← Quay lại trang sách

Chương 804 Hạ Thiên Thần Và Tiên Nữ Váy Trắng

Hạ Thiên Thần tràn đầy vui sướng về nước, vừa đi đường vừa đánh giá chung quanh.

Anh ta đã rời khỏi Hoa Hạ gần chín năm rồi.

Nhìn đường cái Yến Kinh vẫn phồn hoa như xưa,

Xem ra Hoa Hạ cũng không biến hóa quá nhiều!

Nhưng bây giờ các chàng trai cô gái trẻ trên đường phố ăn mặc thời thượng hơn so với trước kia nhiều!

Nhớ rõ lúc anh còn ở mọi người vẫn ăn mặc theo phong cách “Smart”().

(

)Phong cách này hơi giống phong cách HKT thời xưa bên VN.

Tóc dài nhuộm đủ mọi màu sắc, trang điểm tone đậm khói, mặc một ít trang phục kỳ lạ cực kỳ có cá tính, đeo trang sức kỳ lạ cổ quái.

Bây giờ Hạ Thiên Thần cũng hận không thể đánh một trận tơi bời chính mình khi đó.

Hiện giờ mấy em gái trên đường cái ăn mặc bình thường hơn nhiều, nhưng cũng càng thêm gợi cảm.

Từng đôi chân dài trắng bóng, mặc váy ngắn mát mẻ, mái tóc dài đến thắt lưng phiêu đãng ở trong gió, bổ mắt hơn nhiều so với “Smart”.

Hạ Thiên Thần trực tiếp gọi một chiếc taxi.

Trải qua một giờ hành trình rốt cuộc trở lại đại viện Hạ gia.

Khi xuống xe trả tiền, Hạ Thiên Thần lấy tiền giấy ra, tài xế đưa mã QR ra.

Vẻ mặt hai người đều mơ hồ.

Hạ Thiên Thần nhìn đối phương giơ một mã QR ra cho mình cảm thấy hơi nghi hoặc.

“Bác tài xế như này là có ý gì?! Quét thẻ? Hay là?”

Tài xế taxi cũng hơi mơ hồ, chỉ có thể mở miệng nói.

"Anh chàng đẹp trai này, anh từ nước ngoài về phải không?"

“Bây giờ là thời đại nào rồi, đa số đều thanh toán qua điện thoại di động.”

Hạ Thiên Thần cảm thấy hơi ngượng ngùng.

“Tôi đúng là xuất ngoại khoảng tám chín năm rồi...... Cũng không rõ lắm.”

“Ờm tôi chỉ có tiền giấy, đương nhiên quẹt thẻ cũng được.”

Cuối cùng tài xế taxi chỉ có thể giúp anh tìm ra tờ 100 tệ.

Hạ Thiên Thần nhìn đại viện Hạ gia vẫn là hình dáng như trong ký ức.

Không có nhiều thay đổi.

Trên tường còn có những nét vẽ nguệch ngoạc còn chưa rửa sạch của bốn anh em bọn họ khi còn bé để lại.

Lần này anh trở về cũng không thông báo cho người nhà, chuẩn bị cho bọn họ một bất ngờ.

Đúng lúc Hạ Thiên Thần đi ngang qua một cây cầu gỗ nhỏ.

Một trận gió mát thổi đến, trong không khí tràn ngập hương hoa dành dành nhàn nhạt, làm người ta cực kỳ thư thái.

Giống như làm cho người ta nằm vào trong một đại dương hoa dành dành.

Tiếp theo là tiếng đàn thanh thúy uyển chuyển.

m sắc giống như một vũng nước trong, trong lành lành lạnh. Giống như một trận gió mát trên mặt hồ đêm hè.

Khiến lòng người thả lỏng...... Làm cho người ta say mê, làm cho người ta giống như lạc vào cảnh giới kỳ lạ.

Hạ Thiên Thần nhịn không được dừng bước: "Hoa dành dành thơm quá!”

“Chẳng lẽ bây giờ đại viện Hạ gia đều trồng đầy hoa dành dành?”

“Đây là chủng loại gì?”

"Thơm ngát hơn so với bất kỳ loại hoa dành dành nào mình từng gặp trước đây, còn mang theo một chút hương vị ngọt ngào."

Anh ngẩng đầu không khỏi nhìn về phương hướng hương hoa truyền đến, đồng thời cũng là phương hướng của tiếng đàn tuyệt vời này.

Hạ Thiên Thần vốn định tự mình đi tìm ông nội lải nhải, chuẩn bị cho ông một kinh hỉ thật lớn.

Nhưng gặp phải hương hoa ngọt ngào và tiếng đàn tuyệt vời này làm cho anh nhịn không được thay đổi kế hoạch ban đầu.

Anh đi từng bước từng bước theo tiếng đàn tuyệt vời đi qua con đường chim hót hoa thơm.

Hành lang phía trước giống như là thông đến một cái sân nhỏ, đi qua sàn nhà đá xanh, bước qua cầu vòm gỗ, chung quanh là một hồ nước trong suốt.

Trong hồ nở rộ rất nhiều hoa sen trắng noãn không tỳ vết, hoa sen trong suốt rất bắt mắt.

Càng tới gần tiếng đàn.

Tâm trạng của Hạ Thiên Thần càng khẩn trương, rốt cuộc là ai có thể đàn tấu ra giai điệu tuyệt vời như thế?

“Chẳng lẽ là một mỹ nhân?”

Hạ Thiên Thần chợt lắc đầu, Hạ gia phần lớn đều là đàn ông.

Cho dù có phụ nữ, phần lớn cũng là gả đến làm vợ người ta.

Cho dù có đẹp hơn nữa anh cũng không có hy vọng. Nếu không sẽ bị trực tiếp cắt đứt tứ chi.

Hạ Thiên Thần đẩy cửa gỗ ra phát ra tiếng "kèn kẹt".

Lúc này hơn mười con chim tước cũng bị tiếng đàn hấp dẫn mà đến bám vào lan can.

Khi anh ta bước vào sân nhỏ.

Khung cảnh trực tiếp đập vào mắt khiến anh đứng ngây người tại chỗ.

Chỉ thấy một tiên nữ váy trắng đang ngồi trong đình nghỉ mát đánh đàn.

Trên khuôn mặt thanh tao tuyệt mỹ của nàng tràn đầy lạnh nhạt và tao nhã, hai tay tinh tế trắng noãn như ngó sen khẽ nâng lên, đầu ngón tay tinh tế đặt ở trên đàn tranh tạo ta từng đợt giai điệu tuyệt vời.

Dưới làn váy trắng là đôi chân đẹp thon dài thẳng tắp lộ ra bên ngoài, đường nét tinh tế mà lại ưu mỹ.

Hạ Thiên Thần mơ hồ, mặc dù anh tán gái vô số, gặp qua không biết bao minh tinh mỹ nhân đếm không hết.

Cho dù là nữ ca sĩ thần tượng cũng từng hẹn hò qua rồi.

Nhưng vẻ đẹp của tiên nữ váy trắng trước mắt đã vượt qua tất cả cô gái mà anh đã gặp qua.

Chỉ đứng ở một bên nhìn, trái tim của Hạ Thiên Thần cũng đã đập nhanh hơn.

------

Dịch: MBMH Translate