← Quay lại trang sách

Chương 405 Chuyện xưa của cổ độc

Cảnh Tú huyện.

Trên quan đạo.

Chỉ thấy một thiếu niên chầm chậm đi đường.

Hắn mặc quần áo vàng nhạt, kiểu dáng phi phàm, mà làn da lại trắng nõn, khí chất không tầm thường, hiển nhiên là công tử phú gia.

Hắn không đeo đao kiếm, cũng không có tùy tùng đi theo, một thân một mình đi trên đường, nhưng nhìn dáng vẻ hắn lại không có nửa điểm hoảng hốt, ngược lại còn lộ ra vẻ ung dung thảnh thơi.

Trên vai trái của hắn có một con chim màu xanh đang đậu.

Trên cánh tay trái của hắn, một dây lụa màu trắng quấn quanh, nhìn kỹ lại thì mới thấy đây rõ ràng là một bạch xà nhỏ bé.

"Chúng ta đi qua Cảnh Tú huyện, có nên đi tới động phủ dưới đáy sông Cảnh Tú, bái phỏng vị thần sông kia một chút hay không?" Tiểu tinh linh hỏi như vậy.

"Ai biết nàng có nhà không?" Tô Đình nói ra: "Đi Cảnh Tú huyện trước, ăn chút đồăn ngon, tìm mấy tiểu gia hỏa kia, lấy được xe vàng bạc châu báu kia của chúng ta rồi lại đi đáy sông thử xem."

Lần trước hắn bị tông chủ Cổ Đạo phương bắc truy sát, từng chạy tới động phủ ở đáy sông để tị nạn, đúng lúc thần sông Cảnh Tú đã rời đi.

Đối với người trong chốn thần tiên, không thể tính toán thời gian như phàm nhân được.

Dù sao bế quan một trận, có lẽ đã trôi qua rất nhiều năm.

Một lần đi ra ngoài du ngoạn, chỉ sợ trong thời gian ngắn cũng sẽ không trở về.

Hiện tại cũng không biết vị thần sông kia đã trở về phủ đệ chưa.

"Ừm?"

Tô Đình bỗng nhíu mày.

Tiểu tinh linh hỏi: "Sao thế?"

Tô Đình nhìn về phía Cảnh Tú huyện, nói ra: " huyện lệnh Khảm Lăng- Đinh Nghiệp có quê ở Cảnh Tú huyện, lúc đầu ta đi qua Cảnh Tú huyện, từng chữa bệnh cho Đinh lão phu nhân, cũng coi như có duyên gặp nhau. Còn tiểu bạch xà, trước kia là một quả trứng cổ xà, chính là ấp trong cơ thể Đinh lão phu nhân, về sau ta chữa bệnh đã lấy ra cổ trứng ra, rồi mới nở ra tiểu bạch xà."

Ánh mắt tiểu bạch xà mờ mịt, lắc đầu vẫy đuôi, hiển nhiên là không nhớ rõ chuyện lúc trước.

Mà tiểu tinh linh nghe vậy lại hỏi: "Ngươi muốn đi Đinh gia a?"

Tô Đình khẽ lắc đầu, nói: "Lần này ta đến vốn cũng chỉ là muốn nghỉ ngơi một chút ở Cảnh Tú huyện, tìm được xe ngân lượng kia của chúng ta, không nghĩ tới chuyện sẽ đi Đinh gia, nhưng bây giờ hình như Đinh gia xảy ra chuyện."

Bây giờ hắn đã mở thiên nhãn, dù không phải lúc nào cũng mở ra, mà nhắm mắt lại, biến thành một vết dọc, nhưng cảm giác từ thiên nhãn mang tới cũng đã khác biệt dĩ vãng.

Dù hắn đang ở bên ngoài Cảnh Tú, nhưng hắn đã nhìn thấy tràng cảnh bên trong Cảnh Tú.

Trước cửa phủ đệ Đinh gia, có treo đèn lồng trắng, lụa trắng.

Đây là biểu hiện trong nhà có tang sự.

Tô Đình hơi nhíu mày, thầm nghĩ: "Hẳn là vị Đinh lão phu nhân kia tạ thế rồi?"

Vị Đinh lão phu nhân này tuổi tác đã cao, hơn nữa đã từng trúng cổ độc, hao tổn nguyên khí, tuổi thọ cũng không dài, bây giờ qua đời kỳ thật cũng không tính là ngoài ý muốn.

Chỉ là Tô Đình muốn đi du lịch một chuyến, lại đến Cảnh Tú trông thấy tình cảnh như vậy, có chút hơi khó chịu mà thôi.

Dù sao vị Đinh lão phu nhân này cũng coi là người mềm lòng, tuy nói mẹ chiều con hư, Đinh lão tam kia quá ngang ngược, nhưng vị lão phu nhân này vẫn là người lương thiện.

Lúc trước Tô Đình cứu tính mạng của bà, rồi ấp cổ trứng kia nở ra tiểu bạch xà.

Về sau vị Đinh lão phu nhân này đã từng muốn nhận biểu tỷ làm tôn nữ, đối với người bình thường mà nói, có thể làm cháu gái của Đinh lão phu nhân, có thể trèo cao như thế, tự nhiên là phúc phận đã tu luyện từ đời trước.

Mà biểu tỷ Tô Duyệt Tần đã cân nhắc đến việc Tô Đình không phải là phàm nhân, cho nên cự tuyệt.

Nhưng đó cũng là thiện ý, được tính là một loại tình cảm.

Ngoài ra, kỳ thật Tô Đình cũng có mấy phần áy náy đối với Đinh lão phu nhân.

Lúc trước Đinh lão phu nhân trúng cổ độc, nhưng lại bất tử, trong đó có rất nhiều điểm đáng ngờ, sau đó Tô Đình cẩn thận nghĩ tới, từ vết tích trên cổ trứng, thủ pháp hạ cổ vụng về, cùng một chút dấu vết để lại thì kẻ lúc trước hạ cổ có lẽ không phải người bên ngoài, tám chín phần mười chính là Tùng lão đa mưu túc trí - Người coi miếu Lôi Thần miếu ở Lạc Việt Quận,.

Mà cổ trứng này chắc là lấy được từ người áo đen tên Âm Cửu lúc trước xâm nhập thần miếu kia.

Tùng lão dùng chiêu này mặc dù quả thực có chút không đối Đinh gia, nhưng đối với Tô Đình thì cũng coi như trải đường cho hắn.

Lúc trước, đầu tiên là lão nhân gia hạ cổ độc cho Đinh lão phu nhân, lại để Tô Đình đến giải cổ độc, đợi đến khi tới Khảm Lăng, sẽ được nhi tử của lão phu nhân cũng tức là huyện lệnh Khảm Lăng- Đinh Nghiệp cảm kích cùng coi trọng, việc này sẽ có trợ giúp cực lớn đối với Tô Đình khi ở Tô gia tại Khảm Lăng.

Tùng lão làm thế dù Tô Đình không biết, nhưng cũng nhận ân tình của ông, vấn đề là đối với Đinh lão phu nhân, Tô Đình vẫn có một chút áy náy.

❖ ❖ ❖

"Ngươi trước kia cứu được lão phu nhân kia, đã tạ thế rồi sao?"

Tiểu tinh linh cũng từ xa nhìn lại, hỏi: "Trong Đinh gia hình như không có lão phụ nhân."

Tô Đình khẽ nhíu mày, nói: "Ta đến xem."

Trước đó thấy Đinh gia treo bạch tang, nên hắn nghĩ hẳn là Đinh lão phu nhân, dù sao tuổi của Đinh lão phu nhân đã cao, hơn nữa còn từng trúng cổ độc, bây giờ đúng là thọ nguyên không dài.

Nhưng hiện tại xem ra hình như có chút không đúng.

Hắn nhắm hai mắt lại, nhưng con mắt trên trán bỗng nhiên mở ra.

Mí mắt mở ra hai bên, thiên nhãn bên trong hiện ra.

Tiểu tinh linh nhìn kỹ lại, chỉ cảm thấy con mắt kia có mắt vàng lấp lóe, quang hoa sáng chói, mơ hồ có thể thấy Long Hổ quấn quanh trong mắt, mơ hồ lại thấy một gốc cây xanh, phản chiếu trong mắt.

Dường như con mắt này có thể nhìn thấu tất cả, khiến lòng người không khỏi run lên.

"Đây chính là thiên nhãn?"

Trong lòng tiểu tinh linh có phần rung động.

Nhưng Tô Đình đưa tay chặn lại, ngăn trên con mắt thứ ba, đợi bàn tay buông xuống, con mắt thứ ba đã nhắm lại, mà hắn hai mắt mở ra, thần sắc dị dạng.

"Trong Đinh gia đúng là không có vị Đinh lão phu nhân kia."

Tô Đình cau mày nói: "Lão nhân gia đang quỳ bên ngoài thần miếu cách đó không xa, mà trong quan tài bày ở chính đường Đinh gia chỉ là một bộ y phục."

Tiểu tinh linh kinh ngạc nói: "Mộ quần áo?"

Tô Đình khẽ gật đầu, thầm nghĩ: "Ta từ Khảm Lăng khi đi tới, Đinh Nghiệp còn ở Khảm Lăng, bình yên vô sự, như vậy bộ quần áo này là Đinh lão nhị hay Đinh lão tam?"

Theo đạo lý thì Đinh gia lão nhị xem như người chủ sự ổn trọng của Đinh gia, sẽ không có chuyện gì. Mà Đinh lão tam quá ngang ngược, ỷ vào võ nghệ tùy ý làm bậy, là người sống không lâu.

Nếu không phải niệm tình Đinh gia, khi Tô Đình ở kiếm sơn đã dùng thần đao chém gia hỏa này.

Nhưng người sống một đời, tràn đầy chuyện ngoài ý muốn, cũng thật sự không tốt khẳng định.

Có lẽ thời gian gần đây, Đinh nhị gia gặp được tai nạn không tốt, hoặc nhiễm chứng bệnh kinh người gì đó.

"Mau mau đến xem?" Tiểu tinh linh hỏi.

"Trước tiên đi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì." Tô Đình lên tiếng, nói: "Cũng coi như nể mặt Đinh Nghiệp."

Lời tuy như thế, nhưng trong lòng Tô Đình cũng có một ít tính toán.

Nếu như người chết chính là Đinh lão tam, thì dù nguyên nhân cái chết là gì, Tô Đình đều không cần để ý.

Nếu như là Đinh gia lão nhị, trong đó lại có kỳ quặc gì, nể tình Đinh Nghiệp cùng lão phu nhân, trong tình huống không khó giải quyết, hơi giúp đỡ một chút cũng là chuyện thường.

Tuy nói trời có nắng mưa, người có họa phúc sớm chiều, ai cũng có thể bị gặp chuyện ngoài ý muốn, nhưng bây giờ trong quan tài ở Đinh gia lại không có thi thể, chuyện này có chút cổ quái.

"Trước tiên đi xem vị lão phu nhân này một chút."

Tô Đình mới nói như vậy, đột nhiên khẽ giật mình, nhìn tiểu tinh linh, nói ra: "Đúng rồi, trước đó chúng ta ở Duyệt thành, sở dĩ vòng qua Khảm Lăng, cũng là vì để tránh cho gặp được gia hỏa ăn hết Chu lão viên ngoại kia?"

"Đúng vậy, lúc trước phương hướng hảo hữu của quốc sư đuổi theo chính là từ Duyệt thành chạy về phía huyện Cảnh Tú." Tiểu tinh linh nhẹ gật đầu, sau đó có chút kinh ngạc, nói: "Ý của ngươi là, gia hỏa ăn hết Chu lão viên ngoại, quả nhiên là từ Duyệt thành, trực tiếp đi tới Cảnh Tú huyện, mà lại ở chỗ này ăn người nữa?"

"Chỉ là suy đoán, cũng không rõ ràng."

Tô Đình hơi lắc đầu, lại trầm ngâm nói: "Nhưng hảo hữu của quốc sư không phải đã truy giết tới rồi sao? Lúc đó hắn nhìn trộm ta, đủ thấy đạo hạnh cực cao, nhân vật như vậy truy giết, dù không thể giết được đối phương, cũng không thể để đối phương dễ dàng tiếp tục làm ác như thế."

"Bất kể nói thế nào, trước tiên đi nhìn một chút, nể tình Đinh Nghiệp cùng lão phu nhân, có thể giúp thì giúp, nhưng nếu chuyện này thật sự quá khó giải quyết, cũng không cần thiết vì Đinh lão nhị hoặc Đinh lão tam đã chết mất mà đi liều tính mạng."

Hắn nói như vậy, tiểu tinh linh cũng đồng ý, lập tức nhẹ gật đầu.

Nhưng mà Tô Đình mới nói xong lời này, lại chắp hai tay sau lưng, chậm rãi nói ra: "Chỉ là với bản lĩnh hiện nay của Tô mỗ, lại thêm thiên nhãn này, phóng nhãn khắp nhân thế, có thể khiến Tô Thần Quân cảm thấy là chuyện khó giải quyết, quả thực đã không nhiều lắm."

Tiểu tinh linh liếc mắt, nói: "Trước tiên đi xem tình huống một chút, đợi khi tìm được mấy con tiểu quái cùng xe ngựa kia, sớm đi bái phỏng thần sông, sau đó đi Lạc Việt Quận."

Tô Đình gật đầu, nói: "Rất hợp ý ta."

Vừa nói, hắn đã vào Cảnh Tú huyện, trực tiếp đi tới chỗ Đinh lão phu nhân