← Quay lại trang sách

Chương 795 Có Lẽ Cô Ấy Có Thể Trở Thành Chốn Quay Về Cuối Cùng Của Tôi

Gia Cát Phong trực tiếp nói:

"Tiểu Bạch tiểu thư...Tối qua tôi đã lừa cô."

Hạ Tiểu Bạch chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp, gương mặt ngây thơ nghi hoặc.

"Quyền công tử lừa tôi chuyện gì? Tôi còn chưa cảm ơn Phong công tử vì đã tâm sự cùng tôi trên bờ biển nữa."

"Sau khi quay về tâm trạng của tôi đã tốt lên rất nhiều."

"Thực sự rất cảm ơn anh."

Gia Cát Phong nắm chặt hai bàn tay, cắn răng nói:

"Thực ra tên của tôi không phải là Gia Cát Quyền, thực ra...tên của tôi là Gia Cát Phong."

"Là người sẽ làm đám hỏi cùng với cô..."

Hạ Tiểu Bạch mỉm cười, lắc đầu.

Đôi môi anh đào khẽ hé:

"Thực ra đêm đó ngay khi nhìn thấy anh, tôi đã biết anh là công tử Gia Cát Phong rồi."

"Đừng quên, ông Gia Cát đã từng cho tôi xem hình của anh, lúc đó tôi còn nhìn rất lâu đó..."

Hạ Tiểu Bạch nói xong liền lấy ảnh chụp của Gia Cát Phong ra (Bức hình này là cô tìm ra được ở dưới giường ngày hôm qua)

"Phong công tử nhìn đi, tôi vẫn luôn giữ hình của anh."

Cô nghiêng đầu dịu dàng cười.

Gia Cát Phong nhìn bức hình trên bàn tay trắng như tuyết của Hạ Tiểu Bạch.

Anh lập tức cảm thấy vô cùng áy náy, bởi vì ông cũng đã cho anh xem qua hình của Hạ Tiểu Bạch rồi, nhưng lúc đó anh chỉ tùy tiện nhìn lướt qua một cái rồi ném hình đi, hoàn toàn không bận tâm tới...

Nhưng Hạ Tiểu Bạch lại vẫn luôn bảo tồn hình của anh đến tận bây giờ.

Gia Cát Phong nghĩ tới đó liền cực kỳ hối hận, giọng nói có hơi nghẹn ngào, tiếp tục xin lỗi.

"Thành thật xin lỗi, tôi thành thật xin lỗi Tiểu Bạch tiểu thư."

"Lúc đó tôi bởi vì nghe thấy mấy lời nói bậy của Gia Cát Vân cho nên mới lựa chọn từ hôn."

Anh nói xong liền lạnh lùng nhìn chằm chằm Gia Cát Vân.

Gia Cát Vân theo bản năng rụt đầu lại.

Gia Cát Phong nói tiếp:

"Tiểu Bạch tiểu thư, tôi thật sự không cố ý từ hôn."

"Cho tôi một cơ hội nữa được không."

Trong mắt anh ta tràn đầy sự khẩn cầu.

Gia Cát Vân đột nhiên dũng cảm xen vào nói:

"Anh à, anh đừng có mà giả vờ."

"Chung quy là do anh thèm nhan sắc và dáng người của Tiểu Bạch tiểu thư mà thôi."

"Lúc mà ông giới thiệu Tiểu Bạch tiểu thư cho anh nghe, anh đã có ý định để em cưới đại tiểu thư của Hạ gia rồi."

Gia Cát Phong lại cho Gia Cát Vân một nắm đấm.

"Anh còn nói là sẽ không vì một cái cây mà từ bỏ cả khu rừng!"

"Người vẫn luôn nói xấu Tiểu Bạch tiểu thư từ đầu tới cuối chính là mày!"

Gia Cát Vân lau vết máu khóe miệng, nhìn Hạ Tiểu Bạch.

"Tiểu Bạch tiểu thư, cô đừng nghe mấy lời nói nhảm của anh ta, anh ta là một người cực kỳ bạo lực, hở một chút là ra tay đánh người!"

"Làm vợ của anh ta có thể gặp phải vấn nạn bạo lực gia đình bất cứ lúc nào."

Gia Cát Phong tức đến bùng nổ! Tên trà xanh nam này! Cố tình chọc giận anh ta để anh ta đánh người.

"Không hề có chuyện đó! Anh chỉ đánh mày mà thôi! Tên trà xanh muốn đào góc tường của anh trai mình!"

Anh ta nói xong lại cho Gia Cát Vân một đấm vào mặt.

Gia Cát Vân cũng đánh lại một cái lên mặt của Gia Cát Phong.

"Gia Cát Phong! Là anh chủ động từ hôn Tiểu Bạch tiểu thư, yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu."

"Anh không muốn cưới cô ấy, chẳng lẽ em không được cưới à?"

Hạ Tiểu Bạch thấy hai người bọn họ lại đánh nhau thì vô cùng bất đắc dĩ.

Bọn họ đúng là "anh em tốt".

Quả nhiên hồng nhan họa thủy, người xưa không lừa mình...

Mặc dù hồng nhan là chính cô...

Hạ Tiểu Bạch cũng là bậc thầy trà xanh, đôi mắt lập tức trở nên ướt át, giậm chân một cái, giọng nói khàn khàn.

"Hai người đánh đủ chưa, anh em của nhau lại vì một người con gái như tôi mà bất hòa thật sự không đáng."

"Huống...huống chi, tôi đã có người thương rồi."

Gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của Hạ Tiểu Bạch mang theo chút u buồn, nhìn hai anh em Gia Cát Phong.

Ngũ quan xinh xắn tràn ngập sự xoắn xuýt.

"Tôi thật sự đã có người thương rồi, cô ấy không phải là bất kỳ ai trong hai anh em hai người cả!"

Câu nói của Hạ Tiểu Bạch trực tiếp làm cho Gia Cát Phong, Gia Cát Vân ngừng tay.

Gia Cát Vân định đưa tay ra nắm lấy cánh tay trắng như tuyết của Hạ Tiểu Bạch nhưng bị Hạ Thiên Hạo cản lại.

"Nè! Không được động tay động chân với Tiểu Bạch nhà tôi!"

Gia Cát Vân vội vàng nhìn sang Hạ Tiểu Bạch.

"Nhưng mà...nhưng cô đã nói là rất có hảo cảm với tôi mà...tôi thấy cô cũng rất thích ở cạnh tôi."

Gia Cát Phong cũng rất nôn nóng.

"Cô muốn lừ hai anh em chúng tôi cho nên mới nói dối để gạt chúng tôi phải không?!"

"Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ giải quyết ổn thỏa chuyện giữa tôi và Gia Cát Vân, sau đó thành hôn với cô!"

Đôi mắt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch lóng lánh ánh nước.

"Hai người đủ rồi đó, tôi thật sự không muốn hai người vì một người yếu đuối như tôi mà trở mặt thành thù."

"Từ xưa đã có câu hồng nhan họa thủy, tôi không muốn trở thành họa thủy làm sứt mẻ tình cảm của hai người."

"Vì một người con gái như tôi mà từ bỏ tình cảm anh em, thật sự là không đáng."

Cô nói xong liền xoay người rời đi.

------

Dịch: MBMH Translate