← Quay lại trang sách

Chương 401 Ất Mộc Thanh Lôi. thần thụ phục sinh

Đêm dài.

Trăng sao ảm đạm.

Thần thụ khô héo, không có một chút sinh cơ nào.

Lá rụng khắp nơi trên đất, nhánh cây trụi lủi giăng khắp nơi, đều đã khô mục.

Mà xương khô dưới cây vẫn như trước, có phần làm người ta sợ hãi.

Nhất là trong đêm khuya chỉ có ánh trăng mông lung, tinh quang ảm đạm, trong đêm gió núi lại rét lạnh, thổi qua nhánh cây, giống như có vật gì đó đang phát ra gào thét.

"Lúc trước ngươi hòa vào thần thụ, rót thần lực vào đó, có thể khiến thần thụ tái hiện sinh cơ."

Tô Đình nói ra: "Nhưng đó là sinh cơ thuộc về ngươi, cũng là thần lực thuộc về ngươi, trừ phi ngươi vĩnh viễn ở lại trong thần thụ, hợp làm một thể cùng thần thụ, hóa thành thần thụ, nếu không thì một khi ngươi rời đi, thần thụ cũng sẽ một lần nữa khô héo."

Nghe đến đó, tiểu tinh linh hơi cúi đầu, hai tay để trước người, giống như đang suy nghĩ gì đó.

Tô Đình không cần nghĩ cũng biết nàng đang suy nghĩ có nên hi sinh chính mình, để thần thụ phục sinh.

Đối với chuyện này, Tô Đình đã sớm có sở liệu, cho nên trước đó khi thăm dò Khuê Mộc Lang về "Thanh thần chủng", Tô Đình đã che giấu không nói rõ chân tướng việc này cho nàng.

Mà bây giờ lại khác, bởi vì ngoài tiểu tinh linh ra, còn có một vật có thể làm được chuyện này.

"Đương nhiên, thần lực cùng sinh cơ của ngươi và thần thụ là đồng nguyên, cái gọi là thanh thần chủng này cũng giống như vậy."

Tô Đình chỉ vào một vòng mặt trời xanh kia, nói ra: "Có lẽ có thể thử một chút, để vòng mặt trời xanh này vào trong thần thụ, thúc đẩy sinh cơ từ mặt trời xanh này tản vào bên trong thần thụ."

Tiểu tinh linh lấy ra vòng mặt trời xanh kia, dùng ngữ khí có một chút run rẩy, cũng có vài phần chờ mong, thấp giọng hỏi: "Thật sự có thể sao?"

Tô Đình gãi đầu một cái, nói: "Nếu như ta tính không sai thì đại khái là có thể, dù sao vòng mặt trời xanh này cũng là xuất phát từ thần thụ. Bây giờ thần thụ khô héo, nếu rót lực lượng tích chứa trong mặt trời xanh này vào bên trong thần thụ, có lẽ sẽ xuất hiện hiệu quả giống như lúc trước ngươi thi triển thần lực trong thần thụ, để thần thụ một lần nữa có sinh cơ."

Nói rồi hắn nhìn tiểu tinh linh, nói ra: "Mà vòng mặt trời xanh này không có khả năng sinh ra sinh linh như ngươi, nhiều nhất chỉ là một cỗ thần khu, cho nên nếu ngươi nhập vào thần thụ thì ngươi chính là thần thụ, kỳ thật bàn về bản chất, cũng chỉ là ngươi trở thành thần thụ, tự trói buộc ở nơi này thôi, vẫn không phải thần thụ phục sinh. Nhưng một vòng mặt trời xanh này lại không có thần trí, càng là thích hợp..."

Tiểu tinh linh nhìn một vòng mặt trời xanh này, nói: "Nhưng thứ này đã không có thần trí, như vậy phải làm gì để nó giống như ta rót thần lực vào trên thân mẫu thân?"

Tô Đình trầm ngâm nói: "Ta có một pháp môn, nhưng phải chuẩn bị một phen."

Trong Lôi bộ chân truyền không có loại pháp môn này, nhưng trong Lục Áp truyền thừa lại có không ít thuật pháp bàng môn tả đạo.

❖ ❖ ❖

Buổi đêm đã dần dần trôi qua.

Tô Đình nghiên cứu xong pháp môn trong thức hải rồi mới mở hai mắt ra.

Khi nghiên cứu phương pháp này, hắn cũng hiểu rõ quan hệ giữa gốc thần thụ này với tiểu tinh linh.

Năm đó thần thụ đoạt được tạo hóa, có lẽ từng sinh ra linh trí, sau khi mở ra linh trí đã có thể tu hành, vốn là có thể trở thành tinh quái yêu vật, nhưng đến cuối cùng, nó lại là dưỡng ra một thần thai.

"Có lẽ là thần thụ không muốn bị giới hạn ở đó, không muốn trở thành Thụ Yêu vĩnh viễn dừng lại ở đây, cho nên mới bước lên con đường tu hành này?"

Tô Đình thầm nghĩ: "Một tia linh trí sinh ra kia sẽ đặt ở trong đó, từ đó dưỡng ra tiểu tinh linh, kỳ thật cũng chính là bản thân thần thụ... Nhưng có thể rời khỏi thần thụ, ngao du thiên hạ."

"Thần thụ là cựu thân, cũng là tiền thân, thậm chí có thể nói là kiếp trước."

"Tiểu tinh linh thoát thai sinh ra, giống như chuyển thế, chính là tân sinh."

"Về phần một vòng mặt trời xanh này, chỉ là thần khu không có thần trí."

"Hiện tại đặt mặt trời xanh về, có lẽ có thể khiến thần thụ có sinh cơ."

Hắn nghĩ như vậy, chậm rãi đứng dậy, nhận lấy cái gọi là thanh thần chủng từ chỗ tiểu tinh linh.

Tiểu tinh linh vẫn có chút khẩn trương, hỏi: "Ngươi thật sự có nắm chắc chứ?"

Tô Đình thở sâu, chậm rãi nói: "Ngươi phải biết rằng trên trời dưới đất, không có bao nhiêu chuyện mà Tô mỗ không làm được. Huống chi, thần thụ đã khô chết rồi, trị được là tốt nhất, trị không được cũng chỉ là bộ dáng này, kết quả xấu nhất là khô chết rồi... Cùng lắm thì coi cây chết thành cây sống thôi."

Tiểu tinh linh vốn định chửi hắn một trận, nhưng suy nghĩ kỹ một chút thì thấy hắn nói cũng có đạo lý, không khỏi buông tiếng thở dài, thấp giọng nói: "Ngươi nhất định phải cứu sống mẫu thân của ta."

"Dù sao ta sẽ cố gắng hết sức."

Tô Đình nói như vậy, sau đó đánh một chưởng hung hăng vỗ tới khiến thanh thần chủng bay về phía thần thụ.

Oanh!

Thanh thần chủng va vào trên cành cây, ầm ầm vỡ vụn.

Một mảnh thanh quang rót vào thần thụ.

Nhưng rất nhiều thanh quang lại tràn lan ra.

Tô Đình đã sớm có sở liệu, lúc này vội vận chuyển pháp lực, ngưng tụ thành một tầng bảo hộ, bao phủ khu vực xung quanh trong phạm vi ba năm dặm ở bên trong, phòng ngừa thanh quang tràn lan, cố gắng để mỗi một điểm thanh quang đều rót vào sợi rễ chạc cây của thần thụ.

Tiểu tinh linh vô cùng khẩn trương, hơi run rẩy, khuôn mặt nhỏ nhắn đã tái nhợt.

Tô Đình bộ cương đạp đấu, vận chuyển lôi đình, bỗng dưng đánh vào phía trên thần thụ.

Oanh!

Thần thụ cháy đen, khói trắng lượn lờ, gần như muốn bốc lên ngọn lửa!

"Ngươi làm gì đấy?"

Tiểu tinh linh lập tức kêu lên sợ hãi.

Tô Đình nói ra: "Lôi là thiên uy, có thể hủy diệt, nhưng cũng có thể thu hoạch được tân sinh trong hủy diệt."

Nói rồi hắn lại như lúc trước, vận chuyển lôi đình, đánh tới thần thụ.

Lần nào thần thụ cũng bị cháy đen, thậm chí không ngừng toát ra khói trắng.

"Ta thân có đạo ý, gồm nhiều mặt Ngũ Hành, cho nên lôi pháp cũng hay thay đổi."

Tô Đình nói ra: "Ta có thể vận chuyển sinh cơ trong mộc, mà một tia chớp này gọi là Ất Mộc Thanh Lôi, có thể làm thần thụ sống sót sau tai nạn."

Tiểu tinh linh run lên, bỗng nhiên nói: "Đây chính là sét đánh mộc ghi lại trên điển tịch?"

Từ khi đi theo Tô Đình đến nay, nàng đã xem qua không ít điển tịch, cũng đi qua Ty Thiên Giám, Minh Nguyên Đạo Quan, thậm chí là Thủ Chính Đạo Môn, mượn cơ hội đọc qua vô số điển tịch không tính là bí ẩn.

Trong đó có một loại chính là sét đánh mộc, chính là vật để luyện chế pháp khí.

Ngay cả đạo sĩ trên thế gian đều biết vật này để trừ tà, coi đây là vật dùng để trừ tà tránh quỷ.

"Đây là thần thụ, là cây cối không hề tầm thường, mà lôi đình của ta chính là Ất Mộc Thanh Lôi, cũng không phải lôi điện tầm thường có thể so sánh, ngươi có thể gọi là sét đánh thần mộc."

Tô Đình giải thích một tiếng rội lại vỗ tới một chưởng.

Cả thần thụ đều đang không ngừng rung động.

Tân sinh trong hủy diệt.

Sống sót sau tai nạn.

Sinh cơ từ thanh thần chủng không ngừng rót vào trong đó.

Đây vốn là bảo vật do thần thụ dựng dục, bây giờ lại một lần nữa trở về.

Mà thần thụ vốn đã khô héo mục nát lại dựa vào đó dần dần toả sáng tân sinh, trên cành mọc ra mầm non, dần dần có sinh cơ.

"Đại công cáo thành!"

Tô Đình lộ ra nét mừng.

Tiểu tinh linh cùng thần thụ vốn là một thể, cảm giác càng thêm rõ ràng, nàng có thể phát hiện được trong thần thụ đã có sinh cơ, dù vẫn yếu ớt, nhưng ít ra vẫn có một luồng sinh cơ sinh ra từ căn nguyên.

Có một tia sinh cơ này, thần thụ coi như là sống lại.

Cứ tiếp tục như vậy, hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, hấp thu núi sông linh tú, tất nhiên còn có thể khôi phục lại thời điểm có sinh cơ cường thịnh nhất.

"A?"

Tô Đình đang muốn thu tay lại, lại đột nhiên nhìn thần thụ, mắt lộ ra vẻ cổ quái.