← Quay lại trang sách

Chương 1525 Hỗn độn tập kích 3

Phượng Tiên Lung trả lời: “Thế giới Cuồng Loạn có dấu hiệu dị thường, tam đại Ma Chủ đang phái ma quân tới đó, không rõ hướng đi, không rõ mục đích. Cô ta muốn chúng ta bất chấp hành động của bọn chúng, đều phải điều tra rõ ràng.”

“Tức là ngăn cản?” Trì Vãn Ngưng hỏi.

Phượng Tiên Lung lắc đầu: “Cô ta không nói.”

“Thế thì là sao?” Công Tôn Điệp cũng nổi giận.

Thư Vô Ninh có ý gì?

Phượng Tiên Lung thở dài: “Hình như chính cô ta cũng đang nghi hoặc, không biết chuyện gì xảy ra. Nhưng cô ta chỉ bảo chúng ta tra xét, mau chóng tìm hiểu rõ ràng, còn hướng đi của ma quân... tạm thời không cần ngăn cản.”

“Ngươi nói đùa đấy à? Tiên ma không đội trời chung, chúng ta tới đó mà gặp mặt bọn chúng thì xử lý ra sao?” Công Tôn Điệp tức giận hỏi.

Phượng Tiên Lung nhún vai: “Dẫu sao Chúa Tể cũng cực kỳ coi trọng việc này, làm thế nào là chuyện của chúng ta.”

Công Tôn Điệp tiếp tục càu nhàu: “Chẳng phải Thư Vô Ninh biết tất cả mọi chuyện à? Thiên mệnh chi tử, hiểu rõ mọi thứ như lòng bàn tay, giờ xảy ra chuyện gì mà làm cô ta luống cuống chân tay, tới hạ lệnh cũng không rõ ràng như vậy.”

Nghe cô nói vậy, ánh mắt Trì Vãn Ngưng lại lóe sáng: “Đợi đã, Điệp Nhi!”

Công Tôn Điệp kinh ngạc nhìn cô.

Trì Vãn Ngưng tập trung suy nghĩ, nhưng dáng vẻ suy nghĩ của cô khá kỳ lạ, hơi nghiêng đầu, như muốn nghe gì đó.

Thực ra cô không nghe được gì, nhưng cảm giác trong lòng lại càng cường thịnh.

Trong đầu đột nhiên xuất hiện một câu.

Đó là lời Ninh Dạ từng nói.

Có một số chuyện, năng lực không làm được, suy nghĩ lại làm được!

Chuyện gì khiến Thư Vô Ninh cũng nghi hoặc?

Chuyện gì mà Thư Vô Ninh cũng không thể đưa mệnh lệnh rõ ràng?

Khiến kẻ nắm mọi thứ trong lòng bàn tay như Thiên Mệnh Chúa Tể cũng phải tra xét, khiến tất cả Chúa Tể đều tập trung tới...

Có thể Trì Vãn Ngưng khẽ run rẩy.

Khoảnh khắc đó, Công Tôn Điệp cũng hiểu.

Lâm Lang Thiên cũng hiểu.

Ba cô gái nhìn nhau, đột nhiên mỉm cười.

Sau đó đồng thanh: “Đi ngay thôi!”

Cuồng Loạn giới có ngũ đại vực.

Diệt một còn bốn.

Vì vậy Dạ tiếp tục lên đường tới nơi tiếp theo.

Nó có một cảm giác, đó là thời gian của mình không còn nhiều.

Là ta quá gấp gáp?

Có lẽ ta nên chờ một chút, tiếp tục trưởng thành thêm một thời gian nữa, sau đó hẵng làm như vậy.

Nhưng không đúng!

Tiếng hô hào trong lòng càng cấp thiết.

Không bao lâu nữa!

Rõ ràng còn mười vạn năm mà.

Nhưng thời gian đã không còn nhiều.

Vì sao?

Mười vạn năm là cái gì?

Dạ không hiểu, nhưng bước chân không khỏi nhanh dần.

Thục ra nó nhanh chóng nhận ra biến hóa của mình.

Ác ma trong Cuồng Loạn giới đang gia tăng.

Xuất hiện rất nhiều ác ma mà nó chưa từng gặp, có lẽ tới từ những Ma giới khác.

Bọn chúng cuồn cuộn như một nhánh quân, đội hình cường đại, không như tổ hợp lâm thời mà như được điều từ tới.

Không chỉ có vậy, thậm chí Dạ cũng nhận được lệnh điều động.

Đúng vậy, giới chủ Cuồng Loạn giới phát lệnh điều động.

Cuồng Loạn giới nằm ở hậu phương của Phản giới, còn chưa bị chiến hỏa lan tới. Ác ma xưa nay hỗn loạn ích kỷ, đằng trước có đánh nảy lửa đến đâu đi nữa cũng không liên quan tới mình. Vì vậy Cuồng Loạn giới vẫn luôn thờ ơ.

Nhưng bây giờ tình hình đã thay đổi.

Thánh Ma Chủ của Cuồng Loạn giới đích thân hạ lệnh, điều động tất cả ác ma cấp tiểu lãnh chúa trở lên.

Điều động cả tiểu lãnh chúa, trên chiến trường Tiên Ma thì cấp bậc Vô Cấu cũng chẳng bằng heo chó, có lẽ chỉ có thể làm hậu cần.

Nhưng bây giờ, không ai ngoại lệ, tất cả đều bị điều động.

Bây giờ Dạ cũng không để ý tới cảnh giới, bản thân nó cũng không biết bây giờ mình trong cảnh giới gì, nếu cố tính toán chắc coi là Vạn Pháp.

Cấp bậc tiểu lãnh chúa.

Nhưng bây giờ cho dù là cấp bậc Ma Hoàng, nó cũng có thể tùy ý giết chết.

Thánh cấp, có lẽ còn hơi khó.

Ừm, động tay động chân thêm một chút mà thôi.

Dạ không để ý.

Càng không quan tâm.

Đối với nó, cảnh giới là vô nghĩa.

Tìm hiểu tri thức mới là chính đạo!

Truy tìm lịch sử vô tận, theo đuổi huyền bí của thiên đạo!

Suy nghĩ của Dạ càng lúc càng rõ ràng.

Thậm chí nó bắt đầu loáng thoáng nhớ lại vài thứ, nhưng linh giác trong lòng lại nói với nó, tạm thời đừng suy nghĩ.

Đừng nhớ lại.

Nhớ lại vùng càn khôn này mà không cần nhớ lại bản thân.

Nó không hiểu vì sao, nhưng thời khắc này nó kiên quyết đi lên con đường của chính mình.

Ta không thuận thiên, cũng không nghịch thiên.

Chỉ làm việc theo tâm ý của bản thân, tự mình tiêu dao!

Nó nghĩ vậy, sau đó đi thẳng tới.

Đi theo tiêu dao của ác ma.

Giết!

Dưới bầu trời hắc ám, trong Cuồng Loạn giới.

Vô số tiên tu và ác ma đang dồn dập kéo tới địa điểm này.

Một trận đại chiến tiên ma chính thức bộc phát.