Chương 321 Sơn thần giải hoặc
Thần của Lê sơn?
Tô Đình ngơ ngác một chút.
Người trước mắt hắn nhìn như thanh niên này lại chính là thần của Lê sơn?
"Làm sao? Không giống à?"
Sơn Thần chậm rãi nói ra: "Nói không giống cũng đúng, trước kia ta cũng không phải đại thần thông giả gì, chuyện năm đó, người chết như đèn diệt, vốn nên tan thành mây khói, coi như gặp vận may, sau khi Địa Phủ xây thành, cũng nên chịu đựng Lục Đạo Luân Hồi, chuyển thế đầu thai. Chỉ là khi đó gặp vận, về sau thành thần núi, kỳ thật lúc đầu ta cũng cảm thấy hơi không ổn, trải qua rất nhiều năm mới thích ứng được."
Hắn nói xong lời này thì vung tay lên một cái.
Trời đất quay cuồng.
Tô Đình chỉ cảm thấy hoa mắt.
Khung cảnh xung quanh đã thay đổi.
"Nơi này là chỗ sâu nhất Lê sơn."
Sơn Thần nói: "Ngươi đi vào Lê sơn, xem như duyên phận, ngòi xuống nói chuyện cùng ta một chút đi."
Hắn vung tay lên một cái, trước mắt bỗng nhiên có thêm một bàn đá, hai ghế đá.
Hắn ngồi xuống trước, rồi mới ra hiệu Tô Đình ngồi xuống.
Tô Đình do dự một chút, rốt cục vẫn theo lời ngồi xuống.
Sơn Thần bỗng nhiên nói: "Có lẽ ngươi có rất nhiều nghi hoặc?"
Tô Đình gật đầu: "Đúng là có thật nhiều nghi hoặc, ví dụ như vị thần Lê sơn như ngài vì sao tự mình hiện thân tới gặp?"
Sơn Thần vừa cười vừa nói: "Mọi việc xảy ra ở Lê sơn đều hiện lên trong mắt của ta, nhất cử nhất động của ngươi ở chỗ này, ta cũng biết... Ngươi cũng khá tốt, trong thế hệ người trẻ tuổi cũng xem như hạng người kiệt xuất, cũng không uổng công pháp của con khỉ kia rơi vào trên người ngươi."
Tô Đình lập tức đứng lên, ánh mắt âm tình bất định, nói: "Sứ giả Tổng binh Lôi bộ?"
Sơn Thần mỉm cười gật đầu, nói: "Nó cùng ta là người quen cũ, năm đó chúng ta kết bạn với nhau ở Ly Giang... Khi đó Ly Giang vẫn là Li thành, nhưng sau khi chúng ta tách ra không lâu thì Li thành lại bị dìm ngập, biến thành Ly Giang."
Sắc mặt Tô Đình biến đổi, trong lòng rất nhiều suy nghĩ, nói: "Trước khi gặp ngài, ta đã từng gặp một vị thần sông."
Sơn Thần nghe vậy, lông mi chau lại, nói: "Ta nhận ra nàng, nhưng cũng ít khi tiếp xúc, nàng ấy cũng là cố nhân của con khỉ kia."
Nói rồi, Sơn Thần khua tay: "Ngươi cũng không cần ngại, chúng ta đều không có ác ý, chỉ là con khỉ kia đã thành thần tám trăm năm, cũng chưa từng truyền xuống công pháp, ngươi lại có công pháp của nó, khó tránh khỏi khiến người ta suy nghĩ, cũng muốn nhìn một chút xem hậu bối được vị sứ giả Tổng binh Lôi bộ truyền thừa này có phải thật sự rất xuất sắc?"
Tô Đình nghe vậy, cười hỏi: "Tôn thần thấy sao?"
Sơn Thần gật đầu nói: "Coi như cũng được."
Nói rồi, thần sắc hắn cổ quái, hỏi: "Bảo bối này dễ dùng sao?"
Tô Đình nghe vậy, rút khôi giáp đi, để nó biến thành một đoàn thiết cầu, bên ngoài tỏa ra kim quang rồi để lên bàn.
"Nếu như Tô mỗ đoán không sai, cơ duyên ở Lê sơn là thủ bút của tôn thần?"
"Không sai, đây là bảo bối mà ta tự mình luyện thành, chỉ là hao phí mấy trăm năm tâm huyết mà nó cũng không thích hợp với ta."
Sơn Thần có chút tự giễu, nói: "Thần của Lê sơn chỉ có lực lượng của một núi, kỳ thật thần lực có hạn, không so được với chư thiên chính thần, nhưng tính tình ta lạnh nhạt, không thích hương khói gì, cũng không muốn giống các vị thần linh khác, mượn nhờ hương hỏa nguyện lực ở nhân gian để thần lực tự thân tăng lên..."
"Những năm gần đây, ta mượn nhờ đại thế ở Lê sơn, luyện thành thần bảo này, nhưng sau đó mới phát hiện bảo vật này vậy mà không thích hợp để ta dùng."
"Để nó bị long đong, không bằng thả ra tin tức, để người tu hành các phương đến đoạt, đều dựa vào bản lĩnh."
"Lê sơn nhiều năm buồn tẻ vằng lặng, ngẫu nhiên có người tu hành đến đây, ngược lại cũng có hứng thú."
Hắn nhìn Tô Đình, cười nói: "Nhìn dáng vẻ của ngươi, dùng thần bảo này rất tốt?"
Tô Đình nghe vậy, thu thần bảo về, gật đầu nói: "Quả thực là dùng tốt."
Sơn Thần thở ra một hơi, nói: "Nhưng còn không so được với hồ lô trong tay ngươi."
Tô Đình nghe vậy thì hơi biến sắc, nhưng cuối cùng vẫn cười nói: "Mỗi người mỗi vẻ, đều có sở trường riêng."
Sơn Thần không đáp lời, chỉ chậm rãi nói ra: "Ở thế đạo này, mọi chuyện đều có đạo lý nhân quả, trước khi ngươi đến, ta cũng chưa từng nghĩ tới thần bảo này lại rơi vào trong tay một hậu bối đoạt được truyền thừa của con khỉ kia."
"Đạo lý? Nhân quả?"
Tô Đình cau mày nói: "Tôn thần nói lời này, có thể giải thích thế nào?"
Sơn Thần hơi khoát tay, hời hợt nói: "Lê sơn xem như cố hương của con khỉ kia, năm đó nó bắt đầu từ nơi này đi ra... Núi này có thể sinh ra một Sơn Tiêu cũng là một tòa phúc địa, kỳ thật trước kia còn từng sinh ra một vị Chân Thần."
Tô Đình hiểu Chân Thần mà vị Sơn Thần này nói tới là một loại thần linh khác.
Đó là sinh linh do thiên sinh địa dưỡng!
Sơn thủy địa thế như mẫu thai, sinh ra sinh linh chính là thiên địa sủng nhi, là thần linh chân chính!
Loại thần linh do thiên địa sinh ra này, không phải chính thần trên Phong Thần bảng, cũng không phải quỷ thần do Thiên Đình sắc phong, cũng không Thần Đạo trong người tu hành, bản lĩnh to lớn, có thể địch lại Tiên gia.
" Chân Thần này, chẳng lẽ..."
"Chính là núi cự nhân mà ngươi vừa rời khỏi kia."
"Cự nhân này chính là Chân Thần do thiên địa sinh ra?"
"Đúng vậy."
Sơn Thần nói ra: "Từng có một vị đại thần thông giả cầm tù Chân Thần này, bên trong sịnh ra một địa long, về sau địa long bị người thu hoạch, mà mối quan hệ kết nối địa long với Chân Thần chính là xiềng xích... Xiềng xích này bị ta thu lấy, ta mượn nhờ thế núi có thể thai nghén thần linh này để luyện thành thần bảo này, đáng tiếc ta cũng không phải chính thần trên Phong Thần bảng, chỉ là quỷ thần được Thiên Đình sắc phong, không dùng được."
Hắn lắc đầu, có vẻ hơi tiếc nuối, nói ra: "Tiện nghi cho ngươi."
Tô Đình nghe thế mới biết hiểu, phía sau thần bảo lại có những chuyện xưa này, nhưng hắn lại càng hiếu kì đối với những nhân vật trong chuyện xưa này, ví dụ như người lấy được địa long, ví dụ như vị đại thần thông giả bày trận vây khốn Chân Thần để thai nghén địa long.
Hắn đang muốn hỏi thì đã thấy Sơn Thần khoát tay áo, hiển nhiên không muốn nhiều lời.
"Nói nhiều sẽ hớ, điểm đến là dừng cũng không sai."
Sơn Thần nói ra: "Ngươi đã được truyền thừa của con khỉ kia, ngày sau sớm muộn sẽ gặp mặt nó, dựa vào tốc độ tăng đạo hạnh của ngươi, những chuyện ngươi nên biết tự nhiên liền sẽ biết... Trên thực tế, ta cũng chỉ biết nửa vời mà thôi."
Tô Đình nghe vậy, cuối cùng vẫn nhẹ gật đầu, kìm lại nỗi hiếu kì.
Sơn Thần đứng dậy, nói ra: "Lần này gặp ngươi, chủ yếu là vì giải hoặc, nhưng xem ra những chuyện ngươi biết còn ít hơn ta..."
Hắn khẽ lắc đầu, nói: "Lần này chúng ta gặp nhau dừng ở đây, nhưng ta có thể lại chỉ cho ngươi một con đường sáng."
Tô Đình thi lễ nói: "Còn xin tôn thần chỉ giáo."
Sơn Thần nói ra: "Cảnh giới tầng năm, các mạch nguồn gốc tu hành kỳ thật có nhiều khác biệt về cảnh giới, chỉ là ngàn năm trước, cảnh giới Tiên gia trước đó đã bị Đạo Tổ quyết định là chín cấp... Các nhà tu hành dù đồng xuất một mạch, đến cuối cùng, xưng hô mỗi cảnh giới đều khác biệt, thế là đối ngoại sẽ dùng cảnh giới tương ứng với chín cấp để gặp người."
"Bình thường đã đến cảnh giới này, dựa vào công pháp khác biệt, dị tượng phần lớn rất bất phàm."
"Nhưng ngươi ngưng tựu pháp ý có chút bất phàm, thuộc về đạo ý."
Hắn nói toạc ra huyền cơ.
Thần sắc Tô Đình nghiêm nghị.
Sơn Thần lại vẫn như trước, chầm chậm nói ra.
"Trong thể nội Chân Thần đã từng thai nghén địa long, ngươi có thể đi thử một phen."
"Trong ngũ hành, ngươi dùng đạo đại địa để đột phá tầng năm trước."
"Đạo ý rất huyền diệu, nhưng trong Ngũ Hành có thể tùy ý chuyển đổi."
Hắn nhìn Tô Đình, nói ra: "Ngươi tu hành ở nơi đó so với bên ngoài, có lẽ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều."
Tô Đình nghe lời này, lập tức vui vẻ, thi lễ nói: "Đa tạ tôn thần chỉ điểm."
Sơn Thần nhẹ gật đầu, không có quá nhiều biến hóa.
Mà Tô Đình lại nghĩ tới một chuyện, cau mày nói: "Chỉ là vãn bối còn có một chuyện, vẫn còn nghi hoặc."
Sơn Thần nhìn hắn một cái, nói: "Cứ nói đừng ngại."