← Quay lại trang sách

Chương 777 Lần Sau Tuyệt Đối Sẽ Không……

“Lẽ nào Gia Cát công tử không phát hiện ra ở đây ngoại trừ chúng ta ra, thì không có một khách nào hay sao?”

“Ông nội tôi nói rằng những nhà hàng nước ngoài như thế này thường vừa đắt mà khẩu phần lại ít, đều là lừa gạt những người trẻ chúng ta.”

Gia Cát Vân nghe vậy cũng bất lực mỉm cười, quả nhiên người đẹp trước mặt vẫn còn quá ngây thơ.

Cũng không nhìn ra hôm nay anh ta đã bao trọn nơi này.

Nếu là cô gái khác không những nhìn thoáng qua liền biết anh đã bao trọn.

E rằng đã sớm vui vẻ đến mức ôm mình vào lòng rồi.

Suy cho cùng, người bình thường sẽ cảm thấy đau lòng sau khi ăn ở một nhà hàng cao cấp như vậy.

Mà anh ta lại trực tiếp bao trọn.

Tất nhiên Gia Cát Vân sẽ không tự mình nói rằng mình đã đặt nhà hàng.

Như vậy thể hiện quá kiêu căng rồi.

Vô hình giả vờ mới là cảnh giới cao nhất của giả vờ.

Anh ta chỉ bình tĩnh nói: “Dù sao hôm nay cũng không phải là cuối tuần, hơn nữa vẫn chưa đến giờ cơm.”

"Nghe nói nhà hàng này là do một đầu bếp Michelin đến từ Pháp ra mở riêng, hẳn là rất ngon."

“Còn về giá cả thì không cần lo lắng, hôm nay tôi mời.”

Hạ Tiểu Bạch đỏ bừng mặt nói: “Vậy…vậy thì tôi không khách sáo nữa.”

Gia Cát Vân cười tự tin: “Không cần khách sáo” như thể mọi việc đã được kiểm soát.

Và nói với người phục vụ ở đằng xa: “Qua đây giúp chúng tôi gọi món.”

Người phục vụ bước nhanh tới cũng chỉ có thể nhìn Hạ Tiểu Bạch với nụ cười vô cùng chuyên nghiệp.

“Xin hỏi quý cô xinh đẹp này muốn dùng món gì?”

“Hôm nay quý ông tôn quý này đã bao trọn nhà hàng của chúng tôi, một số món ăn kiểu pháp đều có thể đáp ứng.”

Gia Cát Vân rất hài lòng với người phục vụ có đôi mắt sắc bén này, vốn dĩ anh ta không muốn ép buộc giả vờ, nhưng không ngờ người phục vụ lại nói thẳng ra.

Chỉ có thể nói cô phục vụ thông minh xứng đáng được nhận tiền tip.

Mặc dù Hạ Tiểu Bạch không biết có phải là do Gia Cát Vân cố ý để cho người phục vụ nói ra hay không.

Nhưng cũng lộ ra vẻ mặt hơi ngạc nhiên.

“Gia Cát công tử đã bao hết toàn bộ nhà hàng này rồi?”

Gia Cát Vân đột nhiên giả vờ khiển trách nhìn người phục vụ một cái, mới tỏ ý xin lỗi với Hạ Tiểu Bạch.

“Tôi biết cô Tiểu Bạch không thích nơi đông người, vì vậy….vì vậy đã bao toàn bộ nhà hàng…..”

Trong lòng Hạ Tiểu Bạch dâng lên một tia khinh thường, rõ ràng là muốn hẹn ăn tối riêng với mình, còn nói to lớn là quan tâm mình….

.

Cô cũng chỉ đơn giản gật đầu.

“Thực sự tôi không thích những nơi đông người, nhưng mà cái này lãng phí tiền bạc quá rồi.”

“Chúng ta chỉ đơn giản ăn một bữa cơm thôi…..”

Gia Cát Vân có chút khó chịu, hắn vốn tưởng rằng Hạ Tiểu Bạch sẽ rất vui.

Mặc dù không dám mơ tưởng người đẹp sẽ nhào vào vòng tay của mình, nhưng cũng sẽ rất vui vẻ mà cám ơn.

Phải biết rằng mình bao cả nhà hàng này là vì Hạ Tiểu Bạch cô đấy, đây là một chuyện lãng mạn cỡ nào chứ.

Các cô gái trên mạng không phải đều nói tiêu cực và thẳng thắn như vậy sao.

Nếu như một người đàn ông yêu một người phụ nữ, thì sẽ dùng tiền để thỏa mãn cô tất cả.

Đây không phải là tiêu tiền, mà là thái độ của một người yêu bạn.

Nhưng không ngờ Hạ Tiểu Bạch lại nói bọn họ chỉ đơn giản ăn một bữa cơm….

Cô quả thực là quá thuần khiết rồi.

Nó trắng tinh như một tờ giấy trắng không hề bị nhiễm mực.

Nhưng ngay cả tờ giấy trắng tinh khiết nhất cuối cùng cũng sẽ bị bút mực làm vấy bẩn, nếu có thể, Gia Cát Vân chỉ có thể chấp nhận bút mực là của mình.

Gia Cát Vân làm bộ dáng thành thật nhận lỗi

"Không ngờ cô Tiểu Bạch lại siêng năng tiết kiệm như vậy, tôi đã sai rồi."

“Lần sau tuyệt đối sẽ không……”

Hạ Tiểu Bạch thầm nghĩ sẽ không có lần sau, sợ đến lúc đó anh ta sẽ được anh trai của mình hất lên.

Nhưng cô chỉ nhẹ nhàng gật đầu ừm một tiếng.

Gia Cát Vân càng vui mừng hơn, chẳng phải lần sau anh ta còn có cơ hội hẹn hò với cô sao?

"Vậy chúng ta gọi đồ ăn đi. Cô Tiểu Bạch muốn ăn gì?"

Hạ Tiểu Bạch dùng đầu ngón tay vén tóc trên trán ra sau tai: “Đây là lần đầu tiên tôi ăn đồ Pháp, tôi không hiểu lắm.”

Cô thản nhiên chỉ vào một số món ăn nhỏ và đắt tiền trong thực đơn.

“Những món này đi, chỉ là nhìn vào trông rất ngon.”

Gia Cát Vân cười ha ha: “Đồ ngốc, những món mà cô gọi phần lớn đều là tráng miệng, không có món chính.”

(Hạ Tiểu Bạch đương nhiên biết mình không có gọi món chính, nhưng mà nó đắt tiền…..)

Anh ta nhìn người phục vụ và hỏi với vẻ rất có kinh nghiệm. ωω

"Hãy để đầu bếp phục vụ một số nguyên liệu tươi hôm nay được vận chuyển từ Pháp đi."

“Phải truyền thống một chút.”

“Đúng rồi, ở chỗ các cô có loại rượu nho nào ngon chút không?”

Người phục vụ biết hôm nay là vị khách lớn hơn nữa còn rất biết giả vờ, nên trực tiếp mở miệng giới thiệu.

------

Dịch: MBMH Translate