← Quay lại trang sách

Chương 374 Tô Thần Quân tới Duyệt thành

Trong đạo quan.

Đạo đồng dâng trà lên, hương trà xông vào mũi.

Tô Đình uống một hớp trà, nhìn về phía nam tử trung niên trước mắt, chậm rãi nói: " Ty Thiên Giám các ngươi giám sát Duyệt thành cũng thật sự nghiêm mật, hôm qua Tô mỗ vào thành, hơn nữa còn đi bộ tiến vào, không hiển lộ ra đạo pháp thủ đoạn gì, nhưng hôm nay Ty Thiên Giám đã tự mình đến tìm ta. Nhưng dù các ngươi không tìm đến ta, ta cũng sẽ chủ động tới tìm ngươi..."

Nam tử trung niên này tên là La Thiên, là người chủ sự của Ty Thiên Giám ở đây, cũng không phải là vũ sĩ đạo môn chính thống, nhưng sư thừa là một vị Chân Nhân ở Ty Thiên Giám, bây giờ đạo hạnh cũng đến Thượng Nhân cảnh, phụng mệnh quản lý Duyệt thành này.

Người này có đạo hạnh tầng năm đỉnh phong, gần đây cũng nghe qua thanh danh về Tô Đình, nên cũng không dám lãnh đạm, cấp bậc lễ nghĩa chu toàn.

"Không biết Thần Quân đến Duyệt thành là có chuyện gì?"

"Ta chỉ đi qua Duyệt thành, đến du ngoạn thôi, cũng không phải có việc mà đến, chỉ là đêm qua ở Duyệt thành lại phát hiện một chuyện... A?"

Dừng một chút, Tô Đình sờ cằm, nói: "Ta đã hiểu vì sao hôm nay Ty Thiên Giám các ngươi biết Tô Thần Quân ta ở Duyệt thành, tối hôm qua gia hỏa nhìn trộm ta có quan hệ cùng các ngươi?"

La Thiên khẽ khụ một tiếng, vội đứng dậy, áy náy nói: "Thần Quân chớ trách, vị tiền bối kia là hảo hữu của quốc sư, hai ngày trước mới đến Duyệt thành, nhưng đêm qua hắn ở Duyệt thành phát hiện một việc lạ, cho nên dò xét toàn thành, nên mới biết Tô Thần Quân đi vào Duyệt thành, thuận miệng thông báo cho ta."

Tô Đình nghe được lời giải thích này, một chút tức giận trong lòng cũng tiêu tan đi.

Dựa theo lời La Thiên nói, đối phương cũng không phải cố ý trực tiếp nhìn trộm, chỉ là phát hiện một việc lạ, cho nên thả ra cảm giác để dò xét, nhưng lại gặp Tô Đình vận dùng pháp lực, cho nên mới dừng lại một chút.

"Thì ra là thế, Tô mỗ còn tưởng là có một vị cao nhân lẻn vào Duyệt thành, ngay cả Ty Thiên Giám ngươi cũng không biết được, cho nên muốn thông báo cho các ngươi một tiếng, nếu là hiểu lầm thì thôi đi."

"Cũng không tính là hiểu lầm..." La Thiên dừng một chút, nói: "Đúng là có cao nhân lẻn vào Duyệt thành, ngay cả Ty Thiên Giám cũng không biết được."

"Cái gì?" Tô Đình hơi hơi nhíu mày.

"Trước đây Ty Thiên Giám căn bản không biết." La Thiên nói ra: "Nhưng chuyện phát sinh đêm qua, vị tiền bối kia phát hiện ra đầu mối, thả cảm giác ra mới có thể phát hiện, bây giờ vị tiền bối này đã truy tìm. Nhưng trước khi vị tiền bối này chuẩn bị đi đã lưu lại lời nói là Duyệt thành phải có cao nhân tọa trấn, dựa vào đạo hạnh của La mỗ thì còn chưa đủ, cho nên La mỗ đã truyền tin tới kinh thành, nhưng trước đó muốn mời Tô Thần Quân trợ giúp, cho nên ngày hôm nay mới phái người tiến đến quấy rầy."

"Mời ta trợ giúp?" Tô Đình vội khoát tay, nói ra: "Ta tới để du ngoạn, không phải đến làm việc cho Ty Thiên Giám các ngươi... Mà nếu ngay cả đạo hạnh tầng năm đỉnh phong như ngươi còn không đủ tư cách để tọa trấn Duyệt thành, thì ta chỉ có đạo hạnh tầng sáu cũng không gáng nổi trách nhiệm lớn."

Đây là lần đầu tiên tiểu tinh linh cùng tiểu bạch xà nghe thấy Tô Đình khiêm tốn như thế, thậm chí không tiếc hạ thấp chính mình, hai tiểu gia hỏa đưa mắt nhìn nhau, hết sức kinh ngạc.

"Thần Quân khiêm tốn rồi, thời gian gần đây, thanh danh của ngài truyền khắp bốn phương, chính là nhân tài kiệt xuất chân chính trong thế hệ trẻ tuổi hiện nay."

La Thiên thi lễ nói: "Ngay cả Thiên Lĩnh lão nhân là nhân vật đã gần đạt tới Bán Tiên cũng không phải đối thủ của ngài, thì chuyện tọa trấn Duyệt thành này tự nhiên không đáng kể."

Tô Đình nhấp một ngụm trà, nói: "Lời đã nói đến nước này thì ta cũng không quanh co lòng vòng, ta đến Duyệt thành để du ngoạn, tự nhiên rảnh rỗi đi gây sự làm gì?"

La Thiên thấp giọng nói: "La mỗ đưa tin tới kinh thành, báo cáo chuyện ở Duyệt thành, cũng thỉnh cầu một vị Chân Nhân Dương Thần đến đây tọa trấn, nhưng Trung Quan Chính biết được ngài ở chỗ này, nên chỉ nói để Tô Thần Quân tới tọa trấn."

Tô Đình cười nói: "Trung Quan Chính thì sao? Ông ta chỉ là hậu bối còn dám sai sử trưởng bối là ta? Ta cho ngươi biết, ngay cả quốc sư lên tiếng cũng không được, trừ phi hắn xin ta... Gia hỏa này trước đây không lâu còn bẫy ta một lần đấy."

La Thiên khẽ nhíu mày, nhớ lại lời nhắc nhở của Trung Quan Chính trong thư, lập tức nói ra: "Trung Quan Chính nói chỉ mời Tô Thần Quân tọa trấn hai ngày là được, đợi đến hai ngày sau, sự tích của ngài ở Minh Nguyên Đạo Quan, tân nhiệm chủ bộ sẽ bổ sung cho ngài, cũng mỹ hóa thêm, nhất định để danh tiếng của ngài vang xa."

Tô Đình nghe vậy, trong lòng lập tức có mấy phần giãy dụa.

La Thiên lại nói: "Ngoài ra, nếu như Duyệt thành xuất hiện biến cố, Thần Quân có thể rời khỏi nơi đây, tự động rời đi, Ty Thiên Giám cũng sẽ không trách tội. Hai ngày này, chỉ là muốn cho người bên ngoài biết được Duyệt thành vẫn có một vị cao nhân tọa trấn, không phải Dương thần nhưng có thể thắng được Dương thần, đủ để khiến một số nhân vật không dám tùy tiện làm bậy."

Tô Đình sờ cằm, không trả lời.

La Thiên thấp giọng nói: "Trung Quan Chính còn nói nếu Tô Thần Quân đã đến du ngoạn, vậy trong hai ngày này, Tô Thần Quân chỉ cần tới đạo quan lộ ra thân phận, sau đó có thể thỏa thích vui đùa, tất cả tiêu xài ở Duyệt thành đều miễn phí, hoàn toàn có Ty Thiên Giám thanh toán."

Hai mắt Tô Đình sáng lên, hơi lấp lóe.

Nhưng còn chưa đáp lời, tiểu tinh linh đã hoan hô ra tiếng.

Tô Đình liếc nàng một cái, lại suy nghĩ một chút, việc này cũng có thể làm được, dù sao lúc này cũng muốn du ngoạn ở Duyệt thành, chẳng qua chỉ là ở chỗ này lộ ra một chút khí tức trước, để người tu hành các phương phát hiện ra mà thôi.

Chuyện này là để người khác biết được Tô Thần Quân ở Ty Thiên Giám tại Duyệt thành, có thể chấn nhiếp người khác.

Nếu như không chấn nhiếp nổi, đối phương không tầm thường, như vậy hắn có bỏ chạy trước, Ty Thiên Giám cũng không truy cứu.

Hiện tại còn có thể gánh chịu phí tổn mà hắn tiêu pha, như vậy thì Ty Thiên Giám này ngoại trừ quốc sư ra, quả thực là tràn đầy lương tâm.

"Tô Thần Quân suy tính thế nào?" La Thiên cẩn thận từng li từng tí hỏi.

"Việc này..." Tô Đình trầm ngâm nói: "Ty Thiên Giám tốt xấu gì cũng vì giữ gìn trật tự nhân thế này, vì để cho người tu hành các phương có thể an phận thủ thường, vì để cho triều đình Đại Chu có thể an ổn bình tĩnh, vì để cho bách tính có thể an cư lạc nghiệp, quả thực là có công cao to lớn. Mà Tô mỗ nhân cũng là người trong lòng mang chính nghĩa, bây giờ muốn trấn thủ Duyệt thành, dùng bản lĩnh phi phàm chấn nhiếp đạo chích bốn phương tám hướng, để Duyệt thành tiếp tục ở được yên bình."

❖ ❖ ❖

Lại đến ban đêm.

Bỗng nhiên có một luồng khí tức, truyền khắp Duyệt thành.

Người bình thường tất nhiên là không biết, nhưng mà người tu hành có chân khí pháp lực thì cảm ứng được.

Một luồng khí tức này hùng hậu to lớn, mà khí tức lại bá đạo không tầm thường.

"Từ khi nào ở Duyệt thành lại có một vị cao nhân như vậy tới đây?"

"Luồng khí tức này dường như là Âm Thần, nhưng bàn về độ bá đạo thì có vẻ cũng không kém những Chân Nhân Dương Thần mà lão phu từng thấy qua, cũng thật là lạ."

"Luồng khí tức này bắt nguồn từ đạo quan kia?"

"Có cần dò xét một chút không?"

"Tô Đình? Tô Thần Quân?"

"Người tu hành tuổi trẻ đệ nhất hiện nay?"

"Ở cảnh giới Thượng Nhân, giết Chân Nhân Dương Thần, Tô Thần Quân có tốc độ tu hành kinh thế?"

"Chính là vị Tô Thần Quân này."

❖ ❖ ❖

Phía nam.

Đêm khuya.

Trong lầu các, chợt có một tiếng than nhẹ, có phần mị hoặc.

"Hôm qua mới dẫn dụ một Chân Nhân đi, hôm nay lại tới một Thượng Nhân từng giết Chân Nhân?"

Đây là giọng nói của nữ tử, ung dung tự nói: "Xem ra Duyệt thành không ở lại được nữa."