← Quay lại trang sách

Chương 424 Thi Giải Tiên

Giằng co một lát.

Lý Tầm Cơ mặc áo trắng, khí tức âm lãnh, lại có một khí thế phiêu miểu đăc biệt của Tiên gia.

Tô Đình mặc thần giáp, bá đạo cương liệt, nhìn đối phương, trên mặt lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, chỉ nắm chặt Trảm Tiên Phi Đao, vận sức chờ phát động.

Sau một lúc lâu, vị cố nhân kia rốt cục cũng xuất hiện.

Tô Đình mở thiên nhãn, nhìn ra bên ngoài Phục Trọng Sơn, nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc.

Đó cũng là một hư ảnh phù phiếm không thật, che dưới một cây dù giấy vàng nhạt.

Nhưng Tô Đình mở thiên nhãn lại có thể trông thấy hồng quang lấp lóe, thân ảnh dưới dù có dáng người uyển chuyển, lại là một nữ tử tuổi trẻ.

"Đại điệt nữ?"

Tô Đình hơi ngẩn ra.

Lý Tầm Cơ nói tới cố nhân, lại là đại điệt nữ nhà mình?

Tô Đình lộ ra vẻ hết sức kinh ngạc.

Mà nữ tử áo đỏ kia đã tới gần, vừa nghe được xưng hô thế này, tựa hồ dừng một chút, sắc mặt không tốt lắm, nhưng chỉ là quét Tô Đình một chút, liền nhìn về phía Lý Tầm Cơ, thi lễ nói: "Lý sư."

Lý Tầm Cơ nhìn lại, khẽ gật đầu, nói: "Ngươi tới được hơi chậm một chút, khi ta đến đây, đúng lúc thấy hắn muốn đi xuống Ly Nguyệt Cốc nên đã cản hắn lại."

Nữ tử áo đỏ nhìn về phía Tô Đình một chút, lại quay sang nói với Lý Tầm Cơ: " Tính tình hắn luôn luôn lỗ mãng, nhưng cũng không có ác ý gì, nếu có chỗ va chạm, mong Lý sư chớ trách."

Nghe nói như thế, Tô Đình run lên, sờ cằm, nói: "Cái gì gọi là tính tình luôn luôn lỗ mãng? Mà sao lại là ta va chạm ông ta? Rõ ràng là ông ta hù dọa ta..."

"Không đáng ngại."

Lý Tầm Cơ phất phất tay, cười nói: "Ta đã sớm nghe nói về tính tình vị Tô Thần Quân này, chỉ là không ngờ bản lĩnh của hắn lại cao như vậy."

Nghe được lời này, nữ tử áo đỏ cảm thấy kinh ngạc, quay sang nhìn thoáng qua Tô Đình.

Trước đó nàng từng chỉ điểm cho Tô Đình, cũng tính là hiẻu rõ bản lĩnh của Tô Đình trong khoảng thời gian trước, nhưng nàng cũng biết, gần đây đạo hạnh của Tô Đình tăng cực nhanh, bản lĩnh không còn giống như trước kia nữa, thanh danh cũng vang dội, chỉ là chưa từng nghĩ tới ngay cả vị này là tổ sư của Thiên Cơ môn cũng tán thưởng hắn.

"Lý sư khoan dung độ lượng, quả thực khiến vãn bối kính nể."

Sau khi nói xong, nàng nhìn lại, đánh giá Tô Đình một chút, nói: "Đạo hạnh của ngươi quả thật là tiến triển cực nhanh, trước đó nghe kể về Đại Ngưu đạo nhân Tô Đình kia, ta còn tưởng là trùng tên trùng họ nên còn sai người cẩn thận tra xét một phen, sau đó mới xác định là ngươi."

Tô Đình nghe vậy, trên mặt đầy vẻ vui mừng, nói: "Chút thanh danh nho nhỏ, không đáng nhắc tới, chỉ là ngay cả ngươi cũng kinh ngạc như vậy, có lẽ đạo hạnh của Tô mỗ ta tăng thêm, ngay cả ngươi cũng cảm thấy ngoài ý muốn? Cũng đúng dõi mắt nhìn khắp thiên hạ hiện nay, bàn về thiên tư ngộ tính, có lẽ cũng chỉ có tiểu Tiên Ông của Chính Tiên Đạo mới cùng một cấp bậc với ta, chỉ là kém ta nửa bậc mà thôi."

Sắc mặt nữ tử áo đỏ như thường, nàng đã sớm nắm rõ tính tình của hắn.

Nhưng sắc mặt Lý Tầm Cơ lại rất cổ quái, dù ông ta đã tu hành hơn ngàn năm, đây vẫn là lần đầu tiên gặp một kẻ da mặt dày như thế, nếu đơn thuần xét về điểm này, thì hiện tại trên thế gian này đúng là không có ai có thể so sánh được, tiểu Tiên Ông Cát Chính Hiên của Chính Tiên Đạo cũng phải cam bái hạ phong.

Lúc này nữ tử áo đỏ lại không trào phúng, nghiêm túc nói: "Thiên tư của ngươi quả thực là hiếm thấy, lúc mới gặp ngươi, đạo hạnh của ngươi mới chỉ ở tầng hai, bây giờ trong thời gian ngắn ngủi như thế đã gần đạt tới cảnh giới Dương thần, so với lúc khi ta cường thịnh thì đúng là càng cao hơn một bậc, lúc trước đúng là đã khinh thường ngươi."

Nói rồi nữ tử áo đỏ cảm thán nói: "Khó trách phụ thân ta lại mượn cơ hội phá lệ nhận ngươi vào Nguyên Phong Sơn, lúc ấy ở Nguyên Phong Sơn có không ít người phản đối, bây giờ tất cả đều tán thưởng ông ấy có đôi mắt sáng như đuốc."

Tô Đình đắc chí vừa lòng, cười nói: "Đây đều là hư danh, không có gì đáng nhắc tới, ngươi biết ta luôn luôn làm người khiêm tốn, giống là trước kia chú sát Thiên Lĩnh lão nhân, lực áp Yêu Tiên giao long, chém xuống Nguyên Thần của thần quan, những hành động vĩ đại kinh thiên động địa này, ta đều không đi nói ở khắp nơi."

"Khụ khụ."

Lý Tầm Cơ nhìn về phía nữ tử áo đỏ, nói ra: "Ngoài sơn cốc có chút rậm rạp, lại không tiếp xúc tới trận pháp, không bằng đi vào trong thôi? Hai người chúng ta dù sao cũng là âm thân, núi này từng là nơi thần lôi còn sót lại, dù đã qua tám trăm năm, uy năng còn lại đã tan biến đi nhiều, nhưng khí tức vẫn làm người cảm thấy khó chịu. Vẫn nên đi vào thì hơn."

Nữ tử áo đỏ gật đầu nói: "Đều nghe theo lời Lý sư nói."

Lý Tầm Cơ nhẹ gật đầu, dẫn đầu đi vào bên trong, chân không đạp đất, như gió lướt nhẹ.

Nữ tử áo đỏ nói với Tô Đình một tiếng rồi đi theo.

Tô Đình đứng tại chỗ, tức giận nói: "Hai người các ngươi sao không hỏi ý kiến của ta?"

❖ ❖ ❖

Dưới đáy Ly Nguyệt Cốc.

Nữ tử áo đỏ được nham thạch che đậy, mới thu dù giấy lại rồi tiện tay vung lên, dù giấy lập tức biến thành cây trâm nho nhỏ, bị nàng cầm trong tay.

Tô Đình đi theo phía sau, hỏi: "Sao ngươi lại tới đây?"

Nữ tử áo đỏ nói: "Có một người bi nhốt dưới đáy Ly Nguyệt Cốc, là phản đồ của Nguyên Phong Sơn, ta đến thanh lý môn hộ, thuận tiện lấy bảo bối bên trong, về phần vị tổ sư Thiên Cơ môn này là phụ thân ta mời tới."

Tô Đình ồ một tiếng, nhìn về phía Lý Tầm Cơ, nói: "Nhắc tới cũng kỳ, kẻ này có lai lịch ra sao? Gần đây đạo hạnh ta tăng cao, cũng coi như có kiến thức rộng rãi, thần tiên quỷ quái đều đã gặp, nhưng kẻ này người không ra người quỷ không ra quỷ thì đúng là lần đầu tiên gặp, ông ta là giống loài khác hay vì tu hành công pháp đặc biệt?"

"Ngươi nói bậy bạ gì đó?"

Nữ tử áo đỏ trách mắng: "Đây là tổ sư của Thiên Cơ môn, cao nhân tu hành gần ngàn năm, không được vô lễ."

Nói rồi nàng đánh giá Tô Đình một chút, hỏi: "Lúc trước có phải ngươi đã đắc tội với người ta không?"

Tô Đình lắc đầu, nói: "Không hề."

Tiểu tinh linh nhô đầu ra, giòn tan nói: "Đắc tội rồi."

Tô Đình hằm hằm nhìn nàng một chút, mới quay sang nhìn sắc mặt nữ tử áo đỏ không tốt lắm, khụ một tiếng rồi hạ giọng, nói: "Ngươi biết ta từ trước đến nay không thích gây chuyện, trừ khi người ta trêu chọc ta."

"Ngươi cũng không biết, trước đó ta đều yếu thế, định đem chắp tay nhường bảo bối ở nơi này lại, kết quả hắn ta còn nói muốn giết ta diệt khẩu."

"Đây quả thực là không thể nhịn, ngươi không biết lúc trước nếu không phải nể tình đồ tôn Vân Tích đạo nhân của hắn, ta nhất định sẽ không bỏ qua?"

Nói đến đây, Tô Đình tức giận không thôi.

Vẻ mặt nữ tử áo đỏ không biểu tình, lạnh lùng nói: "Sau đó thì sao?"

Tô Đình hắc một tiếng, nói: "Còn sau đó? Ngươi có biết gần đây ta luyện thành một chí bảo, lúc trước muốn một đao bổ chết hắn, nếu không phải ngươi đến sớm một khắc, hắn dù có đạo hạnh cao thì đầu người cũng đã rơi xuống đất."

"Thật sao?" Bóng người áo trắng phía trước bỗng nhiên dừng chân, nhìn lại, ngữ khí lạnh nhạt, mặt mỉm cười.

"Đúng thế." Tô Đình gật đầu nói: "Ta cam đoan hôm nay thời tiết sáng sủa, tuyệt đối sẽ không trời mưa."

"Rất tốt." Lý Tầm Cơ khẽ gật đầu, quay đầu đi.

"Ừm?" Nữ tử áo đỏ giống như cười mà không phải cười, nói: "Lúc trước chúng ta đang nói về thời tiết à?"

"Đúng đúng đúng." Tô Đình thầm mắng trong lòng, thầm nghĩ: "Gia hỏa này là ai? Ta dùng pháp lực che giấu, thế mà hắn cũng nghe thấy?"

"Lý sư cũng là một vị Tiên gia." Nữ tử áo đỏ nhìn bóng người phía trước một chút, không kiêng kị gì, nói ra: "Thi giải thành tiên."