← Quay lại trang sách

Chương 794 Xin Lỗi Tôi Đã Có Người Thương Rồi

Gia Cát Vân không biết đã hôn mê bao lâu, nhưng anh ta biết bản thân bị tát nước tới tỉnh lại.

Chậu nước tạt lên người anh, làm anh hoảng sợ đứng dậy.

Lúc này, ba anh em Hạ gia đang trừng mắt quan sát anh ta.

Gia Cát Vân phun đống nước trong miệng ra, dùng tay lấy nước trên người đưa lên mũi ngửi, anh ta lập tức nhíu mày.

"Đây là nước gì vậy, tại sao mùi của nó lạ quá vậy?"

Hạ Thiên Minh nhìn nước đọng lại trên tay, cười ha ha.

"Không sao đâu, chỉ là nước thuốc đông y thôi."

"Điều quan trọng nhất không phải là cậu tỉnh lại rồi sao?"

Gia Cát Vân cũng không nghĩ nhiều, bởi vì hiện tại Gia Cát Phong vẫn giữ nguyên gương mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm anh ta.

Gia Cát Phong hừ lạnh một tiếng:

"Chuyện giữa anh với em vẫn chưa xong đâu!"

Gia Cát Vân vẫn gắng gượng nói:

"Ai sợ ai chứ! Chung quy Tiểu Bạch tiểu thư vẫn thích em hơn!"

"Hừ!"

Gia Cát Vân kiêu ngạo đắc ý nói.

Không chỉ Gia Cát Phong, ngay cả ba anh em Hạ gia cũng muốn đánh anh ta một trận.

Mọi người thầm mắng tên này đúng là tự luyến.

Gương mặt Gia Cát Vân sưng vù, vừa mới tỉnh lại cho nên anh ta có hơi lung lay.

Anh ta đi về phía Hạ Thiên Hạo, khách khí nói:

"Hay là mời Tiểu Bạch tiểu thư quyết định đi."

"Xem thử xem cô ấy thích ai trong hai anh em tôi hơn?"

Gia Cát Phong híp mắt.

Hôm qua, anh đã nhìn thấy ánh mắt ưu thương của Hạ Tiểu Bạch dưới ánh trăng trên bờ biển.

Hạ Tiểu Bạch chắc chắn có ý với anh!

Nếu không thì tại sao cô ấy lại ưu thương như vậy...Còn không thèm ăn cơm nước gì cả, một khóc hai náo ba thắt cổ.

Cho nên, anh ta rất tự tin, khách khí nói với ba anh em Hạ gia:

"Tôi đồng ý cách này, để Tiểu Bạch tiểu thư quyết định xem cô ấy thích quen ai hơn!"

Ba anh em Hạ gia sáu mắt nhìn nhau.

Mặc dù bọn họ biết Hạ Tiểu Bạch thích con gái, cũng đã có vợ sắp cưới. Nhưng mà ba anh em Hạ gia vẫn rất phản cảm với việc Hạ Tiểu Bạch ở chung với những người con trai khác.

Bọn họ đột nhiên có hơi hối hận.

Sớm biết như thế, bọn họ đã chuẩn bị [Ngậm cười nửa bước điên] và [Bột Mất Mạng Một Ngày] để dạy dỗ hai anh em nhà này rồi.

Em gái Tiểu Bạch nhà bọn họ sao có thể dính líu tới hai anh em nhà Gia Cát được chứ! Bọn họ đúng là quá tự luyến rồi.

Bởi vì Tiểu Bạch quá lương thiện, cho nên mới đối xử tốt với bọn họ một chút mà thôi, vậy mà bọn họ lại thật sự cho rằng người ta thích mình.

Ngay lúc Hạ Thiên Hạo đang tìm lý do để từ chối, bỗng nhiên một hương thơm truyền tới, tiếp theo đó chính là giọng nói trong trẻo như tiếng chuông vang lên:

"Mọi người làm gì ở đây thế? Tại sao nước khắp nơi thế này?"

Mọi người đồng lòng nhìn sang, thấy Hạ Tiểu Bạch đi tới.

Hôm nay cô vẫn để mặt mộc, ngũ quan xinh xắn đẹp như một tác phẩm nghệ thuật, mái tóc dài xõa tung bên hông. Khí chất xuất trần trời sinh vân đạm phong khinh làm cô vừa thanh thuần vừa quyến rũ.

Thực ra Hạ Tiểu Bạch đã bí mật quan sát bọn họ từ lâu rồi.

Dù sao thì hệ thống đã báo trước cho cô biết rằng hai anh em Gia Cát sẽ tới để cô chuẩn bị.

Hạ Thiên Vũ là người đầu tiên tiến tới:

"Sao chị Tiểu Bạch lại đi tới đây, không phải tối qua chị bị cảm lạnh sao? Chị nên nghỉ ngơi nhiều một chút."

Hạ Tiểu Bạch nhướng mày, cô nói mình bị cảm lúc nào vậy?

Nhưng khi đôi mắt không ngừng nhấp nháy của Hạ Thiên Vũ, Hạ Tiểu Bạch liền biết Hạ Thiên Vũ đang xúi cô lừa người ta.

Có điều thân là bậc thầy trà nghệ, cô còn cần anh ta dạy sao?

Hạ Tiểu Bạch vén sợi tóc ra sau tai, đôi môi anh đào khẽ mở, nói:

"Chị không sao."

"Tối qua đi máy bay về nên cảm thấy có hơi mệt thôi."

Cô nói xong còn ho vài tiếng, giả vờ bản thân thật sự rất yếu đuối, nhu nhược.

Ngay cả Hạ Thiên Vũ cũng cho rằng cô thật sự bị bệnh, khẩn trương nói:

"Chị Tiểu Bạch, hay là bảo bác sĩ tới khám cho chị nhé. Nếu như bị bệnh thật thì phải nhanh chóng quay về phòng nghỉ ngơi."

"Chuyện nơi này để bọn em xử lý cho."

Hạ Thiên Hạo, Hạ Thiên Minh cũng gật đầu.

Hạ Tiểu Bạch lắc đầu:

"Quen rồi, mỗi khi mùa thu và mùa đông tới đều sẽ hơi ho nhẹ, uống nhiều nước nóng một chút là ổn thôi."

"Lúc nãy chị nghe bảo là hai vị công tử nhà Gia Cát tới, sau đó xảy ra một vài chuyện vì chị."

"Cho nên chị mới chạy tới đây xem."

Cô nhìn hai anh em Gia Cát.

Trên người bọn họ đều có vết thương mức độ nặng nhẹ khác nhau, nhưng hầu như đều là sưng mặt sưng mũi.

Nhìn thì thấy Gia Cát Vân bị thương nặng hơn một chút, hai mắt biến thành mắt gấu mèo luôn rồi.

Mặc dù Hạ Tiểu Bạch đã nhìn thấy cảnh hai anh em bị đánh, nhưng trên mặt vẫn giả vờ kinh ngạc.

Cô dùng tay ngọc che miệng:

"Quyền công tử, Vân công tử, hai người sao thế?"

"Tại sao trên người của hai người đều có vết thương?"

Gia Cát Vân không biết nên nói chuyện này như thế nào, dù sao thì bộ dạng hiện tại của anh ta thật sự rất mất mặt.

------

Dịch: MBMH Translate