← Quay lại trang sách

Chương 1424 Anh Hùng hội 1

Nhưng hắn không ngờ lại gặp phải Ninh Dạ.

Dung đạo của Ninh Dạ là lấy được từ Long Dương phủ, Long Dương phủ cũng là loại kỳ quái trong Trường Thanh giới, dựa vào cách trộm gà bắt chó học lỏm bách gia mà trở thành tiên môn đỉnh cấp tại Trường Thanh giới. Nhưng xét cho cùng thì nguyên nhân vẫn là vì Trường Thanh giới chỉ là thế giới cấp năm.

Đi theo con đường Dung đạo, Niết Bàn đã gần như đỉnh phong của bọn họ, rất khó thăng cấp. Vì vậy cách làm của Long Dương phủ có thể sinh sống rất tốt trong Trường Thanh giới, đặt ở Thiên Trung giới thì đứng nói tới tiên môn đỉnh cấp, thậm chí không thể trở thành tiên môn cỡ lớn, ngược lại rất có thể hành động của bọn họ sẽ dẫn tới diệt môn.

Ninh Dạ không tập trung vào con đường này, nhưng đúng như Lang Gia Thánh Tôn đã nói, sau khi tu vi tới cấp độ như vậy, cho dù là đại đạo phụ tu cũng được tăng cường.

Huống chi phân thân của Ninh Dạ chuyên vượt cảnh giới, cái gì cũng nghiên cứu, bản thể lại ở cấp bạc Nhân Hoàng, cả cảnh giới, cơ duyên lẫn thời gian đều không thiếu. Dung đạo của Vạn Tiên kỳ cũng chẳng có gì cao minh, kết quả là đạo của bảo vật này bị Ninh Dạ áp chế dễ dàng, căn bản không thể phát huy uy lực, hiệu quả còn tốt hơn cả Tàng Thiên ngục. Tàng Thiên ngục là áp chế trên phương diện tiên pháp thần thông, con đường khác với áp chế đạo cảnh.

Thời khắc này thấy Vạn Tiên kỳ không phát huy tác dụng, Lý Phượng Sơn cũng trợn tròn mắt.

Ninh Dạ nói: “Đã nể mặt mà ngươi không chịu, thế thì ta đành phải tính toán nợ nần với Vạn Tiên minh thôi.”

Nói xong y không hề khách khí, vẫy tay một cái, Phong Vân Liệt, Thiên Cơ và Tinh La đánh về phía đám người; đồng thời Ninh Dạ cũng xuất quyền tấn công Lý Phượng Sơn.

Thiên Đạo quyền!

Thiên uy hùng hồn, trừng phạt thế nhân!

Khoảnh khắc đó Lý Phượng Sơn cảm thấy mình chính là tội nhân, bị thiên đạo trừng phạt.

Người khác mưa gió sấm sét đều là thiên ân, hắn thì ngược lại, thiên ân chính là mưa gió sấm sét!

Kiếp lôi lại hiện lên, không phải kiếp lôi của Tử Cực cung mà là của Ninh Dạ.

Tuy không có sự bá đạo như Tử Cực Thánh Tôn, nhưng có đường hoàng hùng vĩ của thiên đạo.

Ngay cả Lý Phượng Sơn cũng không muốn đối đầu trực diện, hú lên một tiếng rồi biến thành hư vô, thi triển độn pháp né tránh.

Nhưng lần này không phải Ninh Dạ ra tay thăm dò, Lý Phượng Sơn phát hiện bản thân không cách nào trốn tránh, mặc cho hắn dịch chuyển tức thời cả vạn dặm, cú đấm đường đường chính chính kia vẫn khóa chặt lấy hắn, bám theo như hình với bóng, nhưng không đánh xuống.

Lý Phượng Sơn biết Ninh Dạ cố ý làm vậy, cho dù là Ninh Dạ, chiêu thức mạnh mẽ như Thiên Đạo quyền cũng không phải thứ có thể sử dụng tùy tiện, vì vậy đem ra để chấn hiếp đối thủ là chính, chỉ cần Lý Phượng Sơn khiến đòn này phát động, phía sau sẽ dễ đối phó hơn.

Nhưng bảo hắn chịu một cú, hắn lại không muốn.

Suy nghĩ xoay chuyển như điện, đang không biết nên xử trí ra sao thì thấy trong Tử Cực cung lại có biến hóa.

Chỉ thấy vô số tu sĩ trong Vạn Tiên minh phát ra tiếng kêu ngào, đang bị tu sĩ Thiên Tằm giết chóc.

Tu sĩ Thiên Tằm không chiếm ưu thế về cấp bậc Nhân Hoàng, nhưng trong cấp bậc Niết Bàn, do đạo cảnh mạnh hơn đối thủ, tu sĩ Niết Bàn của Thiên Tằm vốn mạnh hơn Vạn Tiên minh, số lượng còn gấp bốn lần đối thủ, kết quả là cả số lượng lẫn chất lượng đều áp đảo Vạn Tiên minh.

Cho nên khi đám người Ninh Dạ, Phong Vân Liệt quấn lấy đám Nhân Hoàng của Lý Phượng Sơn, hơn trăm vị Niết Bàn nhân cơ hội liên thủ ra tay, gây sát thương cực lớn đối với Vạn Tiên minh, có thể nói là như bẻ gãy cành khô.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã có vài đại lão Niết Bàn nổ tung mà chết.

Tiên lực dâng trào, xung kích Tử Cực cung, thậm chí Tử Cực cung cũng bị vạ lây.

Tử Đình Thiên Cức trận vốn đã bị phá hủy bảy tám phần, bây giờ có hơn trăm đại năng Niết Bàn quyết đấu bên trong, từng đợt thần uy lan tỏa, cho dù cung điện này dùng vô số tâm huyết bảo vật dựng lên, nhưng vẫn bị xung kích đánh cho tan rã sụp đổ.

Tu sĩ Thiên Tằm công kích Vạn Tiên minh như phát điên: Đều là Niết Bàn, mỗi tên đều là bảo bối, đều là tài nguyên, giết chết bất cứ kẻ địch nào cũng là thu hoạch.

Hiếm khi được danh chính ngôn thuận xuất thủ, đám người này không hề khách khí, toàn bộ tiên cung chìm vào ánh sét ánh lửa, chẳng khác nào địa ngục.

Lý Phượng Sơn vừa kinh hãi vừa phẫn nộ, định vòng lại cứu viện, nhưng lực uy hiếp từ quyền của Ninh Dạ quá lớn, giơ cung mà không bắn. Hắn vốn là kẻ lắm tâm tư, chỉ hơi do dự là biết mình bỏ lỡ cơ hội.

Mà đáng sợ hơn nữa là sau khi tu sĩ Niết Bàn trở xuống không ngừng bị giết, rất nhiều tu sĩ Niết Bàn chuyển sang công kích đám Nhân Hoàng.