Chương 863 Hạ Tiểu Bạch Đội Nón Xanh?
Hạ Tiểu Bạch chớp mắt, đôi mắt tràn ngập sự khó hiểu, cô thấy có vẻ hắn không nhận ra cô chính là Hạ Tiểu Bạch.
Nhưng hình như hắn có biết mình? Cô vô thức hỏi.
"Cậu biết tôi? Chúng ta hình như chưa từng gặp nhau?"
Mặc Tử Hàn nhìn mỹ nhân thịnh thế gần ngay trước mặt.
Đúng như lời của Từ Chiến nói, cô ấy đúng là rất đẹp, giống như tiên tử vậy.
Mỗi một nét trên gương mặt của cô dường như đều là một tác phẩm nghệ thuật vô cùng kỳ công, không chỗ nào là không khéo léo, đẹp đến mức làm người ta khó thở.
Chiếc đầm trắng càng làm tôn lên dáng người hoàn hảo của cô, làn da trắng như tuyết. Nếu như có thể được sờ vào một cái thì tốt biết mấy.
Hạ Tiểu Bạch nhíu mày, hỏi lại một lần nữa:
"Đây hình như là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt nhau thì phải?"
Mặc Tử Hàn một lần nữa nghe thấy giọng nói trong trẻo của cô mới tỉnh táo lại, đối phương thực sự quá đẹp, làm cho anh có hơi thất thần.
"Đúng vậy...Thành thật xin lỗi, tôi có thể ngồi ở đây được không."
Hạ Tiểu Bạch cảm thấy rất bất đắc dĩ...Cô muốn từ chối, nhưng hiện tại trong lớp học chỉ còn lại chỗ trống bên cạnh cô.
Cô chỉ có thể gật đầu:
"Mời ngồi."
Mặc Tử Hàn không thèm quan tâm tới ánh mắt hâm mộ và ghen tỵ của mấy người con trai xung quanh, hắn trực tiếp ngồi xuống bên cạnh mỹ nhân trắng như tuyết.
Hạ Tiểu Bạch không đợi hắn nói thêm câu nào đã nói.
"Cậu sẽ không dùng kiểu nói rất quê mùa như kiểu chúng ta hình như đã từng gặp nhau ở đâu đó để bắt chuyện đâu nhỉ?"
Mặc Tử Hàn vội vàng lắc đầu:
"Không có, tôi thực sự đã từng thấy cậu múa."
Hạ Tiểu Bạch nghiêng đầu:
"Cậu thấy tôi múa?"
Trong mắt Mặc Tử Hàn tràn đầy sự hoài niệm.
"Trước đây có lần tôi thấy cậu đang nhảy múa trên sân thượng biệt thự của bạn tôi."
"Khung cảnh đó thật sự quá đẹp, cậu múa rất đẹp."
"Đến giờ tôi vẫn không thể nào quên được."
"Đúng rồi, tên của người bạn ấy là Sở Thu Hi, cậu có biết cô ấy không?"
Hạ Tiểu Bạch có hơi bất ngờ, cô đúng thật là đã từng múa một bài trên sân thượng biệt thự của Thu Hi.
Không ngờ cảnh đó lại bị Mặc Tử Hàn thấy.
Nhưng mà cô cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, may mà Mặc Tử Hàn không nhận ra cô là Hạ Tiểu BẠch.
Cô dùng tay vén mấy sợi tóc ra sau tai, đôi mắt trong veo dần hiện lên ý cười đắc ý, đôi môi hồng hào khẽ hé.
"Tôi đúng là có quen Thu Hi, chúng tôi là chị em siêu tốt của nhau."
Mặc Tử Hàn nhìn ánh mắt của mỹ nhân trước mặt, tại sao anh lại cảm thấy trong mắt cô toát lên sự khiêu khích?
Lẽ nào anh bị ảo giác?
"Vậy sao...Thu Hi có nhiều người bạn xinh đẹp thật đó, nhưng mà cô ấy chưa bao giờ giới thiệu cậu cho tôi biết cả.
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
Hạ Tiểu Bạch lập tức hỏi:
"Bên cạnh Thu Hi có nhiều người bạn xinh đẹp tới mức nào?"
Mặc Tử Hàn suy nghĩ một chút:
"Hẳn là không ít..."
Không hiểu tại sao Hạ Tiểu Bạch nghe thấy chuyện này liền cảm thấy có hơi ghen.
Cô cũng biết Thu hi có không ít cô bạn thân, nhưng mà cô vẫn cảm thấy có hơi khó chịu.
Mặc Tử Hàn cũng quan sát sự thay đổi trên nét mặt của cô gái xinh đẹp như tranh vẽ này.
Tại sao hắn lại cảm thấy khi nghe thấy Sở Thu Hi có rất nhiều cô bạn xinh đẹp, cô ấy lại có hơi không vui.
Chẳng lẽ cô thích Sở Thu Hi?
Thực ra Mặc Tử Hàn vẫn luôn nghi ngờ rằng Sở Thu Hi là les, thích những cô gái xinh đẹp, nếu không thì tại sao cô lại không thích những người con trai anh tuấn xung quanh, hết lần này tới lần khác đi thích một tên ẻo lả trông y như con gái chứ.
Nếu như tiên tử xinh đẹp này có quan hệ không rõ ràng với Sở Thu Hi, chẳng phải Hạ Tiểu Bạch vẫn luôn bị đội nón xanh mà không biết sao?
Bọn họ đã đính hôn rồi đó!
"Chuyện đó...Dạo gần đây cô có hay liên hệ với Thu Hi không?"
Hạ Tiểu Bạch cực kỳ kiêu ngạo nói:
"Đương nhiên, chúng tôi thường xuyên hẹn hò..."
"Ý tôi là thường xuyên hẹn nhau đi dạo phố."
Mặc Tử Hàn nhìn cô một cách sâu xa:
"Thì ra là thế..."
"Nhưng mà cô có biết rằng Thu Hi đã có chồng sắp cưới rồi không?"
Hạ Tiểu Bạch gật đầu:
"Biết, có gì không."
"Chuyện này liên quan gì tới cậu?"
Mặc Tử Hàn xua tay:
"Tôi rất thoáng, cô cũng nghĩ thoáng một chút."
Hạ Tiểu Bạch???
Trong lúc hai người nói chuyện, giảng viên đã đi vào.
Thời gian thấm thoát thôi đưa, rất nhanh đã tới giờ tan học.
Mặc Tử Hàn vừa định mời tiên tử trước mặt đi uống trà sữa thì phát hiện đã có không ít thiếu gia xông tơi.
Hạ Tiểu Bạch thấy thế liền cảm thấy xong rồi, mặc dù cô ghét Mặc Tử Hàn thật, nhưng mà dù sao hai người cũng là bạn bè, đương nhiên cô không muốn nhìn hắn bị người ta đánh.
Nhưng mà, màn kế tiếp làm cho cô trợn mắt há hốc mồm.
Mặc Tử Hàn gần như là một đấm giải quyết một tên, những thiếu gia kia quanh năm chỉ biết đi tán gái, đã sớm không được rồi.
Vừa ăn một đấm của Mặc Tử Hàn liền gục xuống, không có bao nhiêu người có thể đứng dậy được.
Mấy phút sau, trên mặt đất vang lên tiếng kêu rên của vô số người.
Mặc Tử Hàn cũng không khá hơn bao nhiêu, trên người cũng có không ít vết thương.
Mi trái bị đánh chảy máu không ngừng, mắt trái của hắn hoàn toàn bị nhuộm đỏ.
Mấy thiếu gia chưa tiến lên cũng bị tình cảnh này dọa sợ liên tục lùi về sau, chỉ dám mắng mấy câu ác độc rồi nhanh chóng rời đi.
------
Dịch: MBMH Translate