Chương 1465 Bàn Xà xuất thủ 2
Thiên Trung giới.
Cảm giác nguy hiểm trong lòng Ninh Dạ càng lúc càng mãnh liệt.
Y biết có chuyện rồi.
Ngay Vấn Thiên thuật cũng không tính được vấn đề!
Nhưng Vấn Thiên thuật không tính ra, thì y lại đoán ra được.
Nhưng ngay lúc này, một luồng đạo niệm truyền tới.
Là ý niệm của bản thể.
Khoảnh khắc đó Ninh Dạ đột nhiên hiểu ra.
Không kịp nói gì, chỉ giơ tay chỉ lên không trung, thần quang của Thiên Cơ điện đột nhiên giảm bớt, Tuyền Cơ xích đã hạ xuống thu hồi.
Ngay lúc này y lại định thu hồi Thiên Cơ điện.
Nhưng ngay sau đó lại nghe một tiếng cười lạnh âm trầm vang lên: “Ninh Dạ ơi là Ninh Dạ, giờ mới nhận ra, chẳng phải quá muộn rồi à?”
Sau khi giọng nói này vang lên, chỉ thấy trong tinh không có một khe hở khổng lồ xuất hiện.
Con mắt dọc của Bàn Xà xuất hiện, ma quang thôn tính thiên địa.
Đồng thời, Thiên Cơ điện ngừng rơi, chẳng ngờ lại không thể thu hồi.
“Ma!!”
Tất cả Thánh Tôn đồng thời quát lớn, hào quang thượng giới lóe lên, bát đại Thánh Tôn đồng thời ra tay với Bàn Xà.
Bàn Xà cười lạnh: “Chỉ có các ngươi mà đòi ngăn cản ta?”
Cho dù không thể đưa chân thân sang, nhưng với uy thế và bố trí gần ngàn năm nay của Bàn Xà, muốn ngăn cản Bát Đại Thánh Tôn vẫn không thành vấn đề.
Đồng thời Tử Cực Thánh Tôn gào thét điên cuồng, dốc toàn lực xuất kích.
Toàn thân hắn đã hóa thành màu đen, ma khí ngập trời dâng lên, lao về phía Ninh Dạ, nhưng mục tiêu không phải y mà là Thiên Cơ điện, Tuyền Cơ xích.
“Bái phục!” Thời điểm này rồi mà Ninh Dạ vẫn còn tâm trạng nói vậy.
Bây giờ y đã hiểu được.
Mục đích của Bàn Xà không chỉ là ma hóa Tử Cực mà còn là ma hóa bản thân.
Đúng vậy, ma hóa Tử Cực đã công khai, còn ý nghĩa gì nữa? Còn gì đáng mưu đồ?
Ma hóa Ninh Dạ, ma hóa Thiên Cơ điện mới là việc chính.
Trong trận giao chiến nảy lửa lúc trước, không gian tan vỡ, cho nên Ma giới xâm lấn dễ dàng hơn hẳn. Mà Ninh Dạ tế ra Thiên Cơ điện Tuyền Cơ xích hấp thu đạo tắc, còn tạo cơ hội cho Chúa Tể Bàn Xà tiến thêm một bước.
Ngươi muốn hấp thu đạo tắc à?
Ta cho ngươi!
Tất cả đạo tắc ma đạo, đều cho ngươi!
Đây là điều Bàn Xà muốn làm.
Ma đạo vô tận lũ lượt tuôn trào, không ngừng truyền về phía Ninh Dạ.
Thân hình Tử Diệp cũng hiện lên, cười gằn nói: “Cuối cùng ngươi cũng rơi vào tay chúng ta, Ninh Dạ! Thành ma phó của ta, ta sẽ trở thành thủ lĩnh thích hợp nhất cho cuộc xâm lược thế giới này!”
Sau tiếng hô của hắn, trên Tuyền Cơ xích đã xuất hiện một luồng hào quang màu đen.
Lần trước tính toán Ninh Dạ không thành công, có thể nói Bàn Xà tức lộn ruột.
Vì vậy hắn luôn chuẩn bị, luôn chờ đợi, luôn bố trí.
Đợi chính thời khắc này.
Có thể nói tất cả đều trong dự liệu của hắn, hơn nữa thân là Chúa Tể, Ninh Dạ cũng không thể suy tính được kế hoạch của hắn, vì vậy Bàn Xà cực kỳ tự tin.
Trận chiến này, bản thân không chỉ gặt hái được Tử Cực Thánh Tôn mà còn gặt hái được Ninh Dạ.
Còn kèm theo cả Tuyền Cơ xích!
So với Tử Cực, Ninh Dạ và Tuyền Cơ xích lại càng quan trọng.
Bây giờ kế hoạch sắp hoàn thành, ngay cả Bàn Xà cũng thấy hưng phấn.
Hắn hạ giọng ngâm một tiếng, ma uy trên mắt tăng vọt, ma nhãn nhìn tới đâu là vạn vật hóa ma, trên trời dưới đất, tiếng ma tru dồn dập vang lên.
Tử Cực Thánh Tôn còn hóa thành một luồng sấm sét màu đen, tuôn ra ma khí ô uế vô biên.
Cơn thịnh nộ thiêu trọn hắn, khiến hắn từ bỏ tất cả, chọn cách nhập ma.
Nếu còn tiếp tục như vậy, chỉ e toàn bộ Thiên Trung giới đều bị hủy diệt trong cùng một ngày, thậm chí Thánh Tôn cũng khó mà thoát khỏi.
Nhưng ngay lúc này Ninh Dạ lại cười lên trầm trầm: “Bái phục bái phục! Chúa Tể đúng là Chúa Tể, ra tay luôn hào nhoáng như vậy. Nhưng lão xà nhà ngươi tưởng làm vậy là giải quyết được ta à? Không phải ngươi nghĩ ta không đoán được ngươi sẽ có thủ đoạn này đấy chứ?”
Chúa Tể Bàn Xà cười ha hả: “Ninh Dạ, ngươi đừng hòng phô trương thanh thế. Ta đã thấy rất rõ phản ứng của ngươi, ngươi vốn không chuẩn bị.”
Ninh Dạ lại cười phá lên: “Lần trước ngươi ám toán ta một lần, còn thiếu chút nữa thành công. Ta có ngu mấy cũng không thể cho ngươi cơ hội thứ hai được! Chẳng lẽ ngươi không lấy làm lạ, vì sao lần này ta không hề đề phòng nhà ngươi à?”
Cái gì?
Bàn Xà ngớ người.
Nhiều năm tiếp xúc với Ninh Dạ, hắn cũng khá hiểu y.
Đúng, Ninh Dạ là kẻ xảo quyệt, cho dù phương pháp suy tính của y không có tác dụng với mình, nhưng chỉ cần suy đoán cũng có thể biết chắc chắn mình sẽ động tay động chân trong trận đại chiến này, không lý nào lại không đề phòng.
Vì sao y hoàn toàn không phòng bị?
Không cần hắn nghĩ đáp án, Ninh Dạ đã nói: “Vì ta đã xóa bỏ mọi cảm nhận đối với ngươi.”
Cái gì?
Bàn Xà kinh ngạc.