← Quay lại trang sách

Chương 1514 Truy tìm 2

Đại đa số ác ma khe hở Ma Vực cần sinh sản, giao phối vượt ngoài chủng loại không phải vì nhu cầu sinh sản mà vì nhu cầu nhàm chán.

Nhận Cốt ma thích Ứ Nê ma, vì đây là một trong số ít ác ma có thể chịu được móng vuốt của bọn chúng.

Nhưng hắn có biến hình cũng vô dụng.

Dạ lười biếng nói: “Ra ngoài!”

Nó vỗ nhẹ lên tảng nham thạch đen khổng lồ, thế là con Quỷ ma bị hất khỏi tảng đá.

Chuyện này khiến Quỷ ma giật nảy mình: Tên này có thể đuổi mình ra? Đây là quy tắc của Ảm Diệt chi hoàng, ngoại trừ Ảm Diệt chi hoàng, không ai có thể vận dụng thủ đoạn cưỡng chế dưới quy tắc của hắn.

Chắc chắn tên này là mục tiêu mà mình tìm kiếm.

Nhưng đáng tiếc những lời này không thể giảng giải với đám ác ma phổ thông này, bọn chúng chỉ cho rằng đây là Quỷ ma tự rời khỏi, tên nào tên nấy dồn dập nhảy ra ngoài truy sát.

“Các ngươi muốn chết à!” Quỷ ma gào thét phẫn nộ.

Tiếc rằng hắn là Quỷ ma, tuy cấp bậc cao nhưng sức chiến đấu rất bình thường.

Mà mỗi lần hắn chỉ có thể biến thành một loại ác ma: Nhận Cốt ma không ra tay, nhưng đám ác ma khác không khách khí với hắn.

Ác ma tiến hóa có nhiều con khống chế được ma lực hắc ám, vì vậy có kẻ dùng thân thể cường đại của bản thân, có kẻ lại dùng ma lực hắc ám, điên cuồng công kích Quỷ ma.

Nhưng bản năng cấp thấp khiến đa số thời điểm bọn chúng thích dùng móng vuốt cào cấu, thích dùng răng nhọn cắn xé, cho dù là ác ma đi theo đường tự nhiên cũng không cách nào thoát khỏi bản năng sử dụng thân thể.

Bọn chúng như dã thú điên cuồng công kích, luân phiên cắn xé Quỷ ma, mãi tới khi phá tan thân thể hắn.

Sau đó Dạ không hề khách khí, đoạt luôn trái cây thắng lợi, há miệng cắn nuốt.

Vị khách đầu tiên tới từ khu rừng Đê Ngữ, cứ thế biến mất không còn tăm hơi.

“Thật đáng tiếc.” Dạ khẽ thở dài.

Nó tiếc nuối, không phải vì con Quỷ ma này chết, mà vì nó biết mình không thể ở lại đây thêm.

Quỷ ma của khu rừng Đê Ngữ tìm tới, nhưng mới là nhóm đầu tiên, có lẽ không bao lâu sau sẽ có càng nhiều ác ma tìm tới, mãi tới khi xác định được nó.

Bây giờ Dạ đã hiểu rõ hơn.

Nó nhận thức được điểm khác biệt của bản thân, cũng hiểu được điều này mang ý nghĩa gì đối với ác ma.

“Mỹ nữ... ta thích mỹ nữ nhân loại... hình tượng đó...” Dạ thì thầm.

Hắn nhớ hình dáng ma Quỷ ma biến thành, loáng thoáng cảm giác quen thuộc, nhưng không nhớ ra là ai.

Có điều, không thể để như vậy được.

Lần sau mà gặp Quỷ ma, lại bại lộ, có lẽ sẽ là phiền toái lớn.

Ta nên tiếp tục tăng cường bản thân.

Hy vọng con Quỷ ma này có thể giúp sức đôi chút cho ta, ít nhất không giẫm lên vết xe đổ.

Nó nghĩ.

Thân thể hỗn độn lại biến hóa, vô số hình ảnh lóe lên, huyễn hóa thành các loại hình tượng.

Đây là... ý thức khắc họa trong nội tâm ta.

Sửa chữa một chút đi.

Biết đâu có thể lừa gạt kẻ địch.

Dạ nhào nặn trong lòng, chẳng bao lâu sau hình tượng một con Mị ma hoàn toàn mới xuất hiện trong lòng.

Dạ không lên đường ngay.

Nó đang đợi con ác ma thứ hai rời khỏi khu rừng Đê Ngữ.

Nó hy vọng có thể nhận được càng nhiều tin tức từ con ác ma đó, đương nhiên lần này nó sẽ cẩn thận hơn.

Sau khi chờ đợi không biết bao lâu, có lẽ là mười ngày, có thể là nửa tháng? Thế giới chết tiệt này tăm tối không ánh mặt trời, không thể xác định được đã qua bao lâu. Dạ chỉ có thể dựa theo cảm quan suy đoán, sau đó tính được thời gian đại khái, cuối cùng cũng đợi được vị khách thứ hai từ khu rừng Đê Ngữ tới.

Đây là một tên có hình dạng như bạch tuộc.

Là dạng tiến hóa của Ứ Nê ma, Nghĩ Thái ma, có thể biến thành đủ loại hình dạng.

Sao ta có cảm giác cũng từng gặp nó rồi?

Cũng giống như Nhận Cốt ma, Dạ có cảm giác quen thuộc khó hiểu với Nghĩ Thái ma này.

Con Nghĩ Thái ma này thấy Dạ, lập tức dừng bước.

Một cái xúc tu của nó tạo thành cái lỗ, rung động không khí, phát ra âm thanh khàn khàn, trông như nói chuyện bằng chân: “Xin chào, Dạ Nham lãnh chúa vừa thăng cấp.”

“Xin chào, xem ra ngươi cũng là một vị lãnh chúa.” Dạ trả lời.

“Đúng, ta phụng lệnh chủ nhân khu rừng Đê Ngữ, tới đây điều tra một chuyến.”

“Có chuyện gì?” Dạ hỏi.

“Chuyện gì cũng được. Nói thật ra ta cũng không biết điều tra việc gì. Chậc, đại khái là có dấu vết xâm lấn hay không.”

“Xâm lấn?” Dạ lấy làm lạ: “Ai xâm lấn?”

“Còn ai nữa? Lũ nhân loại gian ác kia, bọn chúng đang xâm lấn thế giới của chúng ta, kéo hủy diệt và tai họa tới thế giới của chúng ta.” Nghĩ Thái ma vung xúc tu đáp lời.

“Ý ngươi nói ánh sáng rực rỡ xuất hiện trên trời chính là dấu hiệu nhân loại xâm lấn thế giới của chúng ta?” Dạ đã hiểu.