← Quay lại trang sách

Chương 803 Hạ Thiên Thần Lão Đại F4 Hạ Gia Phải Về Hoa Hạ

Với tư cách là cháu trưởng Hạ Thiên Thần lại càng anh tuấn phi phàm.

Khuôn mặt anh tuấn, đôi mắt sáng ngời trong suốt, khóe miệng cong cong chứa một nụ cười phóng đãng không câu nệ.

Hơn nữa có nhiều tiền còn rất cặn bã, cơ hồ không có nữ sinh nào có thể ngăn cản được sự đối xử dịu dàng của anh ta.

Khuôn mặt xinh đẹp của mỹ nữ tóc vàng đỏ bừng: "Được rồi, được rồi."

"Ai bảo anh đối xử dịu dàng với em như vậy, lần sau trở về anh nhất định phải dẫn người ta đến Hoa Hạ chơi nha~"

Hạ Thiên Thần tiện tay lấy một cái túi LV đưa cho mỹ nhân tóc vàng.

“Cái túi LV này tặng cho em, đây chính là mẫu mới nhất trong quý đó~”

Mỹ nhân tóc vàng nhìn túi LV Hạ Thần đưa cho, đôi mắt màu lam lấp lánh tỏa sáng.

"Cái túi này cũng không rẻ, tầm khoảng ba mươi ngàn Euro đó!"

“Trời ạ! Em rất yêu anh, Thiên Thần!”

Cô kích động ôm túi xách, bị cảm động đến đến độ không nói lên lời.

Đối với cái túi LV này Hạ Thiên Thần hoàn toàn không để ở trong lòng.

Điều anh ta để ở trong lòng gần đây chính là chuyện anh ta chuẩn bị nói chuyện hợp tác cùng gia tộc Arnault.

Gia tộc Arnault có đế chế xa xỉ phẩm khổng lồ nhất thế giới.

Sở hữu 75 thương hiệu cao cấp như Louis Vuitton, Dior, Donner Cullen, Rowell, Hennessy, v.v. Louis Vuitton, Louis Vuitton, Arnault… là chủ sở hữu của LVMH.

Từng là gia đình giàu nhất thế giới, người giàu nhất thế giới.

Nếu như có thể lấy được quyền đại lý độc nhất vô nhị của gia tộc Arnold ở Hoa Hạ.

Đối với sự phát triển của Hạ gia ở Hoa Hạ cực kỳ có trợ giúp.

Tuy rằng Hạ Thiên Thần vẫn quản lý chuyện kinh doanh Hạ gia ở Châu u, nhưng gốc rễ vẫn ở Hạ gia, Hoa Hạ.

Huống chi hợp tác với gia tộc Arnault đối với việc phát triển kinh doanh của mình ở Châu u cũng rất có trợ giúp.

Gần đây bởi vì anh ta là người Hoa Hạ, nên ở Châu u bên này thường xuyên bị xa lánh.

Chuyện phát triển kinh doanh cũng chững lại, lại càng bị trở ngại.

Nếu như không tìm kiếm đột phá, không tiến ắt lui.

Hạ Thiên Thần cũng rất đau đầu.

Cách đây không lâu anh ta nghe nói gia tộc Rothschild, gia tộc Arnault phái hai vị đại biểu đến Hoa Hạ tìm kiếm hợp tác.

Sau khi nhận được tin tức này, Hạ Thiên Thần cũng muốn quay về Hoa Hạ một chuyến.

Xem có thể nói chuyện hợp tác cùng hai vị đại biểu này hay không.

Tuy rằng hy vọng không lớn, nhưng cũng cần đánh cược một phen.

(Cùng nhớ lại một chút, là hai người xuất hiện ở -322, đã bị Hạ Tiểu Bạch mê đến mức muốn ngừng mà không được)

Hơn hai giờ sáng ngày hôm sau.

Hạ Thiên Thần hỏa tốc chạy đến sân bay, mỹ nhân tóc vàng bên cạnh còn lưu luyến không rời phất phất tay với anh.

“Thiên Thần! Lần sau trở về nhớ trước tiên hẹn người ta ra ngoài học ngoại ngữ nha!”

Cả buổi tối Hạ Thiên Thần đều không ngủ mà cùng cô ta học ngoại ngữ.

Chỉ có thể nói phụ nữ ngoại quốc thật sự rất biết lăn qua lăn lại, thắt lưng anh cứ phải gọi là mệt mỏi không chịu nổi.

Ngồi ở khoang hạng nhất, máy bay ầm ầm bay lên trời.

Hạ Thiên Thần chuẩn bị đeo bịt mắt chợp mắt một lúc.

Đúng lúc này một tiếp viên hàng không chân dài mặc tất đen đi đến.

Cô nhìn thấy Hạ Thiên Thần cũng sửng sốt: "Hạ Thiên Thần!”

Hạ Thiên Thần mở mắt ra, đập vào mắt là một mỹ nữ phương Đông cực kỳ xinh đẹp.

Anh ta cảm thấy rất ngoài ý muốn!

Bởi vì đối phương là bạn gái cũ… cũ… cũ cũ cũ không biết bao nhiêu trước đây của anh ta.

Dù sao bạn gái cũ của anh cũng là người Trung Quốc.

Hình như tên là...... Lý Phỉ Phỉ.

“Cô là Lý Phỉ Phỉ? Mấy năm không gặp cô lại xinh đẹp hơn rồi!”

Hạ Thiên Thần nhìn cô gái tiếp viên hàng không xinh đẹp trước mắt, khuôn mặt anh tuấn tràn đầy kinh hỉ.

Khuôn mặt Lý Phỉ Phỉ thanh tú đoan trang, đôi môi đỏ mọng khẽ mở.

“Bản tiểu thư còn cho rằng anh quên tôi rồi.”

“Không ngờ anh còn nhớ rõ tên tôi, thật sự là ngoài ý muốn mà Hạ thiếu gia!”

Hạ Thiên Thần cũng lộ ra nụ cười sáng lạn như ánh mặt trời.

“Chỉ cần là phụ nữ xinh đẹp bản thiếu gia đã gặp qua thì đều không quên được.”

“Phỉ Phỉ, em xinh đẹp như vậy, làm sao anh có thể quên em được?”

Lý Phỉ Phỉ bị Hạ Thiên Thần anh tuấn phi phàm nhìn chằm chằm, hơn nữa còn khen cô xinh đẹp, trái tim thiếu nữ kia cũng bắt đầu đập thình thịch.

“Hừ, bên cạnh anh nhiều mỹ nữ như vậy, chỉ sợ chẳng qua là tạm thời nhớ lại tên người ta mà thôi.”

“Lâu như vậy không gặp, miệng lưỡi của Hạ đại thiếu trước sau như một vẫn trơn tru như thế!”

Hạ Thiên Thần vẫn như cũ giở thói gặp được em gái xinh đẹp là trêu chọc.

“Ha ha, Phỉ Phỉ em nói cái gì vậy?”

"Trong tất cả phụ nữ, em cho anh cảm giác tốt nhất, cảm giác ở bên em rất tuyệt vời."

Lý Phỉ Phỉ đỏ bừng mặt: "Người ta có cảm giác gì khiến anh cảm thấy tuyệt vời không thể tả?"

Hạ Thiên Thần ra vẻ tự hỏi: "Em đoán xem?”

Lý Phỉ Phỉ nhìn bốn phía, phát hiện xung quanh đều an ổn rồi, đôi mắt đẹp dưới đôi lông mày lá liễu của cô nhìn toilet bên cạnh.

Trong giọng nói mang theo hấp dẫn nói: "Hay là chúng ta đến ôn lại một chút cái cảm giác tuyệt vời không thể tả có được không?"

Hạ Thiên Thần... Mặc dù có hơi ngán, nhưng không có con mèo nào chịu được mùi tanh hấp dẫn.

Anh đứng lên giơ tay nhéo nhéo khuôn mặt trái xoan xinh đẹp của Lý Phỉ Phỉ: "Được!”

Sau 10 giờ bay.

Máy bay rốt cục đáp xuống sân bay quốc tế Yến Kinh của Hoa Hạ.

Lý Phỉ Phỉ đỏ mặt: "Chúng ta thêm wechat đi, có rảnh sẽ liên lạc lại.”

Hạ Thiên Thần không từ chối.

Anh ta đứng giữa sân bay phồn hoa của Hoa Hạ ngửa đầu nhìn trời xanh mây trắng.

Một lần nữa bước lên quê hương xa cách lâu ngày mới gặp lại: "Hoa Hạ, Hạ Thiên Thần tôi đã trở lại.”

------

Dịch: MBMH Translate