← Quay lại trang sách

Chương 1456 Ma đạo lại xâm lấn 2

Hai tay y vung lên, vạn ngàn hào quang như tơ hạ xuống, tạo thành thiên la địa võng, bao phủ toàn bộ đám người Tử Cực cung.

Chỉ có Thương Lệnh Tuyệt không chịu khống chế, bay ra khỏi khe hở, phút chốc đã biến mất.

Khi xuất hiện trở lại đã ở bên ngoài.

Nhìn xuống Vạn Tiên thượng giới, chỉ thấy Vạn Tiên thượng giới đã bị bao phủ như cái kèn tằm, phong tỏa toàn diện, hiển nhiên người của Tử Cực cung cũng không thể trốn ra được.

Thương Lệnh Tuyệt trong lòng uất ức, nhưng vẫn nói: “Đại năng phương nào ra tay cứu giúp, Lệnh Tuyệt cảm kích không thôi.”

Bên cạnh đã có một bóng người xuất hiện, nhưng lại là nam nhân sắc mặt âm trầm, cười nói: ” Thiên Thủ Tôn Giả, tham kiếm Thương chưởng giáo.”

Thiên Thủ Tôn giả?

Thương Lệnh Tuyệt suy nghĩ, trong lúc nhất thời không nhớ nổi tên tuổi người này, chỉ có thể nói: “Đa tạ tôn giả ra tay cứu giúp.”

Thiên Thủ Tôn giả kia đã nói: “Thương chưởng giáo không cần khách khí, nhưng hôm nay ngươi xông thẳng vào Vạn Tiên thượng giới như vậy đúng là thất sách.”

Thương Lệnh Tuyệt tức giận nói: “Ta cũng không ngờ Ninh Dạ lại to gan như vậy, dám ra tay với Tử Cực cung ta. Ta nhất định phải báo cáo lên cho sư phụ.”.

Còn chưa dứt lời, tâm thần Thương Lệnh Tuyệt đã chấn động, sắc mặt đột nhiên trắng bệch.

Thiên Thủ Tôn giả vội vàng đỡ lấy Thương Lệnh Tuyệt, sau đó nhíu mày: “Ngươi trúng Trảm Thần đao của Giang Tiểu Phàm, dù chưa chịu đòn chính diện nhưng nguyên thần vẫn bị hao tổn. Nào, để ta giúp ngươi!”

Nói xong đánh một chưởng vào lưng Thương Lệnh Tuyệt.

Thương Lệnh Tuyệt vốn định chống cự, nhưng lập tức cảm thụ được chưởng này của Thiên Thủ Tôn giả không có sát ý, một làn nước ấm tràn vào, toàn thân thoải mái không nói nên lời.

Hắn rất cảm kích: “Đa tạ tôn giả ra tay giúp đỡ!”

Thiên Thủ Tôn giả cười khà khà: “Không cần khách khí, ngươi đã nhận giúp đỡ từ ta, thế thì từ nay về sau chúng ta là người mình.”

Thương Lệnh Tuyệt kinh ngạc: “Cái gì... hả?”

Thương Lệnh Tuyệt ngớ người, thân thể đờ đẫn, hai mắt ửng đỏ, một luống áng quỷ dị xuất hiện trong mắt.

Sau đó vẻ mặt hắn cũng biến thành quỷ dị, miệng lẩm bẩm: “Ngươi nói không sai, từ giờ trở đi... chúng ta là người mình.”

“Ha ha ha ha! Đúng vậy, đúng vậy!” Thiên Thủ Tôn giả ngửa đầu cười ha hả: “Bây giờ có thể tới gặp sư phụ ngươi rồi!”

Thương Lệnh Tuyệt khẽ gật đầu: “Đúng, tới gặp sư phụ.”

Hai người bay về phía Tử Cực thượng giới.

Tử Cực thượng giới.

Tử Cực Thánh Tôn ngồi ở chính giữa, bốn phía là mấy trăm đệ tử Chính Khí tông, mỗi người có vị trí riêng, trên người không ngừng phóng thích hào quang Hạo Nhiên Chính Khí.

Còn gương mặt Tử Cực Thánh Tôn thi thoảng lại có khí đen nổi lên, nhưng vẫn bị Hạo Nhiên Chính Khí áp chế, từ từ loại trừ, cũng khiến sắc mặt Tử Cực Thánh Tôn biến ảo lúc trắng lúc đen, không ngừng thay đổi.

Còn trên đỉnh đầu Tử Cực Thánh Tôn có một thanh cổ kiếm kỳ lạ đang lơ lửng.

Thực ra kiếm này không phải vật thật mà do sấm sét màu tím ngưng tụ thành, chính là Tử Cực Càn Lôi, lại được dùng để chế tạo thành một thần khí.

Thiên Kiếp Thần Lôi kiếm!

Thanh kiếm trên đỉnh đầu thi thoảng lại tỏa ra từng luồng hào quang vặn vẹo, đánh lên đỉnh đầu Tử Cực Thánh Tôn, khiến từng đợt thần quang lan tỏa, vì vậy ma khí trong cơ thể Tử Cực Thánh Tôn lại tiêu tán.

Thời khắc này một luồng sấm sét giáng xuống, mây gió nổi lên ngập trời, trong người Tử Cực Thánh Tôn vang lên tiếng sấm nổ.

Nghe thấy âm thanh trong trẻo này, Tử Cực Thánh Tôn thở phào một tiếng: “Phù, cuối cùng cũng bớt đi một tầng, trở về chính đạo đã trong tầm tay!”

Ánh mắt Tử Cực Thánh Tôn lóe lên vẻ hưng phấn.

“Chúc mừng Thánh Tôn!” Tất cả đệ tử Chính Khí tông xung quanh chúc mừng.

“Ha ha, cũng nhờ các ngươi!” Tử Cực Thánh Tôn mỉm cười nói, nhưng trong lòng lại đầy bất đắc dĩ, tuy cảm tạ nhưng khi xong việc, vẫn phải giết sạch.

Đến lúc đấy lại phải đi cãi nhau với lão quỷ Hạo Nhiên rồi, cùng lắm đền bù một chút vậy.

Hắn đang suy nghĩ, đột nhiên trong lòng máy động.

“Hả?” Tử Cực nhìn ra bên ngoài thượng giới.

Bên ngoài thượng giới vang lên tiếng nói của Thương Lệnh Tuyệt: “Đệ tử Lệnh Tuyệt, cầu kiến sư phụ!”

Tử Cực Thánh Tôn hừ một tiếng nói: “Đã bảo rồi mà, trong thời gian bản tôn bế quan, nếu không phải chuyện cực kỳ quan trọng thì không được quấy rầy! Sao còn tới đây?”

Thương Lệnh Tuyệt nức nở đáp: “Sư phụ, đệ tử cũng chẳng còn cách nào. Việc này rất lớn, không thể không báo.”

“Nói đi! Chuyện gì?”

“Ninh Dạ... Ninh Dạ tấn công Tử Cực cung, bây giờ toàn bộ mọi người trong Tử Cực cung đều thành tù binh của Ninh Dạ rồi!”

“Ngươi nói cái gì?” Tử Cực Thánh Tôn phẫn nộ, lửa giận bùng lên trong lòng, một luồng khí đen lại dâng lên.

Tử Cực Thánh Tôn thầm chấn động, cố gắng tự trấn tĩnh lại, Thiên Kiếp Thần Lôi kiếm xoay chuyển, ầm ầm ầm giáng kiếp lôi xuống.