← Quay lại trang sách

Chương 807 Hạ Văn Quốc Xui Xẻo

Hạ lão gia càng thêm im lặng nhìn cháu trai lớn của mình.

“Được rồi được rồi, cháu cũng không cần ấn bả vai giúp ông.”

“Kỹ thuật kém như vậy, muốn đè hư bả vai của lão già này à!”

“Quả nhiên nếu ấn vai vẫn nên để Tiểu Bạch xinh đẹp nhà ta làm mới được.”

Ông trở tay mở tay Hạ Thiên Thần ra.

Hạ Thiên Thần................

“Đúng rồi ông nội, cháu có thể hỏi lão nhân gia một câu không.”

“Ông có biết phía Tây đại viện Hạ gia có một cô gái vô cùng xinh đẹp đang ở không?”

“Dùng từ quốc sắc thiên hương để hình dung cũng không quá tí nào.”

“Cô ấy là ai vậy, sao lại ở Hạ gia chúng ta?”

“Cháu trai lớn của ông rất thích cô ấy, muốn theo đuổi cô ấy.”

“Cháu thề lần này là nghiêm túc, nếu cháu theo đuổi được thì trực tiếp kết hôn.”

Hạ lão gia tử nghe vậy thì nhìn chằm chằm Hạ Thiên Thần sau đó chậm rãi đứng lên.

Đánh giá Hạ Thiên Thần từ trên xuống dưới.

Hạ Thiên Thần ù ù cạc cạc không hiểu ra sao gãi đầu.

"Ông nghe thấy cháu nói muốn kết hôn, có phải quá kích động nên không nói nên lời?" ❛‿˂̵✧

Nhưng mà anh vừa dứt lời.

Hạ lão gia trực tiếp nhảy dựng lên đập cho anh một cái vào đầu.

“Thằng nhãi chết tiệt!”

“Mày muốn lật trời à, đồ cầm thú! Mày biết người đó là ai không?”

Hạ Thiên Thần bị đánh một cái lại một lần nữa lâm vào mơ hồ.

Ông nội bây giờ thật sự quá khác thường.

Trước kia ông vẫn luôn ngóng trông mình kết hôn, uống rượu của cháu dâu.

Sao bây giờ lại phản đối!! Chẳng lẽ ông nội này là giả?

Hạ Thiên Thần: "Cháu không biết cô ấy là ai, nhưng cô ấy rất xinh đẹp, cháu thích cô ấy."

Hạ lão gia tử oán hận chỉ vào đứa cháu này, thật sự là hận không thể đánh anh một trận.

Ông cắn răng nói: "Ông thấy cháu là đang đánh rắm thì có! Cái này gọi là thích sao?”

“Cháu đây là thèm thân thể của người ta, thấy người ta lớn lên xinh đẹp nên thèm muốn, đồ đê tiện!”

Hạ Thiên Thần rất là cạn lời: "Cháu là nhắm vào khuôn mặt xinh đẹp, tham lam thân thể của cô ấy, nhưng dáng người của cô ấy chính là hạng nhất, nhan sắc khuynh quốc khuynh thành."

“Cô gái xinh đẹp như vậy nếu gả vào Hạ gia chúng ta, ông nội cũng sẽ cực kỳ có mặt mũi mà!”

Hạ lão gia tử lại giơ tay chuẩn bị cho anh một trận, thậm chí cầm lấy băng ghế bên cạnh.

“Cháu lặp lại lần nữa xem! Ông nói cho cháu biết tên nhóc thối này, cháu đừng có mà nghĩ đến nữa!”

“Nếu không ông đánh gãy năm cái chân chó của cháu!”

“Hơn nữa nó vốn là người của Hạ gia chúng ta.

Hạ Thiên Thần trốn tránh băng ghế ông nội mình ném qua.

“Ông nội, ông nói cái gì vậy, cô ấy là người Hạ gia của chúng ta?”

“Cháu đã hỏi cô ấy rồi, cô ấy còn chưa lập gia đình đâu.”

“Hạ gia chúng ta lại không có con gái!”

Khóe miệng Hạ lão gia tử hơi nhếch lên, dáng vẻ dương dương tự đắc.

“Cháu nói đúng, nó chính là cháu gái của Hạ gia của ta.”

“Không ngại nói cho cháu biết, thật ra nó là cháu gái ruột của ông nội đây.”

“Cháu không có nghe lầm đâu, ông nội của cháu cũng là người có cháu gái.”

“Ha ha.” (=´口`=)

Hạ Thiên Thần trừng to mắt. “Ông nội có phải ông uống trà giả đến choáng váng rồi không, sao ông lại có cháu gái?”

“Nằm mơ cũng không cần nằm mơ thái quá như vậy chứ!”

Hạ lão gia nhổ một ngụm nước bọt.

“Nếu như cháu không phải cháu trai lớn của ông, ông bây giờ sẽ dùng bộ Quân Thể Quyền đánh gục cháu!”

“Không ngại nói cho cháu biết, nó là con gái của chú hai cháu, tên là Hạ Tiểu Bạch.”

“Hơn nữa đã làm giám định ADN với chú hai, nó quả thật có quan hệ huyết thống với chú hai.”

"Cho nên nó chính là cháu gái của ông." ( ̄⊿ ̄)

Hạ Thiên Thần nhịn không được nói: "Cái kia......”

“Ông nội ông làm giám định ADN với chú hai chưa...... Nói không chừng......”

Hạ lão gia sau khi nghe tên cháu trai ngốc này nói, gân xanh trên trán đều nhô ra.

Trực tiếp lấy roi ra dáng vẻ nóng lòng muốn thử chuẩn bị hung hăng quất người.

(ꐦಠ皿ಠ): “Có dũng khí thì đứng yên đấy, xem ông nội đây có quất chết mày không."

Hạ Thiên Thần thấy thế thì sợ đến mức vội vàng chạy ra khỏi sân nhỏ.

Hạ lão gia giận dữ quát: "Thằng cháu, mày đứng đó cho ông!”

“Ông đây không phát uy thật sự là coi ông là mèo bệnh à!”

Hạ Thiên Thần thấy ông nội tức giận, lập tức cảm thấy nơi này không nên ở lâu, vẫn nên nhanh chóng chạy trốn thì tốt hơn.

"Ông nội, cháu khuyên ông không nên tức giận, nếu không sẽ không đợi được đến ngày ôm chắt đâu!"

Sau đó lòng bàn chân như bôi dầu thoáng cái liền biến mất.

Lão gia tử thở phì phò hô to: "Mày cái thằng nhóc thối này thật sự làm ông tức chết mà."

“Còn thèm muốn thân thể cháu gái bảo bối của ông ư!”

“Ông không giáo huấn được mày, chẳng lẽ còn không giáo huấn được ba của mày hay sao!”

“Người đâu gọi Hạ Văn Quốc lại đây cho ta!”

Hình ảnh trở lại bên Hạ Tiểu Bạch.

Gần đây nghỉ hè cô luôn ở trong Hạ gia quả thật có chút nhàm chán.

Công việc của Thu Hi rất bận rộn.

------

Dịch: MBMH Translate