Chương 862 Là Cậu?
Đều nói mỹ nhân đều yêu anh hùng.
Huống chi Mặc Tử Hàn còn đẹp trai như thế, lỡ như Bạch nữ thần - người luôn đối xử lạnh lùng với mọi người thích phải hắn ta thì làm sao!
Từ Chiến nghĩ cũng không dám nghĩ tới chuyện đó, nếu thế chẳng phải là Mặc Tử Hàn có thể cua được Bạch nữ thần rồi ư.
Bản thân anh thật sự chỉ có thể tự sướng với bạn gái của thằng bạn mình...Mặc dù là vợ bạn thì không cần khách khí, nhưng mà...Mặc Tử Hàn thật sự sẽ đánh chết người đó.
Từ Chiến vội vàng kéo Mặc Tử Hàn lại:
"Anh Từ Hàn à, em không muốn đưa tiễn anh đâu!!!"
"Đám sói đói đó thèm Bạch nữ thần lâu rồi, ai cũng nhìn chằm chằm vào cô ấy cả."
Mặc Tử Hàn trực tiếp hất văng tay của anh ta ra:
"Tôi thấy cậu đang sợ tôi cua được Bạch nữ thần của cậu thì có."
Chút sức lực nho nhỏ của Từ Chiến sao có thể kéo được Mặc Tử Hàn.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn Mặc Tử Hàn đi tới cạnh Bạch nữ thần.
Hiện tại, anh thật sự khá hối hận về việc đã dẫn Mặc Tử Hàn tới ngắm Bạch nữ thần.
Lúc này, tất cả mọi người đều đã ổn định vị trí, có thể nói là đã lấp đầy chỗ trống, giảng viên cũng sắp tới rồi. Trong không gian như thế lại đột nhiên có người đứng lên, không khỏi làm cho mọi người chú ý.
Nhưng khi thấy hắn ta từ từ đi tới bên cạnh Hạ Tiểu Bạch, không gian đột nhiên trở nên yên tĩnh, sau đó đủ loại tiếng bàn tán xì xào vang lên.
Những tiếng xì xào bàn tán kia không có câu nào là nhẹ nhàng cả.
"Mẹ nó, tên nhóc đó là ai thế, mới tới à? Nhìn lạ vậy? Hắn ta hình như muốn ngồi cạnh Bạch nữ thần."
"Sao hắn ta dám làm như thế! Bạch nữ thần không chỉ là vợ quốc dân của mọi người, còn là đại tiểu thư Hạ gia, không phải là người mà ai cũng có thể tùy tiện theo đuổi đâu."
"ĐM! Nếu như tên đó thật sự dám ngồi xuống bên cạnh Bạch nữ thần, sau khi tan học mọi người tuyệt đối đừng nhúng nhường, nhất định phải đánh cho cho cha mẹ tên đó cũng nhận không ra tên đó ngay trước mặt Bạch nữ thần."
Một người mập mạp tức giận nói:
"Hừ, lát nữa chúng ta phải lột sạch quần áo của tên đó ra, nhục nhã tên đó."
"Mẹ mày! Muốn làm bẩn mắt Bạch nữ thần à."
Một vài cô gái cũng châu đầu ghé tai:
"Wow mọi người nhìn kìa! Người đó đẹp trai quá."
"Đúng chuẩn trai đẹp lạnh lùng, tôi có thông tin của toàn bộ các anh đẹp trai trong trường, nhưng mà đây là lần đầu tiên tôi thấy người này đó, mới tới hả?"
"Hâm mộ Bạch nữ thần thật đó, trai đẹp nào trong trường này cũng thích cô ấy cả."
Mặc Tử Hàn chẳng muốn nghe mấy tiếng bàn tán của những người xung quanh.
Hắn chỉ tò mò cô gái cùng tên với Hạ Tiểu Bạch trông như thế nào mà thôi.
Mặc Tử Hàn đi tưới bên cạnh Bạch nữ thần.
Hiện tại đang là giờ ngọ, ánh nắng chiếu vào người cô, làn da trắng như tuyết lộng lẫy dưới ánh mặt trời, còn tỏa ra mùi thơm nhàn nhạt.
Mặc Tử Hàn nhất thời có hơi không kiềm chế được, chỉ nhìn làn da trắng như tuyết của cô thôi cũng đã đủ để biết đối phương là một người cực kỳ xinh đẹp rồi.
Hạ Tiểu Bạch dùng một tay chống cằm, quan sát khung cảnh ngoài cửa sổ. Lúc này, cô cũng chú ý tới việc hình như có người ngồi xuống vị trí bên cạnh cô.
Nghe lời bàn tán của những người xung quanh thì có lẽ là một người con trai.
Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên, nhưng mà mỗi một người con trai dám ngồi xuống bên cạnh cô đều có kết quả rất thảm.
Hạ Tiểu Bạch bất đắc dĩ quay mặt lại nhìn đối phương.
Hai người bốn mắt sững sờ nhìn nhau.
Hai người đồng thời nói:
"Là cậu?!"
"Là cậu!!!"
Hạ Tiểu Bạch quay đầu định xem rốt cuộc là ai còn dám có suy nghĩ đó với mình.
Nhưng khi cô quay đầu nhìn lại thấy rõ gương mặt của đối phương thì liền ngu người.
"Là cậu?"
Cô theo bản năng kinh ngạc nói.
Không ngờ lại gặp tên Mặc Tử Hàn ở đây.
Cô mà bị tên này biết bản thân là con gái, e là sau này sẽ không thể nào ngóc đầu lên được, chút khí chất đàn ông còn sót lại cũng bay mất luôn.
Tuy rằng rất hốt hoảng, nhưng Hạ Tiểu Bạch rất nhanh đã tỉnh táo lại, bản thân có hơi lo lắng quá mức cần thiết.
Tên Mặc Tử Hàn này chưa chắc đã nhận ra cô khi cô ở trong hình hài này.
Có một lần hắn hẹn Triệu Trình, Đào Na Na tới biệt thự, bọn họ cùng nhau đi lên sân thượng nướng đồ ăn.
Tối ngày hôm đó, bọn họ nhìn thấy một một gái vô cùng xinh đẹp đang khiêu vũ trên sân thượng bên biệt thự của Sở Thu Hi.
Tiên tử nhảy múa bồng bềnh dưới ánh trăng, hình ảnh phong tình, xinh đẹp động lòng người kia, đến tận bây giờ Mặc Tử Hàn vẫn không thể nào quên được.
Thật sự quá đẹp.
Đẹp đến mức có mấy lần hắn còn mơ thấy dung nhan tuyệt mỹ không tỳ vết ấy mấy lần vào ban ngày.
Điều làm cho Mặc Tử Hàn không thể nào kiềm chế được chính là hắn thậm chí còn...khụ khụ...sau khi tỉnh dậy chỉ phải đi giặt quần/
Ngay cả người bình thường cực kỳ lạnh nhạt đối với con gái như Mặc Tử Hàn, một lần nữa gặp lại tiên tử nhảy múa dưới ánh trăng cũng không khỏi có chút hốt hoảng...
"Là cậu?"
"Không ngờ lại gặp cậu ở đây."
------
Dịch: MBMH Translate