← Quay lại trang sách

Chương 785 Tiên Nữ Thích Gia Cát Phong?

Nhưng rất nhanh đôi mắt anh ta đã rơi trên bộ ngực kiêu ngạo của cô gái, chỉ khi nhìn từ khoảng cách gần mới biết nó lớn đến mức nào.

Chính là kích thước một tay không bắt được hết!

"Xin lỗi, chẳng mà tôi cảm thấy tiếng sáo của em làm tôi có hơi mê mẩn.”

Tiên nữ chỉ mỉm cười: “Cảm ơn lời khen của anh, thật ra tôi chỉ tùy tiện thổi chơi mà thôi.”

Hạ Tiểu Bạch cũng phát hiện hình như ánh mắt của Gia Cát Phong đang đặt trên ngực mình.

Gân xanh lập tức nổi đầy trán cô, vốn cho rằng đối phương là gay, quả nhiên đàn ông trên đời đều như vậy…

Dù sao thì cô mặc váy nên anh ta cũng không thấy gì, tuyệt đối không được tức giận!

Hạ Tiểu Bạch cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, dù sao trên thế giới mỗi ngày có thêm nhiều đàn ông nhìn cô thì cô cũng không tránh được.

Không có người đàn ông nào không để mắt tới ngực phụ nữ.

Hạ Tiểu Bạch cầm cây sáo đặt trước ngực.

“Tôi nay gặp một người tốt như anh đây đã giúp tâm trạng tôi tốt hơn rất nhiều, thật sự rất cảm ơn anh.”

Gia Cát Phong có hơi tự trách bản thân hạ lưu, nhưng ngực đối phương thật sự quá lớn…

Dù đã được che chắn rất chặt, nhưng chỉ cần nhìn độ cong bên ngoài đã đủ thấy mê người.

Nếu như lấy ra xem…. Thì đời này cũng đáng giá.

Gia Cát Phong âm thầm thề, nhất định phải theo đuổi được cô gái này tới tay, sau đó đón cô ấy về nhà.

Đến lúc đó anh ta sẽ có thể lột từng mảnh áo cưới trên người cô ra.

Chỉ mới nghĩ một chút mà Gia Cát Phong đã cảm thấy thận bắt đầu đau.

Anh ta vô thức kẹp hai chân lại.

Hành động này cũng bị Hạ Tiểu Bạch phát hiện, suýt chút nữa cô đã giơ tay lên đập anh ta…

Tên này vậy mà lại nổi hứng…

Gia Cát Phong nhìn tiên nữ vẫn đang giữ nụ cười ưu sầu, âm thầm cảm thấy may mắn vì cô ấy không phát hiện chuyện xấu hổ của mình.

Anh ta ho khan nói: “Rốt cuộc là tiểu thư đang gặp chuyện gì không vui?”

"Có lẽ nếu như nói ra thì tôi có thể giúp một tay, xem như cảm ơn khúc nhạc xinh đẹp vừa nãy.”

"Tôi chắc chắn sẽ cố hết sức giúp đỡ.”

Hạ Tiểu Bạch ngẩng đầu lên nhìn chân trời, trong mắt hiện lên từng gợn sóng, một trận gió thổi làn váy cô tung bay.

Cô lại lần nữa nhìn Gia Cát Phong với vẻ đau khổ, giọng nói có hơi nghẹn ngào.

"Anh không giúp được tôi…”

“Tôi phải lập gia đình… nhưng người đàn ông tôi muốn gả, anh ấy…. anh ấy không quan tâm tôi.”

Gia Cát Phong đứng trước bờ biển mênh mông ngắm mỹ nhân, ánh trăng chiếu lên mặt sóng lấp lánh như vô số đá quý trải dài trên mặt biển.

Sóng biển đánh vào bãi cát tạo nên sự yên tĩnh đẹp đẽ trong bóng đêm.

Chỉ có điểu tiên nữ xinh đẹp như trong mộng có vẻ cô đơn nhìn bầu trời lốm đốm đầy những vì sao.

"Tôi phải lập gia đình…. Nhưng người đàn ông tôi sắp lấy, anh ấy không yêu tôi.”

Đôi mắt sáng như sao của cô trong lúc lơ đãng đã đánh rơi một giọt lệ,, trượt xuống cằm.

Gia Cát Phong còn muốn khuyên nhủ tiên nữ xinh đẹp như mơ này… nhưng khi cô ấy nói phải lập gia đình thì suýt chút nữa tim anh ta đã ngưng đập, trái tim đang xao động giống như đột nhiên rơi xuống hầm băng.

Nàng tiên xinh đẹp tuyệt mỹ như chỉ có trong tiên cảnh này lại muốn lập gia đình!

Anh ta chỉ mới nghĩ đến việc cơ thể yểu điệu mềm mại này bị một người đàn ông ôm vào lòng làm chuyện kia thì cảm thấy không thể tiếp nhận được, tuyệt đối không thể chấp nhận được! (╯>д

Một cảm giác ao ước ghen tị xông thẳng lên đâu.

Sao có thể để một tên khốn chết tiệt khác lấy được mỹ nhân như thế này chứ.

Nhưng anh ta còn chưa kịp mở miệng thì câu nói tiếp theo của tiên nữ làm Gia Cát Phong trực tiếp ngơ người, cô ấy phải gả cho người đàn ông không thích mình?

Gia Cát Phong khiếp sợ nói: "Cái gì (ÒωÓױ)!"

"Tiểu….. Tiểu thư, không có nghe lầm chứ? Em nói người đàn ông em muốn gả không thích em?”

"Chẳng lẽ anh ta là thái giám á?”

Hạ Tiểu Bạch....... Mặc dù cô rất muốn cười, nhưng với kinh nghiệm của bản thân, cảm nhận được sự trống trải dưới váy thì cười không nổi nữa.......

Nỗi đau mất trứng trên đời này cô hiểu hơn bất kỳ người nào.

o(╥﹏╥)o

cô cũng giả vờ cô đơn, chậm rãi ngồi xuống mặt đất, rũ mày.

"Đúng thế...Tôi nghe nói anh ấy là một người đàn ông rất ưu tú.”

Gia Cát Phong nhìn tiên nữ như mơ ngồi dưới ánh trắng, tay cô ôm đầu gối, người hơi cuộn lại, cô đơn không nơi nương tựa, tựa như một đóa hoa sen màu xanh cô độc.

Con ngươi xinh đẹp lẳng lặng mà nhìn biển cả, giống như đang ngơ ngác.

Mặc dù Gia Cát Phong nhận ra tiên nữ trước mặt đang rất đau buồn, nhưng trong lòng đã sớm vui như nở hoa.

Thật sự không hiểu nổi là tên thám giám chết tiệt nào mà thậm chí một mỹ nữ như thế này cũng không cần.

Đúng là phung phí của trời.

Sợ đây chính là một tên đàn ông bất lực, không dùng được, không cách nào làm chuyện đó với phụ nữ.. (σ≧︎▽︎≦︎)σ.

Gia Cát Phong không nhịn được mà hơi nhếch miệng, anh ta cũng giả vờ bày ra dáng vẻ đồng tình.

"Tiểu thư đừng quá mức thương tâm......"

------

Dịch: MBMH Translate