Chương 826 Món Quà Ngày Lễ Tình Nhân (1)
Hạ Tiểu Bạch lại một lần nữa sử dụng kỹ năng trà xanh của mình, đôi mắt xinh đẹp của cô dịu dàng nhìn về phía tên to con bị đánh mặt mũi bầm dập.
"Cậu không sao chứ?"
Giọng nói dịu dàng vang lên.
Cô lấy khăn tay trong ba lô ra đưa cho tên to con.
"Lau sạch máu trên mặt đi."
Tên to con vô cùng kích động, run rẩy cánh tay cầm lấy khăn tay của cô, vì chuyện này dù có bị đánh cũng đáng.
Anh cầm lấy khăn mà Bạch nữ thần đưa, kích động tới cả người run hết cả lên.
Anh thậm chí còn đắc ý nhìn những nam sinh xung quanh, trong mắt tràn đầy sự khoe khoang.
Anh dường như đang nói rằng: Mấy người nhìn đi, tôi lấy được khăn của Bạch nữ thần này, mấy người có hâm mộ cũng chẳng được.
Những nam sinh xung quanh cực kỳ ghen tị, hận bản thân không thể trở thành người bị đánh.
Nếu như Bạch nữ thần không ở đây, thì bọn họ đã đập tên này một trận ra bã rồi.
Sau đó cướp lấy chiếc khăn kia...
Hạ Tiểu Bạch giải quyết xong chuyện này mới rời khỏi trường học.
Hôm nay là lễ tình nhân.
Cho nên Sở Thu Hi dù bận vẫn tranh thủ thời gian đặt vé máy bay, bay về với Hạ Tiểu Bạch.
Có được một người bạn gái đẹp như thần tiên như thế làm cho Sở Thu Hi cũng cảm thấy mọi người xung quanh cực kỳ nguy hiểm.
Vì thế, bình thường dù có bận đến đâu đi nữa, cô cũng sẽ tranh thủ thời gian đi thăm Hạ Tiểu Bạch, đồng thời tiến hành gõ, tránh việc tiên tử đi khắp nơi hái hoa ngắt cỏ.
Sau khi rời khỏi trường học, Hạ Tiểu Bạch về lại ổ nhỏ riêng tư ở cạnh trường học mà cô và Sở Thu Hi đã mua.
Đây là một căn hộ cao tầng view biển, tuy diện không không lớn, nhưng vừa đủ để hai người có thể dùng để hẹn hò.
Vật dụng dùng trong ngày sinh nhật được đặt chỉnh tề, phòng khách cũng được sửa sang lại một cách cẩn thận và tỉ mỉ, tất cả đều được sắp xếp ngay ngắn rõ ràng, sạch sẽ đến mức làm cho người ta không khỏi nghi ngờ chủ nhân của căn hộ này có phải là người bị mắc bệnh sạch sẽ hay không.
Gần bệ cửa sổ trong căn hộ có một cái bàn ăn, trên mặt bàn có một bình hoa bách hợp. Ánh đèn trên bờ biển chiếu xuống bãi biển, làm cho cảnh biển dù trong đêm tối cũng xuất hiện một cách vô cùng rõ ràng. Mang tới cho người xem một hương vị khác. Tất cả mọi thứ không chỗ nào là không lộ ra sự lãng mạn.
Một tháng bọn họ cũng chỉ tới căn hộ này ở tối đa hai lần.
Hạ Tiểu Bạch sờ một cái lên mặt bàn đã bám bụi, cô vẫn quyết định sẽ quét dọn lại một lần nữa.
Nửa tiếng sau.
Hạ Tiểu Bạch mồ hôi nhễ nhại nằm lên trên chiếc giường lớn thuần trắng. Cô như một con sâu lười nằm yên trên đó, da thịt trắng như tuyết thấm đẫm mồ hôi sáng óng ánh dưới ánh đèn.
Cô ngửi được mùi thơm đặc biệt của riêng hai người trong chăn, Hạ Tiểu BẠch giống như một kẻ ngốc ôm lấy chăn, điên cuồng lăn lộn.
Lăn qua lăn lại...
Lăn qua lăn lại...
"Thơm quá, đây là mùi của Thu Hi, thơm quá đi."
Lăn lăn, không cẩn thận lăn luôn xuống đất.
Lúc Hạ Tiểu Bạch chuẩn bị bò dậy thì phát hiện dưới trong một góc xó xỉnh dưới gầm giường có một cái hộp.
Bình thường Sở Thu Hi là người quét dọn và sắp xếp đồ dùng hằng ngày ở nơi này, cho nên Hạ Tiểu Bạch thật sự không biết rằng dưới giường còn có thứ này.
Cô duỗi tay lấy chiếc hộp kia ra, chớp chớp đôi mắt.
"Cái này là cái gì thế? Tại sao lại giấu nó dưới giường?"
"Không phải lại là đạo cụ đó chứ?"
"Không thể nào, những món đồ chơi mà những người con gái khác nhìn còn sợ của Thu Hi đã bị ném đi hết rồi."
Đó chính là kết quả sau khi Hạ Tiểu Bạch thuyết phục một lúc lâu, thậm chí còn bán rẻ cơ thể.
Hạ Tiểu Bạch một lần nữa cảm thấy an tâm, nhưng gương mặt thanh nhã vẫn có hơi tò mò. Cuối cùng cô nhịn không được mà mở cái hộp ra.
Đập vào mắt Hạ Tiểu Bạch là một bộ...
Cô sợ tới mức trực tiếp ném cái hộp đi.
Cô và Sở Thu Hi thường xuyên xem mấy bộ phim bách hợp, hai người con gái trong đó thường xuyên sử dụng món đồ chơi này.
Hạ Tiểu Bạch vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng tâm lý cho chuyện này, dù sao thì cô vốn là con trai.
Cô nghĩ tới việc bản thân phải dùng món đồ chơi này, trên trán lập tức đổ mồ hôi hột.
"Hay là trực tiếp quăng đi?"
Hạ Tiểu Bạch cầm lấy cái hộp đó chuẩn bị đi ra ngoài, cô định trực tiếp quăng nó đi.
Trong lúc cô định mở cửa đi ra, thì bên ngoài vang lên tiếng mở cửa quen thuộc. Không cần nghĩ cũng biết là Sở Thu Hi đã về, cô sợ tới mức chạy nhanh về giường, đẩy cái hộp lại vào dưới giường.
Hạ Tiểu Bạch có dự cảm rằng...tối nay Thu Hi chắc chắn sẽ dùng món đồ chơi này để cô từ thiếu nữ trở thành phụ nữ.
Sở Thu Hi vừa mới mở cửa căn hộ ra đã nhìn thấy tiên tử mình ngày nhớ đêm mong.
Tiểu tiên nữ mặc váy xanh đang ngồi trên giường, mái tóc tùy ý xõa tung trên giường, đôi chân thon dài thẳng tắp lộ ra bên ngoài chiếc váy, cánh tay ngọc ngà tinh tế như hai củ sen.
------
Dịch: MBMH Translate