← Quay lại trang sách

Chương 856 Hạ Tiểu Bạch Cho Sở Thu Hi Đội Nón Xanh?

Vương Thiến Thiến lắc đầu:

"Không cần đâu, em đón xe đi về là được rồi."

Tạ An Khánh cũng không kiên trì, anh biết muốn theo đuổi được một cô gái thì không thể vội vàng, huống chi Vương Thiến Thiến còn chưa thể hoàn toàn từ bỏ được Sở Ngôn.

Anh gật đầu, dịu dàng nói:

"Khi nào về tới nhà em nhớ báo cho anh một tiếng nhé."

Vương Thiến Thiến gật đầu:

"Cảm ơn anh Khánh, anh đúng là người tốt."

Tạ An Khánh:...!!

Sau khi rời khỏi nơi đó, Vương Thiến Thiến đi tới đường lớn, Hạ Tiểu Bạch cũng đi tới đó.

Hai cô gái cực kỳ ăn ý đập tay một cái.

Hạ Tiểu Bạch cười khẽ, nói:

"Chị lợi hại thật đó."

"Xem ra, chị rất chăm chỉ nghiên cứu quyển sách mà em đưa."

"Chỉ một buổi tối mà đã có thể lấy được trái tim của hai anh đẹp trai."

"E rằng sau lần này, trong đầu của Sở Ngôn và Tạ An Khánh chỉ còn có hình bóng của chị."

Vương Thiến Thiến có hơi thẹn thùng, gãi đầu.

"Em có thấy chị diễn bị lố không. Cô gái Từ Uyển Thanh kia đã nhìn ra chị là một trà xanh chính hiệu."

Hạ Tiểu Bạch cười ha ha:

"Yên tâm, Sở Ngôn cảm thấy áy náy với chị, cho nên anh ta sẽ không chú ý tới điểm đó."

"Dù cho có chú ý tới thì cũng sẽ vì dáng vẻ xinh đẹp và dịu dàng của chị, mà anh ta sẽ theo bản năng lựa chọn xem nhẹ việc đó."

Vương Thiến Thiến gật đầu:

"Xem ra sau khi về nhà chị phải lên kế hoạch về bước tiếp theo mới được."

Trong lúc hai người đang cười cười nói nói đi dạo trên con đường lớn phồn hoa, ở phía xa xa có một người đàn ông cực kỳ đẹp trai chú ý tới Hạ Tiểu Bạch.

Khi hắn thấy Hạ Tiểu Bạch đang nói nói cười cười, vui vẻ đứng cạnh một cô gái cực kỳ gợi cảm khác liền nhíu mày.

"Không phải Hạ Tiểu Bạch đã đính hôn với Thu Hi rồi sao?"

"Sao còn dám thân mật với một người con gái khác như thế?"

Người bạn ở bên cạnh hắn nói:

"Này Tử Hàn, cậu đang nhìn cái gì vậy? Đi thôi, mọi người đang chờ chúng ta ở quán bar đấy."

(Phần sau sẽ viết về những người anh em ở ký túc xá)

Người đàn ông đẹp trai ngồi trong xe thể thao nhìn Hạ Tiểu Bạch suy nghĩ gì đó.

Sau khi quan sát cẩn thận, hắn vẫn không quá rõ đối phương có phải là tên Hạ Tiểu Bạch giống như con gái mà hắn biết hay không.

Có hơi giống, nhưng cũng có hơi không giống.

Hắn cảm thấy đối phương đẹp hơn Hạ Tiểu Bạch rất nhiều, nhưng mà ánh mắt của hai người đều xinh đẹp động lòng người giống như nhau, đều có sức mạnh câu dẫn trái tim của người khác.

Mặc Tử Hàn không thể nào quên được cảm giác đó.

Dù sao thì trước đây bọn họ đã quậy tung ký túc xá không biết bao nhiêu lần.

Trước kia hắn từng bị Hạ Tiểu Bạch nhìn chằm chằm, lần đó trong lòng hắn xuất hiện cảm giác rục rịch.

Cảm giác kia làm cho Mặc Từ Hàn nghĩ tới thôi đã cảm thấy xấu hổ.

Người đàn ông bên cạnh hắn cũng nhìn Hạ Tiểu Bạch và Vương Thiến Thiến đứng cách đó không xa, đôi mắt sáng lên:

"Em gái xinh đẹp gợi cảm!"

"Cô gái tóc ngắn ở bên cạnh cô ấy cũng siêu đẹp!"

"Tử Hàn, hay là chúng ta đi qua đó bắt chuyện với bọn họ đi!"

Mặc Tử Hàn nhíu mày:

"Cậu nói người kia là em gái tóc ngắn?"

Người đàn ông nói:

"Chẳng lẽ không phải? Chẳng lẽ có một người con trai nào đẹp được như thế à? Nếu vậy thật thì tôi càng hưng phấn hơn!"

Mặc Tử Hàn nhìn người bạn của mình một cách đầy khinh bỉ, vô thức rời xa tên đó một chút.

"Chẳng lẽ cậu còn thích cả mấy cậu con trai xinh đẹp nữa à! Cậu muốn chơi gay à!"

Người đàn ông cười ha ha:

"Tự sướng một chút không được à. Quen nhiều bạn gái rồi, cho nên có hơi chán."

Mặc Tử Hàn lườm anh ta:

"Tôi thấy cậu có suy nghĩ biến thái thì có."

"Tôi đi qua đó nhìn một chút, người đó rất giống một người "bạn" của tôi."

Người đàn ông kia cho Mặc Tử Hàn một ánh mắt sâu xa:

"Anh Mặc chưa bao giờ gần nữ sắc của chúng ta vậy mà cũng dùng thủ đoạn quê mùa như thế để bắt chuyện à?"

"Nhưng mà cậu đẹp trai thế này, 95% là thành công."

Mặc Tử Hàn không muốn quan tâm tới tên điên này, hắn chỉ muốn xem thử xem đối phương có phải là Hạ Tiểu Bạch hay không.

Nghĩ tới việc tên đó đã đính hôn với Sở Thu Hi rồi mà còn dám đi lung tung với người con gái khác, hắn liền cảm thấy rất khó chịu.

Cướp đi người con gái mà hắn thích, còn dám nhớ thương người con gái khác.

Mặc Từ Hàn thậm chí muốn đi đánh người.

Mặc Từ Hàn không vội vã đi chào hỏi Hạ Tiểu Bạch, hắn đi tới một cây đại thụ cách bọn họ không xa trốn.

Hắn ta trực tiếp kêu:

"Hạ Tiểu Bạch?"

Hạ Tiểu Bạch đang thảo luận với Vương Thiến Thiến về phương án tác chiến tiếp theo, thì đột nhiên nghe thấy có người gọi mình.

Trên đường bây giờ khá ồn ào, cô vô thức quay đầu nhìn về hướng phát ra âm thanh.

Lúc này có mấy người đi ngang qua, cô không biết ai là người gọi mình.

Vương Thiến Thiến chớp đôi mắt xinh đẹp, tò mò hỏi:

"Sao thế?"

Hạ Tiểu Bạch lắc đầu:

"Hình như có ai vừa gọi em."

------

Dịch: MBMH Translate