Chương 32-2 Đá điên (2)
Cuối cùng Tần Bắc Dương phát hiện ra ngôi mộ nhỏ đắp đá. Năm đó anh và cha vừa phát hiện ra nơi này, còn có cả hài cốt của một vị tổ tiên tộc thợ mộ Tần thị tên là Tần Thác Sơn. Vì làm Định lăng của Hoàng đế Vạn Lịch triều Minh, trên đường tìm linh thạch không may bị nhốt trong động mà chếtAnh khấu đầu trước ngôi mộ của tổ tiên, rồi phát hiện ra linh thạch được chôn phía dưới. Mười năm trôi qua, trừ lúc sửa mộ của Viên Thế Khải, cha đã từng vào đây đào nhưng không có gì thay đổi. Viên đá đen nhánh, có những đường vân ngang dọc, còn có cả vỏ sò dính vào tựa như chùm nho dày đặc quả, phát ra ánh sáng. Nơi này phát ra thật nhiều phóng xạ, Tần Bắc Dương không dám ở lại lâu liền lập tức dùng cuốc cắt thành mấy viên linh thạch. Cửu Sắc biến thành thú trấn mộ ấu kỳ lân, lấy sừng hươu sắc nhọn cùng cắt giúp. Năm đó Tần Hải Quan chế tạo một con thú trấn mộ chỉ cần một viên linh thạch cỡ 1,5kg, nhỏ như Cửu Sắc cần ít linh thạch hơn. Đống linh thạch trước mắt sau khi bị cắt ra, đủ để chế tạo 40 đến 50 con thú trấn mộ. Ở dưới còn có nhiều mạch khoáng hơn, nếu mỗi năm vào núi Thái Hành đào một hai lần, hoặc có lẽ sẽ đủ nguyên liệu cho sản suất công nghiệp hóa. Tần Bắc Dương không dám dùng tay không chạm vào, lấy kềm sắt và găng tay mà Lý Hưng Thịnh chuẩn bị cho anh. Phòng thí nghiệm khoa vật lý của đại học Cambridge, các nhà khoa học đều dùng những đồ này để xử lý vật có tính phóng xạ. Dù như thế thì bà Marie Curie đang định cư ở Pháp, sau này cũng chết vì chứng thiếu máu ác tính cho chất phóng xạ gây nên. Anh đeo găng tay, dùng kềm gắp tất cả những viên linh thạch vụn lần lượt cho vào mấy chiếc túi da, cần thận lôi ra khỏi hang. Chỗ này cỡ được hơn 50kg, đống đá phát ra ánh sáng nhức mắt dưới ánh mặt trời, làm mấy con chim bay trên trời bị liệng xuống. Lần nữa đóng cửa hang, túi đựng linh thạch được buộc sau lưng con ngựa đực màu hạt dẻ. Cửu Sắc đi trước mở đường, Tần Bắc Dương cưỡi ngựa hãn huyết, Trung Sơn vẫn cưỡi con ngựa cái ô truy, Lão Kim dắt con ngựa bờm bạc đi xa xa theo sau. Đoàn người ngựa đi ra khỏi núi Thái Hành, đi từ trên xuống dưới, từ Nam ra Bắc tỉnh Sơn Tây. Đến ngày thứ bảy, khi vừa qua tỉnh Thái Nguyên, vừa tới thung lũng sông Phần, con ngựa đực bờm bạc cũng không đi được nữa, nôn ra máu, bốn vó giơ lên trời rồi chết. Cỡ 50kg chất phóng xạ đã khiến một con ngựa đực khỏe mạnh chết trong vòng bảy ngày. Dù Trung Sơn vô cùng không tình nguyện, Tần Bắc Dương cũng vẫn cưỡng ép con ô truy cõng linh thạch đi tiếp. Lại đi thêm bảy ngày, từ Phong Lăng qua sông Hoàng Hà, từ Đồng Quan vào tới địa phận Thiểm Tây, đi thẳng tới chân núi Li. Cưỡi con hãn huyết mã, Tần Bắc Dương tay cầm dù che, tới nơi thấy một ngôi mộ cực lớn. Đôi mắt lưu ly của Cửu Sắc cũng có cảm ứng giống viên ngọc ấm Hòa Điền. Ngôi mộ nhô lên này, từ xa đã thấy khí thế bức người, tựa như khí trời thở ra, nhìn đã muốn vào trong để chữa lành những tế bào ung thư ở phổi. “Đây mới chính là mộ thật của Tần Thủy Hoàng!” Lão Kim cả đời bán đồ giả trong địa cung của lăng Tần Thủy Hoàng, lần này được nhìn thấy hàng thật liền cảm thấy bồn chồn, như thể đất đai nứt ra, kéo ông xuống đền bù cho những thứ hàng nhái. Đột nhiên con ngựa ô truy rít lên một tiếng, rồi ngã xuống chân lăng mộ Tần Thủy Hoàng, phun máu, chết co quắp, như thể tuẫn táng theo Doanh Chính. Con ngựa này hai ngày trước đã không ổn rồi, nhưng Tần Bắc Dương vẫn bắt nó lên đường, đây là cái giá bắt buộc phải trả cho việc vận chuyển linh thạch. Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, ánh mắt U Thần sợ hãi, chân trước nhảy thật cao rồi đá hậu. Hãn huyết mã là ngựa để cưỡi chứ không phải để chở hàng, thà rằng chết trong mưa bom bão đạn để cùng chiến với chủ nhân chứ không muốn mệt chết trên đường. Cửu Sắc cạ vào ống quần Tần Bắc Dương, mắt phát sáng xung phong nhận việc. Sao lại quên nó được nhỉ? Không có vật hy sinh nào chịu được tính phóng xạ của linh thạch, chỉ trừ có Cửu Sắc. Trong người nó vốn có chứa đầy linh thạch, lấy độc trị độc, chịu khó vậy. Hơn 50kg linh thạch được buộc lên lưng Cửu Sắc. Nó không khó chịu chút nào mà còn đi nhanh như bay. Nó biết linh thạch sẽ làm tổn thương đến tính mạng con người nên cố đi cách xa họ một quãng, đi cuối cùng trong đoàn. Nửa ngày sau là tới Bạch Lộc Nguyên. Tần Bắc Dương đến trước mộ của tiểu Hoàng tử triều Đường, phát hiện thấy có nhiều lỗ trộm mộ mới, lỗ hổng lớn bị thuốc nổ phá. Không biết lũ trộm mộ đào được gì? Cũng không biết có bao người bị chôn thân ở đây… Rất nhiều những ngôi mộ cổ vĩ đại, thường chỉ côn một chủ mộ, nhưng lại tuẫn táng theo rất nhiều những tên trộm mộ. Lăng mộ Tần Thủy Hoàng dưới chân Li Sơn, đến Bạch Lộc Nguyên ở ngoại thành Tây An cách nhau chưa tới hai mươi dặm. Tần Bắc Dương nghĩ tới một khả năng. Phải năng mộ triều Đường ở Bạch Lộc Nguyên có lối thông với địa cung của Tần Thủy Hoàng? Đây chỉ là giả thuyết chưa có bằng chứng, trừ phi có ai đó đào cùng lúc cả hai ngôi mộ. Tạm biệt mộ Bạch Lộc Nguyên, Cửu Sắc chở 50kg đá linh thạch ngửa đầu nhìn trời rú lên. Men theo phía tây núi Tần Lĩnh, xa xa đã nhìn thấy núi Thái Bạch.