Chương 1464 Bàn Xà xuất thủ 1
Là Ninh Dạ!
Y vẫn còn sức bảo vệ Thiên Trung giới.
Tử Cực phẫn nộ như bị miệt thị: “Ninh Dạ, ngươi dám khinh thường ta!”
Ninh Dạ cười lạnh: “Ta khinh thường ngươi, còn ngươi thì diệt thế Thiên Trung. Kẻ nên bị thiên phạt, là ngươi!”
Cái gì?
Tử Cực trong lòng chấn động.
Chỉ thấy trong tinh không lại có khí tức vô hình dâng lên, lao về phía bản thân.
Lần này không phải kiếp lôi mà còn đáng sợ hơn kiếp lôi.
Là lực lượng mạt sát đạo tắc!
LÀ thiên đạo xuất thủ!
Hắn vốn đã mất đi thiên quyến, khoảnh khắc này ra tay điên cuồng, suýt nữa hủy diệt cả Thiên Trung giới, cuối cùng khiến thiên đạo phẫn nộ.
Tử Cực thầm biết không ổn, không quan tâm tới Ninh Dạ, gào thét ngưng tụ tất cả thần uy đạo tắc.
Chỉ thấy hào quang đạo tắc không ngừng lóe lên, lại không ngừng biến mất.
Đây là tầng cấp mà mắt thường khó lòng chứng kiến, chỉ thấy nơi này như có một số điểm sáng lấp lánh, nhưng thực ra mức độ nguy hiểm vượt xa quá khứ.
Khổ nỗi Tử Cực Thánh Tôn cũng không phải người thường, đột nhiên vỗ đầu một cái, tiếng nổ vang lên, một đạo đình hiển hóa, bên trong là một thần nhân, chính là hư ảnh của Tử Cực.
Chỉ thấy lực lượng loại trừ của thiên đạo quét qua hư không, đạo đình bị loại trừ, hư ảnh của Tử Cực tiêu biến, nhưng bản thân Tử Cực không bị ảnh hưởng.
Ngay cả Ninh Dạ cũng nheo mắt lại: “Không tệ, thậm chí còn chịu được lực lượng loại trừ của thiên đạo, thủ đoạn được lắm.”
Ninh Dạ thấy rất rõ, Tử Cực cũng dùng một thủ đoạn ngầm. Thiên đạo vô thức, Tử Cực có tu đại đạo Kiếp Lôi, vì vậy hiểu rõ nhất cách ứng phó với thiên phạt. Hắn chỉ trả giá đôi chút, đẩy kẻ chết thay ra chịu.”
“Không tệ, quả nhiên đối thủ tốt cũng là phân bón tốt.” Ninh Dạ lại hưng phấn: “Nhưng như vậy có tác dụng không?”
Dưới tinh không, Ninh Dạ lại xuất thủ, không ngờ cũng là một đạo đình.
Nhưng đạo đình này có điểm khác so với Tử Cực Thánh Tôn, là hình ảnh Thiên Cơ điện, chính giữa là Tuyền Cơ xích treo cao, thu hút đạo tắc.
Không thật không giả, không thực không hư.
Thời khắc này, Ninh Dạ đã suy tính năng lực của Thiên Cơ điện tới tận cùng, Tuyền Cơ xích vận chuyển toàn lực, không ngừng hấp thu mọi thứ của Tử Cực, bù đắp thiếu sót của mình.
Cửu Tự Bí dồn dập xuất hiện, không chỉ bổ sung toàn bộ những huyền bí đã thất lạc, còn nâng lên một tầng cao mới.
Ninh Dạ lại hét lên: “Tử Cực, ngươi là Thánh Tôn, dốc hết bản lĩnh của ngươi ra dây, tác thành cho đại đạo của ta!”
Tử Cực Thánh Tôn như muốn phát điên.
Hắn không ngờ trong tình huống này rồi Ninh Dạ vẫn dám lợi dụng bản thân, tăng cường cho y.
Trong lòng bừng bừng lửa giận, nhưng ngay khoảnh khắc này, một suy nghĩ lóe lên trong lòng.
“Cái gì?” Tử Cực cảm thụ được ý niệm này, thầm kinh ngạc.
Nhưng tiếp theo đó ý niệm kia tiếp tục ảnh hưởng tới hắn, nói với hắn: Đây là cách duy nhất có thể đối phó với Ninh Dạ, đánh bại Ninh Dạ.
Lửa giận thiêu đốt lý trí, Tử Cực không hề phát hiện trên người mình đã có luồng khí đen từ từ xuất hiện, đang bao phủ khắp toàn thân.
Hắc hỏa dần bốc lên, hai mắt Tử Cực đã hiện lên ánh sáng đỏ.
Giết y!
Giết Ninh Dạ!
Cho dù từ nay về sau ta có rơi vào ma ngục, cũng phải báo mối thù này!
Hắn quát khẽ một tiếng, lại đánh ra một chưởng.
Một chưởng này không mang theo uy thế hùng hồn như tinh không vạn dặm, không có mây gió ngập trời, nhưng lại khiến Ninh Dạ có cảm giác bị uy hiếp.
“Không đúng!” Ninh Dạ thầm căng thẳng.
Đổi công làm thủ.
Nhưng chưởng này của Tử Cực không tạo ra ảnh hưởng gì, cứ như gió nhẹ phất qua.
Có vấn đề!
Trong lòng Ninh Dạ nổi lên ý cảnh giác điên cuồng.
Thế nhưng y không biết vấn đề xuất hiện ở đâu, chỉ loáng thoáng ý thức được, nếu mình không thể ứng phó chính xác, chỉ e sẽ xảy ra chuyện.
Cùng lúc đó, khu vực tam tinh.
Bản thể Ninh Dạ đột nhiên đứng dậy, mắt lóe lên thần quang: “Đến rồi!”
Sau tiếng hống này, khí thế cuồng bạo dâng lên ngập trời.
Phía xa Thất Dạ Tinh Quân nhận ra không đúng, nhìn Ninh Dạ trên Thiên Tằm tỏa khí thế ngập trời, thầm kinh ngạc: “Tên này lại giở trò gì vậy... Ơ? Hình như ta cảm nhận được gì đó?”
Khoảnh khắc đó, Thất Dạ Tinh Quân cũng cảm nhận được điều gì, bấm ngón tay tính toán, đột nhiên vui mừng: “Hóa ra là thế, được lắm Ninh Dạ! Dám ám toán ta! May có ông trời!”
Thất Dạ Tinh Quân đột nhiên bộc phát, vậy là thần binh đại đạo trong khu vực tam tinh phát ra một tiếng “ong” vang vọng, gợn sóng vô hình lập tức lan khắp tinh la vạn giới.
Ngay sau đó, một luồng lực lượng cường đại tập kích về phía Thiên Tằm.
Thất Dạ Tinh Quân đột nhiên ra tay khiến tất cả tu sĩ Thiên Tằm Kim hành, không hiểu chuyện gì xảy ra.
Bản thể Ninh Dạ lại chỉ nói một câu: “Các ngươi dốc toàn lực chống cự!”
Nói xong lại ngồi về, nối liền tâm thần với phân thần Ninh Dạ ở Thiên Trung giới.