← Quay lại trang sách

Chương 354 Trấn long chi pháp, nghịch thiên mà đi

Phía nam của Tỉnh viện.

Đoạn cuối của sợi xích nối với một thân cây.

Thân cây cũng không còn tươi tốt, mà đã khô cạn, gần như sắp chết héo.

Nhưng trên cây lại khắc một bức tượng thần, hình như chim tước, khí thế ngang nhiên, hình như là Chu Tước.

Hai vị trưởng lão Dương Thần đang rót pháp lực vào trên cây, dựa vào tính chất tương sinh trong ngũ hành: Mộc sinh Hỏa để giúp uy lực Chu Tước tăng lên, sau đó lan dọc theo xiềng xích, tới trấn áp giao long.

"Khó trách lại có thêm một luồng pháp lực loại hỏa cường hãn, hóa ra là dựa vào bố trí huyền diệu của trận pháp này."

Tô Đình thấy thế mới giật mình hiểu ra, trong lòng thầm cảm thấy ngạc nhiên, có phần bội phục.

Đợi Tô Đình tới gần, chỉ thấy hai vị trưởng lão lui lại một bước, cùng nhau thi lễ, nói: "Mời Tô Thần Quân giúp đỡ."

Nghe lời này, toàn thân Tô Đình thấy thoải mái dễ chịu, vô cùng hưởng thụ, lập tức vận dụng thần giáp, kim quang sáng chói, pháp lực dường như tăng mạnh, hắn chuyển hướng đạo ý về phía nam, rót pháp lực loại hỏa tới.

Toàn thân Tô Đình lập tức như hỏa diễm thiêu đốt, cuồn cuộn hạo đãng, khí thế uy nghiêm như thiên thần hạ giới.

Ánh mắt hai vị Chân Nhân ngưng lại, cùng lui về sau mấy bước.

Mà Tô Đình lập tức tiến lên thay hai người, vận chuyển pháp lực, đánh vào thân cây kia.

Oanh!

Dường như hỏa diễm thiêu đốt!

Tượng thần Chu Tước kia bỗng rung động, lập tức có một luồng thần uy cường thịnh đến cực hạn truyền qua xiềng xích, truyền đến trấn long trụ.

Ánh mắt Tô Đình ngưng tụ, nhìn lại về phía Tỉnh viện.

Chỉ cảm thấy luồng thần uy kia trải qua trấn long trụ, lại càng tăng vọt, trấn vào trong giếng.

Cho dù con giao long kia đã là Yêu Tiên, uy năng cuồn cuộn, đủ để dời núi lấp biển, nhưng cũng không thể thoát được một cây trấn long trụ này... Bởi vì thần uy từ trấn long trụ còn hơn nặng hơn cả một ngọn núi.

"Được rồi!"

"Đủ rồi!"

"Thần Quân tạm dừng tay trước!"

Hai vị trưởng lão này vội mở miệng, ngữ khí đầy lo lắng, giống như đang e ngại điều gì đó.

Tô Đình nghe vậy thì khẽ nhíu mày, nhưng cũng không nhiều lời, chỉ thu hồi pháp lực về.

Về phần Tỉnh viện bên kia, trấn long trụ vô cùng nặng nề, giao long tạm thời thể thoát khốn

Vị trưởng lão bên trái này có dáng vẻ như ông lão bảy mươi, thở hổn hển nói: " Pháp lực của Thần Quân chính là thuộc hỏa, không cần chất dẫn để đốt cháy thần thụ, chỉ cần rót pháp lực vào tượng thần là có thể khiến tượng thần Chu Tước tỏa ra thần uy."

Tô Đình lộ ra vẻ kinh ngạc, cũng không nhiều lời, lập tức trực tiếp rót pháp lực vào tượng thần Chu Tước kia.

Tượng thần Chu Tước nhận được pháp lực loại hỏa, lập tức trở nên sinh động như thật, sau đó truyền pháp lực vào sợi xích rồi truyền đến trấn long trụ.

Con giao long trong giếng kia, hoàn toàn yên lặng im ắng.

Tô Đình thả lỏng thở phào một hơi, lại cau mày nói: "Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ muốn ta một mực trấn áp giao long như thế?"

Vị trưởng lão khi nãy vừa mở miệng vội vàng nói: "Không dám làm phiền Thần Quân lâu dài, chỉ cần rót pháp lực vào tượng thần Chu Tước này, để uy lực của tượng thần truyền đến trấn long trụ, trấn áp giao long, tiếp tục một chén trà là có thể trấn long trụ trấn áp lâu dài."

Tô Đình nghe vậy thì nhẹ gật đầu, tiếp tục rót pháp lực vào trong đó, thỉnh thoảng lại nhìn một chút, phát hiện ra tượng thần Chu Tước dường như làm bằng chất liệu bình thường, không phải bảo bối Tiên gia gì, nhưng vẫn có thể chịu được pháp lực hùng hậu của hắn vốn có thể so với Dương Thần.

❖ ❖ ❖

"Cổ quái!"

"Tượng thần này dùng chất liệu bình thường, không phải bảo bối kỳ dị gì."

"Thân cây này càng không cần nói, cũng không có điểm nào huyền bí, mà dường như lâu dài tiếp nhận pháp lực hỏa diễm nên sắp hoàn toàn khô héo rồi."

"Nhưng chỉ cần bố trí như vậy, có thể để Chân Nhân Dương Thần trấn trụ một con giao long đẳng cấp Yêu Tiên?"

Tô Đình cẩn thân xem xét thì lại càng thấy cổ quái, cũng càng thêm kinh hãi, không khỏi có chút kính nể đối với người năm đó bố trí trận pháp này, trong lòng thầm nghĩ: "Thật sự là có bản lĩnh hóa mục nát thành thần kỳ."

Hai vị Chân Nhân Dương Thần đứng bên cạnh này, một vị tu luyện công pháp thiên về đại địa nặng nề, một vị khác lại tu hành thiên về dòng nước thanh tịnh.

Một người thuộc thổ, một người thuộc thủy.

Đều có đạo hạnh tầng tám.

"Giao long thuộc thủy, mà Chu Tước thuộc hỏa, căn bản của trận pháp này chính là dùng lửa ép nước."

Tô Đình thầm nghĩ: "Khó trách hai vị trưởng lão này không có giống như ta, trực tiếp rót pháp lực vàp tượng thần Chu Tước... Nếu không, một người thuộc thổ, một người thuộc thủy, đều có tính chất khắc chế với lửa, không những không có hiệu quả đánh thức mà còn vô cùng có khả năng để tượng thần Chu Tước bị hao tổn uy năng, thậm chí sụp đổ."

Hai vị này trưởng lão này vận dụng pháp lực của mình lên trên cây này.

Hai loại pháp lực thủy và thổ vừa vặn thúc dục cây cối sinh sôi.

Mộc lại có thể nhóm lửa, từ đó giúp tượng thần Chu Tước bắn ra lực hỏa diễm, mới có thể truyền qua xiềng xích, truyền đến trấn long trụ.

Nhưng Tô Đình vận dụng pháp lực loại hỏa, cho nên có thể trực tiếp rót pháp lực vào tượng thần Chu Tước, mà không cần dùng pháp lực thiêu đốt cây cối... Nếu không, một cây này bị thiêu đốt thì sớm muộn sẽ bị hủy hoại.

Thân cây này không phải bảo thụ Tiên gia gì, tượng thần kia cũng không phải bảo bối Tiên gia gì.

Nghĩ lại thì ngay cả sợi xích này đều chưa đạt tới cấp độ pháp bảo, thậm chí cả trấn long trụ kia, chất liệu cũng không phải vật thượng đẳng.

Tại sao những vật bình thường này, tổ hợp lại một chỗ lại có thể trấn áp Yêu Tiên?

Tô Đình tự nhận là tinh thâm đạo trận pháp và phong thuỷ huyền học, mà bây giờ cũng không nghĩ ra... Cho dù là ở trong Lục Áp truyền thừa, tri thức từ các loại pháp môn mang tới cũng không thể phân tích được điểm huyền bí trước mắt.

"Trận pháp bực này..."

Tô Đình nhìn về phía vị trưởng lão kia, lên tiếng hỏi: "Trận pháp này có thể nói là hóa mục nát thành thần kỳ, quả thực là vô cùng huyền diệu, không biết xuất phát từ trong tay vị Tiên gia nào?"

Hai vị trưởng lão liếc nhau, trong lúc nhất thời, dường như hai người có mấy phần chần chờ, muốn nói lại thôi.

Tô Đình khẽ nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ: "Chẳng lẽ việc này cũng có điều gì cần kiêng kỵ? Chẳng lẽ người có được trình độ bực này lại không phải đệ tử trong Minh Nguyên Đạo Quan, là cao nhân do bọn hắn mời tới từ bên ngoài, cho nên cảm thấy có chút mất mặt mũi, sợ làm mất đi uy nghiêm tông môn nhà mình, cho nên không dám nói thật? Nhưng chuyện này cũng không cần thiết nha, trải qua nhiều chuyện như vậy, Minh Nguyên Đạo Quan ở trước mặt Tô mỗ đã sớm không có uy nghiêm gì để nói rồi..."

Vị trưởng lão khi nãy lên tiếng kia chần chờ nửa ngày mới nói ra: "Năm đó người bày trận người có có nguồn gốc cùng bản môn, đồng thời..."

Người này mới nói một nửa, đã có một tiếng long ngâm từ Tỉnh viện vang lên, tiếng thét dài rên rỉ, tràn ngập sự không cam lòng cùng oán giận.

Một tiếng long ngâm này chấn động so với lúc trước càng kinh người hơn, hiển nhiên là con giao long này đang dốc sức giãy dụa, ngay cả trấn long trụ đều khẽ rung động.

Tô Đình không dám trì hoãn, vội vàng lại lần nữa thi triển pháp lực, rót vào tượng thần Chu Tước.

Pháp lực liên tục không ngừng dọc theo xiềng xích, truyền tới.

Trấn long trụ ầm vang vang động, triệt để ép còn giao long kia xuống đáy giếng.

"Minh Nguyên Đạo Quan!"

Chợt có một thanh âm trầm thấp mà lạnh lẽo, âm u mà kinh khủng, không giống tiếng người, cực kì cứng nhắc.

Tô Đình thầm nghĩ: "Con giao long kia mở miệng nói tiếng người?"

Hắn đang nghĩ như vậy, lại nghe thấy trong thanh âm kia chất chứa long uy, lại thêm một tiếng thét dài.

"Cây này đã tồn tại ngàn năm, bây giờ thịnh cực mà suy, đã tới tuổi già, rốt cục đã sắp khô héo."

Thanh âm trầm thấp trong giếng chất chứa phẫn nộ, vọng khắp Minh Nguyên Đạo Quan, nói: "Đây là chân lý đại đạo, lý lẽ luân hồi... Năm đó chính là trời muốn phong ta, bây giờ đại đạo luân hồi, sinh tử thay phiên, cây cối khô héo, chính là trời muốn thả ta, các ngươi dám nghịch thiên mà đi?"