Chương 854 Cô Là Một Trà Xanh Chính Hiệu!
Mà Từ Uyển Thanh lại soi mói nhiều hơn, hơi làm cho cô không hài lòng thì sẽ không vui cần mua đồ dỗ dành.
Giác quan thứ sáu của phụ nữ nhạy bén cỡ nào, ngay từ đầu Từ Uyển Thanh đã cảm thấy Sở Ngôn đêm nay có chút không đúng.
Mà vừa rồi cô tựa hồ phát hiện trong mắt Sở Ngôn có một chút cảm giác không muốn xa rời với cô gái đối diện phía trước.
Từ Thanh Uyển lập tức cảnh giác đưa ánh mắt đặt lên trên người Vương Thiến Thiến, chỉ mới liếc mắt nhìn đối phương một cái.
Dáng người yểu điệu ngạo nghễ của đối phương khiến cô ngay cả là phụ nữ cũng cảm thấy không chịu nổi, cảm xúc hâm mộ ghen tị hận trào lên.
Bộ tóc dài màu đỏ rượu rủ xuống bên chiếc eo tinh tế, ngũ quan tinh xảo trang điểm nhàn nhạt cực kỳ xinh đẹp.
Nhất thời cô cảm thấy cực kỳ nguy cơ!!!
Từ Thanh Uyển cắn chặt răng bạc, khó trách đêm nay Sở Ngôn lại không thích hợp.
Thì ra hội trường có một cô gái xinh đẹp gợi cảm như thế.
Nhưng mình căn bản không biết cô ta! Cô ta trà trộn vào như thế nào!
Từ Thanh Uyển cất bước đi về phía Vương Thiến Thiến.
Sở Ngôn vội vàng hỏi: "Thanh Uyển em đi đâu vậy? Đến lúc cắt bánh ngọt rồi!”
Từ Uyển Thanh liếc hắn một cái: "Em đi đâu cần anh quản à!”
Trong nháy mắt Sở Ngôn lập tức hiểu Từ Thanh Uyển muốn đi tìm ai, phương hướng này rõ ràng là hướng về phía Vương Thiến Thiến!!
Vương Thiến Thiến thấy Từ Uyển Thanh đi về phía mình.
Cô cũng không sợ, đây chính là kết quả cô muốn.
Đột nhiên bên cạnh có một soái ca chuẩn bị anh hùng cứu mỹ nhân.
Tạ An Khánh theo bản năng chắn ở trước người Vương Thiến Thiến.
Trong lòng Vương Thiến Thiến cũng rất vui vẻ, quả nhiên làm mỹ nữ thật sướng, gặp phải chuyện thì có nam sinh ra tay hỗ trợ.
Đây thật đúng là một thế giới nhìn nhan sắc.
Nếu như lúc trước, chỉ sợ những người này cũng sẽ không liếc mắt nhìn mình một cái.
Từ Uyển Thanh mang theo vẻ mặt cao ngạo đứng ở trước mặt Vương Thiến Thiến hỏi.
“Xin hỏi cô là ai? Tại sao lại ở hội trường sinh nhật của tôi?”
“Hình như tôi không biết cô thì phải?”
Vương Thiến Thiến vẫn luôn bảo trì nụ cười nhàn nhạt, trên khuôn mặt tuyệt mỹ cũng không có bao nhiêu gợn sóng.
Đôi môi đỏ mọng gợi cảm của cô khẽ mỉm cười nói: "Xin lỗi em gái Uyển Thanh!”
"Tôi đến đây lâu như vậy cũng không tự giới thiệu."
Chân mày Từ Thanh Uyển nhíu chặt: "Tôi với cô cũng không phải rất quen thuộc, không nên gọi tôi là em gái."
“Huống chi cô cũng chưa chắc lớn hơn tôi.”
Vương Thiến Thiến theo bản năng ưỡn ngực kiêu ngạo.
Từ Thanh Uyển......
-_-||
“Tôi tên là Vương Thiến Thiến, Sở Ngôn hẳn là đã nói với cô về tôi rồi?”
“Là Sở Ngôn mời tôi tới!”
Ánh mắt Từ Thanh Uyển càng cảnh giác: "Vương Thiến Thiến? Chưa từng nghe nói qua!”
Cô lập tức quay đầu lại nhìn Sở Ngôn: "Người phụ nữ này là ai? Sao anh lại mời cô ta đến tiệc sinh nhật của em?”
“Sao em chưa từng nghe anh nhắc đến cô ta!”
Sắc mặt Sở Ngôn hơi khó coi......
“Uyển Thanh không nên tức giận, xin hãy nghe anh giải thích.”
“Thật ra thì cô ấy là bạn gái cũ của anh, anh chỉ là muốn cho hai người quen biết nên mới gọi cô ấy đến.”
“Anh và Thiến Thiến đã kết thúc...... Bây giờ chỉ là bạn bè.”
Vương Thiến Thiến cũng cười khanh khách vươn bàn tay nhỏ bé trắng nõn ra.
“Đúng vậy, tôi và Sở Ngôn chia tay trong hòa bình, chúng tôi đã nói dù chia tay cũng phải làm bạn tốt.”
“Anh nói có phải không, Sở Ngôn?” Cô nghiêng đầu, mái tóc như rượu vang rơi xuống nổi lên mùi thơm thoang thoảng.
Sở Ngôn..................
Vương Thiến Thiến nhìn Sở Ngôn cười, đôi mắt xinh đẹp tràn ngập sự mong chờ.
"Sở Ngôn, chúng ta vẫn là bạn chứ?"
Bất kể là gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hay là sự mong đợi trong đôi mắt của cô đều làm cho Sở Ngôn không thể từ chối được.
"Chúng ta...đương nhiên là bạn..."
Nhưng khi anh ta nhìn thấy sự ghen tuông trong mắt Từ Uyển Thanh thì vội vàng bổ sung.
"Là bạn bè bình thường mà thôi...Uyển Thanh, em đừng tức giận."
Từ Uyển Thanh phồng má, nhìn chằm chằm Vương Thiến Thiến, tức giận nói:
"Chia tay rồi còn làm bạn cái gì nữa chứ!"
"Đồ xấu xí! Tôi thấy cô đang muốn dây dưa với Sở Ngôn nhà tôi thì có."
"Tôi ra lệnh cho cô rời khỏi đây ngay, nếu không thì đừng trách tôi không tôn trọng cô."
Sở Ngôn nhíu mày, anh ta không ngờ Từ Uyển Thanh sẽ trực tiếp đuổi Vương Thiến Thiến đi.
Anh chính là người mời Vương Thiến Thiến tới, có nhiều người nhìn như thế, nếu Vương Thiến Thiến cứ thế bị đuổi đi thì mặt mũi của anh để đâu.
Sở Ngôn chỉ có thể nắm lấy vai của Từ Uyển Thanh nói:
"Uyển Thanh, em đừng có ghen như thế được không."
"Anh và Vương Thiến Thiến thật sự chỉ là bạn bè bình thường mà thôi, tụi anh đã chia tay rồi."
Từ Uyển Thanh càng tức giận hơn, cô trực tiếp chỉ vào Sở Ngôn nói:
"Sở Ngôn! Lúc nãy anh vừa nói là sẽ yêu tôi cả đời này."
"Bây giờ anh lại tình nguyện chọc tức tôi cũng không bằng lòng để cô ta rời đi."
"Có phải anh hết thích tôi rồi không hả!"
Sở Ngôn đau đầu, anh thấy mọi người xung quanh đang chỉ chỏ liền biết không thể hạ mặt mũi.
Nếu như tối nay anh không để cho Vương Thiến Thiến rời khỏi đây, thì một người mắc bệnh công chúa như Từ Uyển Thanh sẽ quậy tới bến.
------
Dịch: MBMH Translate