Chương 801 Vị Hôn Thê Của Cô Ấy Là Bản Tiểu Thư
Trong lòng Hạ Tiểu Bạch cũng bất đắc dĩ, cô không có hứng thú với cái gọi là phượng hoàng nam, phượng hoàng nữ cũng như vậy.
Ví dụ như Thu Hi nhà cô.
Bởi vì kinh doanh mở rộng, Sở Thu Hi hiện giờ cũng đang ở Yến Kinh.
Cho nên hai người lại một lần nữa ở chung.
Hạ Tiểu Bạch thu dọn xong đồ đạc trên bàn làm việc, đi ra khỏi học viện.
Cô đứng ở cửa học viện, làn váy của mỹ nhân bay phiêu phiêu. Có lẽ là do cách ven hồ tương đối gần, bỗng nhiên một trận gió mát thổi đến, thổi lên mái tóc dài đến thắt lưng của Hạ Tiểu Bạch, cũng mang đến làn gió mát mẻ làm cho người ta thoải mái.
Hạ Tiểu Bạch hơi hất cằm, hít sâu một hơi không khí trong lành, cảm nhận được ánh mặt trời ấm áp từ trên cây chiếu xuống.
Trên khuôn mặt trắng như tuyết dần dần hiện ra nụ cười tươi đẹp, như băng tuyết hòa tan, như gió xuân mười dặm thổi đến, làm cho người ta mê luyến.
Xung quanh có vô số học sinh chào hỏi cô.
Dù sao thông tin trong trường bọn họ có một giáo viên âm nhạc mang nhan sắc cấp bậc tiên nữ cơ hồ không người nào không biết.
Thậm chí còn có tên công tử vì tán Hạ Tiểu Bạch mà đi đến trường này làm giáo viên, nhưng mà trăm phần trăm thất bại trở về.
Nhưng vào lúc này lại có một chiếc Porsche màu đen dừng ở trước mặt Hạ Tiểu Bạch, một công tử trẻ tuổi rất là đẹp trai từ trên xe đi xuống.
Trên mặt còn đánh phấn, giống như là thực tập sinh thần tượng luyện tập hai năm rưỡi.
Trên tay anh ta cầm quả bóng rổ... Không đúng hẳn là hoa hồng trực tiếp đưa đến trước mặt Hạ Tiểu Bạch.
“Cô Hạ hôm nay là tết Trung Nguyên, hoa này là tặng cho cô.”
“Không biết sau khi tan học cô Hạ có rảnh không?”
Hạ Tiểu Bạch nhìn một chiếc Ferrari màu đỏ mới tinh mới đến cách đó không xa.
Trên khuôn mặt thanh nhã tuyệt trần cũng không nhịn được hiện lên một nụ cười.
Đôi mắt xinh đẹp của cô nhìn tên công tử đứng đối diện mỉm cười xin lỗi nói.
“Xin lỗi, tối nay tôi có hẹn với vị hôn thê, cho nên không rảnh.”
“Còn có hôm nay là tết Nguyên Tiêu, không phải tết Trung Nguyên......”
() Tết Nguyên Tiêu: Rằm Tháng Giêng m Lịch.
(
) Tết Trung Nguyên: rằm tháng bảy m lịch, theo tục xưa, vào ngày này phải đốt quần áo giấy, cúng tế người thân đã mất.
Tên công tử còn chưa kịp phản ứng: "Vị hôn thê? Cô là con gái mà?”
Hắn ta cho là mình nghe lầm, sau lưng lập tức có giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của phụ nữ truyền đến.
“Vị hôn thê của cô ấy là bản tiểu thư, ngươi có thể cút đi!”
Sở Thu Hi tựa vào một chiếc Ferrari màu đỏ, hôm nay cô vẫn vô cùng xinh đẹp.
Trên người mặc bộ váy dài màu lam khiến dáng người yểu điệu của cô thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn, tóc dài mềm mại, đôi mắt dịu dàng, hai chân siêu dài, đây chính là vưu vật trong mắt các nam nhân.
Sở Thu Hi cũng không đối xử với người khác giống Hạ Tiểu Bạch, cho dù là kẻ nào cũng dịu dàng động lòng người.
Đối với người dám tán tỉnh bà xã Tiểu Bạch của mình cô cũng không khách sáo như vậy.
Trực tiếp oán hận, ánh mắt sắc bén nhìn đối phương.
Tên công tử cũng nhìn về phía Sở Thu Hi, trong mắt vô cùng kinh diễm, không ngờ lại gặp được một mỹ nữ cực phẩm.
"Thu Hi đợi lát nữa chúng ta đi đâu chơi?" Hạ Tiểu Bạch đã ngồi ở ghế lái phụ, dùng dây an toàn thắt lên trên bộ ngực ngạo nghễ của mình.
Đôi mắt xinh đẹp của Sở Thu Hi nhìn chằm chằm tên công tử kia, trong trẻo nhưng lạnh lùng nói.
“Về sau còn dám theo đuổi bà xã Tiểu Bạch nhà tôi, cẩn thận bản tiểu thư gọi người đánh ngươi!”
Khi Ferrari khởi động động cơ rời đi, tên công tử kia mới kịp phản ứng gãi gãi đầu.
Bọn họ đây là đang chơi Les?
Sở Thu Hi cọ cọ khuôn mặt Hạ Tiểu Bạch: "Tùy tiện đi thôi, hôm nay là tết Nguyên Tiêu khắp nơi đều có hoạt động hoa đăng à."
Cũng không lâu lắm hai người liền xuất hiện ở trên đường phố tràn ngập phong cách cổ, khắp nơi đều giăng đèn kết hoa, đủ loại kiểu dáng hoa đăng điện tử.
Thậm chí còn có hai người biểu diễn võ nghệ trên đường phố phồn hoa, lăn một vòng, nhảy một cái.
Hoa đăng hình rồng màu vàng vọt lên không trung nhảy lên trên hai con sư tử đang múa, vừa chân thực vừa hư ảo tăng thêm màu sắc cho đêm hội.
Tay Hạ Tiểu Bạch cầm một chén bánh trôi cắn một miếng nhỏ, bánh ngọt đến độ hàm răng của cô đều có chút đau nhức.
“Thu Hi có ăn không, ngọt lắm!”
Sở Thu Hi chỉ chỉ viên bánh trôi vừng bị Hạ Tiểu Bạch cắn non nửa còn có dấu răng: "Em muốn viên này viên anh đã ăn rồi.”
Hạ Tiểu Bạch trực tiếp đưa đến bên cái miệng nhỏ nhắn của Sở Thu Hi.
Sở Thu Hi mỉm cười hạnh phúc vén mái tóc dài ra, đôi môi đỏ mọng gợi cảm ăn hết non nửa viên bánh trôi.
Hạ Tiểu Bạch nghiêng đầu hỏi: "Ngọt không?”
Sở Thu Hi cười khanh khách nói: "Hương vị của Tiểu Bạch ngọt lắm, muốn nếm thử ngay bây giờ."
Đầu ngón tay mảnh khảnh của cô nhẹ nhàng lau lên đôi môi anh đào trong suốt mềm mại ướt át của Hạ Tiểu Bạch, sau đó đặt vào trong miệng mình thưởng thức một phen.
------
Dịch: MBMH Translate