Chương 1500 Huyền bí trong Trường Thanh 4
Ninh Dạ lại khẽ thở dài: “Ta cũng hiểu được đôi chút rồi, nhưng còn chưa đủ. Thôi vậy thôi vậy, chuyện trước kia đã sáng tỏ, nhưng đây không phải điều ngươi có thể suy đoán. Còn về Vô Ninh, ta sẽ xử lý.”
Nói đoạn, Ninh Dạ ra khỏi Thiên Cơ cung, Nguyệt Trung Ngân vẫn theo sát phía sau, đối với hắn đây cũng là một cơ hội, đương nhiên không thể bỏ qua được.
Ninh Dạ cũng không ngại.
Rất nhiều chuyện Nguyệt Trung Ngân chỉ trải qua chứ không rõ bí ẩn bên trong.
Nhưng Ninh Dạ lại hiểu được đối chút.
Trường Thanh giới thăng cấp lên cảnh giới thứ sáu thì không có gì huyền bí. Nơi này vốn là tinh giới cảnh giới thứ bảy giáng cấp, vốn có cấp năm đỉnh phong, sau khi lợi dụng Cực Lạc Tiên Tôn, đạo tắc mở rộng, lại thôn tính tinh giới khác, đột phá cũng là chuyện bình thường.
Ngược lại từ cấp sáu thăng cấp lên cấp bảy lại có rất nhiều vấn đề.
Nếu không đoán sai, có lẽ Thư Vô Ninh đã thành Thánh.
Nhân Hoàng lên thành Thánh Nhân là một ngưỡng cửa lớn, cần làm một đại sự thay đổi thiên địa, được thiên địa tán thành, khí vận gia trì, ban bố đại đạo toàn giới, cuối cùng mới có thể thành Thánh.
Năm xưa Lang Gia Thánh Tôn dùng thuật lừa gạt có một không hai thiên hạ thành Thánh, còn Ninh Dạ chém liền ba Thánh cảnh rồi mới thành Thánh.
Lựa chọn của Thư Vô Ninh còn khó tin hơn cả Ninh Dạ: Thăng cấp tinh giới để thành Thánh.
Phải biết con người trưởng thành thường được quyết định bởi hoàn cảnh.
Khu vực cấp năm chỉ có thể lên tới Niết Bàn, địa điểm cấp sáu chỉ có thể xuất hiện Nhân Hoàng.
Thay đổi thiên địa để bản thân đạt được thành tựu, nói thì đơn giản, nhưng thực tế cho dù là Thánh Nhân, muốn thăng cấp từ cảnh giới thứ sáu lên cảnh giới thứ bảy cũng cực kỳ gian nan.
Thánh Nhân với sao hái trăng, trông thì uy phong, nhưng thăng cấp trăng sao thì lại là chuyện khác.
Thư Vô Ninh thăng cấp Trường Thanh giới để thành Thánh, cũng như ngươi nói kiếm lời một trăm triệu thì đơn giản, ném hai tỉ vào ngân hàng là mỗi năm có một trăm triệu rồi.
Thế hai tỷ thì kiếm đâu ra?
Phương pháp thăng cấp của Thư Vô Ninh cũng giống như vậy.
Khiến người ta không cách nào hiểu nổi.
Nhưng phía sau những chuyện không thể hiểu nổi, chắc chắn có nguyên nhân.
Nguyệt Trung Ngân không biết, nhưng Ninh Dạ có manh mối.
Không hiểu sao Trường Thanh tinh giới lại trôi nổi trong vũ trụ, không cần thôn tính mà tự mở rộng; địa điểm cần trấn áp nào đó; thời gian tăng tốc một cách khó hiểu; ngoài ra không thể nhìn thấu hư thực trong nội bộ Trường Thanh giới.
Tất cả mọi chuyện dường như chứng minh rằng Trường Thanh giới đã xuất hiện một hiện tượng kỳ quái nào đó.
Lại thêm Trường Thanh giới trôi nổi như vậy, không ngờ ngay lúc mình chu vạn giới tới điểm cuối nó lại xuất hiện bên cạnh mình, còn cả lý luận thiên đạo sắp tiêu vong, khiến Ninh Dạ ý thức được, e rằng mọi chuyện đều được bố trí sẵn.
Trong lòng đã có phán đoán, Ninh Dạ không nói thêm điều gì.
Ra khỏi Thiên Cơ cung, lại hạ xuống mặt đất.
Y đi tới chỗ gốc rễ của Trường Thanh Bất Lão tùng.
Bây giờ đây đã là gốc cây che phủ đất trời, gốc rễ khổng lồ, chỉ riêng bộ rễ đã như dãy núi.
Ninh Dạ bay một vòng quanh thần thụ, thần thức tra xét, nhưng bản thân thân thụ gốc rễ ăn sâu, không tìm được đường vào.
Mãi tới khi đến một sơn cốc, Ninh Dạ mới cảm nhận được điểm khác biệt.
Sơn cốc này nói là sơn cốc, thật ra do vô số sợi rễ khổng lồ quấn quanh tạo thành, lối vào sơn cốc là một hốc cây.
Bên trong âm u tĩnh mịch, sâu không thấy đáy.
Nguyệt Trung Ngân bên cạnh nói: “Đây là Quy Càn động, trong động rất huyền diệu, có năng lực không gian dị thường. Tất cả những ai đi vào trong động không hiểu sao đều bị dịch chuyển rời khỏi, khi hắn trở lại đã ở nơi khác. Thần thụ có ba ngàn bốn trăm tám mươi hai hốc cây, nơi nào cũng vậy.”
“Ngay cả ngươi cũng không vượt qua được?” Ninh Dạ hỏi.
Nguyệt Trung Ngân cúi đầu: “Đệ tử vô dụng!”
Ninh Dạ nhỏ giọng nói: “Chẳng trách... chẳng trách không thôn tính tinh giới mà vẫn mở rộng... quả nhiên là năng lực không gian... nhưng thật ra cửa động này mới là mấu chốt!”
Nói xong y cất bước đi vào, thân hình biến mất không còn bóng dáng.
Nguyệt Trung Ngân đang định đi vào, lại thấy trong hang động kia xuất hiện một luồng hào quang không gian, trực tiếp chặn đường vào của hắn.
Sau bước chân này, trước mắt Ninh Dạ là cảnh sao trời lướt qua.
Đó là lực lượng không gian đang dịch chuyển y rời khỏi nơi này, tới một vị trí nào đó.
Ninh Dạ không hề ngăn cản, để mặc không gian di chuyển, thậm chí khoảnh khắc đó y còn cảm thụ mọi biến hóa xung quanh.
Cho dù chỉ là chuyện trong chớp mắt, nhưng Ninh Dạ như nhìn ra mọi huyền bí trong đó, ánh mắt mang theo thần quang tự tin, nụ cười càng lúc càng xán lạn.
Sau khi dịch chuyển không gian xong, Ninh Dạ đã hiện thân ở một tinh giới mênh mông.