Chương 1428 Công kích thượng giới 3
“Ngươi nói cái gì?” Lý Phượng Sơn giật bắn mình.
Chỉ nghe bên ngoài vang lên tiếng sấm sét ầm ầm, tiên pháp rung chuyển đất trời, thần uy mênh mông cuồn cuộn, hiển nhiên có đại năng xuất thủ.
“Cái tên Ninh Dạ khốn kiếp, đúng là khinh người quá đáng!” Lý Phượng Sơn kích động tới mức toàn thân ngứa ngáy.
Ninh Dạ dám giết tới tận cửa, y điên rồi à?
Phải biết nơi này là thượng giới!
Một trong mười hai thượng giới!
Y lại dám giết tới đây?
Thế này là mưu phản, là làm loạn!
Lý Phượng Sơn lao ra ngoài phòng, quả nhiên chứng kiến có lượng lớn tu sĩ ồ ạt bay tới, lao thẳng vào thượng giới, đi tới trên bầu trời Thanh Loan sơn của Vạn Tiên minh, nhưng không ngờ lần này đội ngũ tu sĩ Thiên Tằm đã khuếch đại tới gần ba ngàn.
Lý Phượng Sơn thầm kinh hãi: “Sao lại như vậy? Vạn Tiên đại trận đâu? Sao không khởi động? Sao lại để bọn chúng lao thẳng tới đây như vậy?”
Một tu sĩ bên cạnh nói: “Minh chủ, vừa rồi ta đã điều tra, Vạn Tiên đại trận bị đóng, chắc chắn trong Vạn Tiên minh ta có người của bọn chúng.”
“To gan thật!” Lý Phượng Sơn tức tới mức muốn hộc máu.
Chỉ thấy phía xa có một người bay tới, chính là Ninh Dạ, tay cầm Vạn Tiên kỳ, cười ha hả nói: “Lý Phượng Sơn, chúng ta lại gặp mặt rồi.”
“Ninh Dạ!” Lý Phượng Sơn bay lên không trung: “Nơi này là thượng giới, ngươi dám tấn công thượng giới, định làm loạn hay sao?”
Ninh Dạ khinh thường nhìn hắn: “Thượng giới? Đúng, nơi này đúng là thượng giới, nhưng đáng tiếc là thượng giới vô chủ! Lý Phượng Sơn, không phải ngươi nghĩ Vạn Tiên minh chiếm cứ một thượng giới thì mình là chủ nhân của nơi này đấy chứ? Đừng quên Thiên Trung Thập Nhị Thượng Giới chỉ chín giới có chủ! Các ngươi chỉ là ở tạm trong thượng giới mà thôi. Dựa theo quy củ của Thiên Trung giới, ai có thực lực thì người đó có thể chiếm cứ nơi này. Mà hôm nay, ta muốn đánh chiếm thượng giới này!”
Nói xong, Ninh Dạ giơ cao Vạn Tiên kỳ: “Ta là Ninh Dạ, Vạn Tiên kỳ đã nằm trong tay ta. Từ hôm nay trở đi ta chính là minh chủ Vạn Tiên minh, ai chịu quy hàng, địa vị như xưa, ai không chịu hàng, giết không tha!”
Nghe y nói vậy, Lý Phượng Sơn kinh hãi tới mức run lẩy bẩy.
Cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao Ninh Dạ nhất quyết muốn cướp Vạn Tiên kỳ của mình.
Hóa ra ngay từ đầu Ninh Dạ đã có ý đồ với Vạn Tiên minh.
Y định tu hú chiếm tổ!
Vạn Tiên minh do mấy trăm môn phái tạo thành, có vô số đại năng, tính ra phải tới mấy chục Nhân Hoàng, nhưng số người thật sự trung thành với Lý Phượng Sơn lại không nhiều.
Bây giờ Vạn Tiên kỳ đã nằm trong tay Ninh Dạ, Ninh Dạ mượn sức thần khí, khiến hàng loạt tu sĩ chấn động.
Phải biết Vạn Tiên kỳ có năng lực khắc chế bọn họ.
Bây giờ không chỉ là tín vật mà còn có năng lực khắc chế thực tế, khiến ai nấy hoang mang, không biết làm sao cho phải.
Ninh Dạ biết tâm trạng của đám người này, cười nói: “Không quy hàng cũng không sao, chỉ cần đứng ngoài, đợi ta hàng phục Lý Phượng Sơn xong, tất cả những người đứng ngoài nhìn chỉ bị phạt hạ một cấp.”
Nghe y nói vậy, phần lớn tu sĩ bay thẳng đi: Lựa chọn này quá hấp dẫn, tình hình chưa rõ, trung lập tuy phải trả giá, nhưng cái giá rất nhỏ, trong tình huống này đương nhiên phải chọn trung lập.
Lúc này bọn họ lại quên mất, thật ra mình còn một lựa chọn là đứng chung với Lý Phượng Sơn, cùng đối đầu với Ninh Dạ.
Phương án nhìn như phóng khoáng rộng lượng của Ninh Dạ, thực tế đã làm tan rã ý chí phản kháng của đa số các tu sĩ: Cách làm tốt nhất là cho đối phương lựa chọn chứ không để đối phương tự phán đoán.
Lựa chọn này được đưa ra, Vạn Tiên minh có mười thành chiến lực, lập tức mất đi bảy thành, chỗ còn lại thì Ninh Dạ đủ tự tin mình đối phó được.
Dẫu sao cũng phải khiến người ta tuyệt vọng mới có thể gây dựng căn cơ thống trị!
Xoạt!
Tiên phong cuồn cuộn, ba ngàn tu sĩ ồ ạt lao tới.
Lần này ra tay, Vô Lượng Thiên Tôn và Tiêu Nhã Tiên Tử không còn đứng ngoài như lần trước mà thật sự tham chiến.
Một loạt Nhân Hoàng bay ra ồ ạt, tiếp theo cả cả trăm cả ngàn tu sĩ Niết Bàn Vô Cấu, ai nấy tự tìm đối thủ của bản thân rồi giao chiến.
Dẫu sao Vạn Tiên minh cũng là tổ chức lớn, cho dù chỉ còn ba thành, thực chất cũng đủ để chống lại đối thủ. Thế nhưng có Vạn Tiên kỳ, thực lực bị ảnh hưởng lớn, vừa giao thủ đã rơi xuống hạ phong.
Ninh Dạ giao Vạn Tiên kỳ cho Trì Vãn Ngưng, bản thân y thì tới tìm Lý Phượng Sơn, cười nói: “Lại gặp mặt rồi.”
Lý Phượng Sơn oán hận trừng mắt với Ninh Dạ: “Lần trước ngươi nếm thử một đòn của ta, chắc thương tích nguyên thần của ngươi vẫn chưa khỏi hẳn? Còn dám khiêu chiến ta? Lần này bản tọa không cho ngươi cơ hội bỏ chạy nữa đâu!”
Nói xong lật tay ấn một cái, lại một luồng khí huyền hoàng ép xuống.