← Quay lại trang sách

Chương 857 Anh Lại Cảm Thấy Tên Hạ Tiểu Bạch Này Dễ Thương

Mặc Tử Hàn bí mật quan sát thấy đối phương thật sự quay lại nhìn về phía mình, trong lòng càng chắc chắn đối phương chính là Hạ Tiểu Bạch.

Hắn ta kêu thêm một lần nữa:

"Xin hỏi cậu có phải là Hạ Tiểu Bạch không?"

Hạ Tiểu Bạch vừa quay đầu lại liền phát hiện có người gọi mình, thế mà hỏi vặn lại:

"Ai đó! Đừng có mà lén lén lút lút, đi ra đây cho ông!"

"Tôi chính là Hạ Tiểu Bạch!"

Mặc Tử Hàn hít sâu một hơi, quả nhiên hắn không nhận nhầm người, đôi mắt xinh đẹp của hai người thật sự giống y hệt nhau.

Hắn từ từ đi ra khỏi bóng đêm, ánh mắt lạnh lùng nhìn Hạ Tiểu Bạch.

Hạ Tiểu Bạch đang suy nghĩ đối phương là ai, vừa nhìn thấy Mặc Tử Hàn đi ra cô liền vô thức lùi về sau một bước.

Nhưng mà rất nhanh sau đó cô đã phản ứng lại, hiện tại cô không có gì phải sợ Mặc Tử Hàn hết, chỉ còn lại chút bóng ma tâm lý mà thôi.

Cô lấy hết dũng cảm ngẩng đầu lên nhìn Mặc Tử Hàn cao hơn mình một cái đầu.

Hai người bốn mắt nhìn chằm chằm nhau.

Mặc Tử Hàn nhìn Hạ Tiểu Bạch ở khoảng cách gần, nhìn thấy dung nhan trắng như tuyết, lông mi cong cong, đôi mắt linh động, đôi môi anh đào hồng hào của đối phương.

Dưới ánh đèn đường, làn da của cô trông vô cùng lộng lẫy.

Xung quanh Hạ Tiểu Bạch còn mang theo một mùi thơm nhàn nhạt ngọt ngào, làm cho người ta không khỏi nghĩ tới những chuyện tốt đẹp. Mùi hương đó dường như có thể làm cho người ta trầm luân, làm cho người ta muốn ngừng mà không được, muốn nhiều hơn nữa.

Mùi hương đó làm cho Mặc Tử Hàn không nhịn được mà từ từ tới gần Hạ Tiểu Bạch.

Hạ Tiểu Bạch không hiểu ra sao???

Tại sao khuôn mặt Mặc Từ Hàn càng ngày càng gần mặt của cô vậy?

Không thể nào? Không thể nào? Tên ngốc này đâu có biết cô là con gái, phải ghét nhất kiểu như mình mới đúng chứ!

Mặc dù bây giờ cô đã là con gái.

Hạ Tiểu Bạch dùng giọng nói khó phân nam nữ nói:

"Mặc...Mặc Tử Hàn! Cậu áp sát như thế làm gì hả!"

"Nói cho cậu biết, bây giờ mà có đánh nhau tôi cũng không sợ cậu nữa đâu!"

Mặc Tử Hàn nghe thấy giọng nói dễ nghe của Hạ Tiểu Bạch mới hồi phục tinh thần.

Lúc này, khoảng cách giữa mặt hắn và mặt Hạ Tiểu Bạch không đến 20cm, gần như sắp chạm vào nhau.

Hắn thậm chí còn ngửi được mùi thơm ngọt ngào trên người Hạ Tiểu Bạch, mùi hương kia vô cùng mỹ diệu.

Mặc Tử Hàn có hơi không nhịn được, trực tiếp tránh mắt đi sang chỗ khác, hắn không muốn mặt đối mặt với tên ẻo lả này.

Hạ Tiểu Bạch thấy Mặc Tử Hàn nghiêng đầu đi liền thở phào nhẹ nhõm, cô thật sự sợ tên này sẽ làm ra chuyện gì đó với mình.

Hạ Tiểu Bạch gom góp dũng khí nói:

"Lâu rồi không gặp, dạo này cậu sao rồi?"

Mặc Tử Hàn trấn định trở lại, nói:

"Tôi cực kỳ tốt."

"Tôi nghe nói là cậu và Thu Hi đã đính hôn? Chúc mừng cậu."

Hạ Tiểu Bạch kiêu ngạo nâng mặt lên, gương mặt tinh xảo tràn ngập sự đắc ý.

Cô vui vẻ nói:

"Đúng đó, tôi chủ động cầu hôn Thu Hi, cô ấy đã đồng ý gả cho tôi rồi."

(Thực ra là do Thu Hi chủ động)

"Đám cưới của chúng tôi sẽ được cử hành vào mùa hè năm sau. Tử Hàn, cậu nhất định phải có mặt đó."

"Yên tâm, tôi chắc chắn sẽ gửi thiệp mời cho cậu."

Mặc Tử Hàn nhìn gương mặt nhỏ kiêu ngạo của Hạ Tiểu Bạch, cái trán hơi lộ gân xanh, hiện tại anh ta thật sự rất muốn đánh người.

Tên này có gì mà dám đắc ý chứ.

Mặc dù hiện tại Mặc Tử Hàn rất đau khổ, nhưng hắn cũng thật sự rất hâm mộ.

Dù sao thì hắn đã theo đuổi Sở Thu Hi lâu rồi nhưng chẳng có kết quả gì cả, cô ấy vậy mà lại bị một tên ẻo lả như Hạ Tiểu Bạch bắt lấy.

Chẳng biết Sở Thu Hi coi trọng điểm gì của tên Hạ Tiểu Bạch này.

Hơn nữa hắn vẫn rất nghi ngờ phương diện kia của Hạ Tiểu Bạch, không biết tên này có làm cho Sở Thu Hi thỏa mãn được hay không.

Mặc Tử Hàn miễn cười cười, nói:

"Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ tham gia đám cưới của hai người."

"Nhưng mà, hiện tại tôi có một vấn đề muốn hỏi cậu!"

Hạ Tiểu Bạch chớp đôi lông mi dài, nghiêng đầu, tò mò hỏi:

"Vấn đề gì?"

Mặc Tử Hàn...chết tiệt...anh lại cảm thấy tên Hạ Tiểu Bạch này dễ thương.

Hắn lúng túng nhìn Vương Thiến Thiến.

Vương Thiến Thiến bị người đàn ông đẹp trai nhìn chằm chằm, trái tim lập tức đập loạn nhịp, quá...quá đẹp trai.

Người ta thích lắm đó, gương mặt xinh đẹp của cô đỏ bừng, đôi chân thon dài không nhịn được mà kẹp lại.

Cô rất muốn hỏi em Bạch rằng sao em ấy quen được một người đẹp trai như thế này vậy.

Mặc Tử Hàn nhìn Vương Thiến Thiến, hắn không thể không thừa nhận cô gái này rất xinh đẹp.

Việc Hạ Tiểu Bạch vượt quá giới hạn với Sở Thu Hi để đi cạnh cô gái này cũng là chuyện rất dễ hiểu.

"Cậu đã đính hôn với Thu Hi rồi, vậy cô gái này là ai?"

"Lúc nãy tôi thấy cậu vừa nắm tay vừa cười nói với cô ta, dáng vẻ còn rất thân mật!?"

------

Dịch: MBMH Translate