← Quay lại trang sách

Chương 1425 Anh Hùng hội 2

Cách làm của Ninh Dạ là từ dưới lên trên, thông qua lực lượng bên dưới đặt nền móng chiến thắng vững chắc, sau đó phát động tổng tiến công lực lượng thượng tầng.

Cứ tiếp tục đánh như vậy, tu sĩ Vạn Tiên minh tới đây lần này đều phải chết.

Nghĩ đến đây, Lý Phượng Sơn không dám do dự, liều mình chịu một cú Thiên Đạo quyền cũng phải trở lại cứu viện, cuối cùng không tránh né nữa mà lao ngược lại: “Ninh Dạ, chịu chết đi!”

Hắn gầm thét điên cuồng, đánh ra một luồng hào quang huyền hoàng.

Nhưng ngay khoảnh khắc hắn xuất thủ, lại phát hiện Ninh Dạ cười lạnh.

Thiên Đạo quyền đột nhiên đổi hướng, đánh vào liên kết giữa Lý Phượng Sơn và Vạn Tiên kỳ.

Khoảnh khắc đó, cuối cùng Lý Phượng Sơn cũng hiểu: “Mục đích của Ninh Dạ vẫn là Vạn Tiên kỳ.”

Bảo vệ lá cờ này thì mình trọng thương.

Nhưng không bảo vệ thì mất nó, nhưng Ninh Dạ cũng phải chịu một đòn toàn lực của Nhân Hoàng đỉnh phong, cũng có thể cứu càng nhiều đệ tử Vạn Tiên minh.

Lý Phượng Sơn hạ quyết tâm, bỏ mặc Vạn Tiên kỳ, dốc toàn lực xuất thủ vơi sử dụng.

Nhân Hoàng đỉnh phong dốc toàn lực xuất thủ, khủng khiếp tới cực điểm.

Luồng khí huyền hoàng đánh lên người Ninh Dạ, không gian xung quanh Ninh Dạ sập xuống, khoảnh khắc sau đột nhiên bộc phát, tạo thành một khu vực trống rỗng tuyệt đối xung quanh, tiếp đó thân thể Ninh Dạ lập tức tiêu vong

Liệt Thần Toái Tiêu đại thần thông của Lý Phượng Sơn bản thân có năng lực phá hủy nguyên thần, những kẻ bị nó đánh chết rất khó thi triển nguyên thần chuyển sinh, có rất nhiều tu sĩ Niết Bàn chỉ trúng một đòn của hắn thôi là lập tức tan thành tro bụi, hoàn toàn không thể trùng sinh.

Nhưng Lý Phượng Sơn biết, chắc chắn Ninh Dạ không nằm trong phạm vi một đòn là chết của hắn, chính vì vậy đòn vừa rồi chỉ trọng thương thôi cũng tốt lắm rồi.

Một đòn thành công, Lý Phượng Sơn đã thi triển Ngục Hải Thiên Uy thuật, Phong Thiên Tỏa Địa thần thông, Diệt Thần án, Tam Tuyệt Vô Thượng chú, đủ loại pháp môn, nhân lúc hắn bệnh đoạt mạng hắn. Vận dụng thủ đoạn cực kỳ xảo diệu, nhưng đáng tiếc không đợi hắn thi triển xong chuỗi chiêu thức này, một cảnh tượng khiến hắn không thể tin nổi đã xuất hiện.

Ngay chỗ Ninh Dạ bỏ mình, một vòng xoáy không gian hình thành.

Sau đó lập tức bùng nổ, hào quang không gian rơi vào người những tu sĩ Thiên Tằm.

Chỉ thấy đám tu sĩ Thiên Tằm kia quát lên một tiếng, đồng thời thi triển độn thuật.

Viu viu viu!

Chỉ trong chớp mắt đã xuyên qua hư không, biến mất không còn bóng dáng.

Sao lại như vậy?

Bọn chúng chạy mất rồi?

Lý Phượng Sơn ngây ngốc.

Thế này là sao?

Nhưng dẫu sao hắn cũng là đại năng, lập tức phản ứng lại, hóa ra mình lại bị Ninh Dạ lợi dụng?

Từ đầu tới cuối, Ninh Dạ không tính tử chiến với Vạn Tiên minh, y chỉ đang lợi dụng mình: Lợi dụng uy lực vô thượng mà mình vừa thi triển để chuyển hóa thành độn pháp dịch chuyển không gian, mang tất cả mọi người đi.

Vì vậy mà liều mạng chịu trọng thương.

Không được!

Lý Phượng Sơn đột nhiên nhớ ra điều gì, quay người nhìn lại, chỉ thấy Vạn Tiên kỳ đã biến mất từ lâu, không rõ tung tích.

“Khốn kiếp!” Lý Phượng Sơn giận dữ hét lên: “Ninh Dạ, ngươi ra đây cho ta, ra đây!”

Lý Phượng Sơn cao giọng gầm lên, nhưng đâu có ai đáp lời hắn?

Chỉ có một đám tu sĩ Vạn Tiên minh mắt nhìn nhìn mắt nhỏ, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.

Trên tầng mây cách xa vạn dặm.

Nương theo một đợt chấn động không gian, hàng loạt tu sĩ xuất hiện.

Chính là Ninh Dạ và đám tu sĩ Thiên Tằm, cộng thêm những người tu sĩ Thiên Tằm thu phục, tổng cộng hơn một ngàn ba trăm người.

Vừa xuất hiện, Ninh Dạ đã hừ khẽ một tiếng, suýt nữa rơi khỏi đám mây.

“Ninh Dạ!” Trì Vãn Ngưng vội vàng ôm lấy y.

“Không sao.” Ninh Dạ sắc mặt trắng bệch: “Tên khốn kiếp Lý Phượng Sơn, đúng là mạnh thật, Liệt Thần Toái Tiêu Đại thần thông, quả nhiên danh bất hư truyền. Ta chỉ bị hắn phá hủy thân thể một lần nhưng lại như bị phá hủy hơn trăm lần, nguyên thần tổn thất cực lớn, không có mười năm cũng chẳng khôi phục nổi.”

Thật ra nếu chỉ chịu đòn vừa rồi thì chưa chắc đã phải trả giá lớn như vậy, quan trọng là y còn dùng đại đạo không gian di chuyển nhiều người như vậy, cho dù mượn sức Lý Phượng Sơn, Ninh Dạ vẫn tiêu hao nặng nề.

Nhưng cho dù thế, ánh mắt đám người Vô Lượng Thiên Tôn, Tiêu Nhã Tiên Tử nhìn y vẫn đầy vẻ không thể tin nổi.

Tên này thật quá mạnh.

Đối đầu trực diện với Lý Phượng Sơn, mang hơn ngàn tu sĩ đi, cả Thiên Đạo quyền, nguyên thần lẫn năng lực không gian đều cao tới mức biến thái, thậm chí rất nhiều Nhân Hoàng cũng không đạt tới cấp độ này.

Cũng như một người là thiên tài về cả cầm kỳ thi họa, năm mươi tuổi đã là quán quân trong đủ các thể loại, khiến mọi người không khỏi kinh ngạc.

Trong lòng kinh hãi, Vô Lượng Thiên Tôn đã nói: “Ninh thượng tiên, tại hạ có một chuyện không hiểu.”