Chương 430 Vốn là Thanh Liên, sao lại thành Kim Liên?
Đại điệt nữ cùng vị thi giải tiên này hiển nhiên là hết sức quen thuộc đối với Ly Nguyệt Cốc, nhưng liên quan tới nguy hiểm ở bên trong thì đều không nhắc nhở cho hắn.
Mà lúc trước hai vị này cũng không thể đi vào, để Tô mỗ đi vào, bây giờ nguy hiểm bắn ra, hắn cứ có cảm giác bản thân như đá dò đường.
Vẻ mặt Tô Đình đầy hồ nghi, quan sát tỉ mỉ thêm vài lần.
Nữ tử áo đỏ hơi không vui, nhưng nhớ tới Tô Đình đã mạo hiểm trong đó nên vẫn kiên nhẫn giải thích.
Tô Đình không tin Lý Tầm Cơ nửa quỷ nửa tiên, nhưng hắn vẫn tin được đại điệt nữ của mình, hơn nữa lúc trước đi vào, tự thân cũng không cảm nhận được nguy hiểm.
Biến hóa bên trong, có lẽ có huyền cơ khác.
"Ngươi ở bên trong, rốt cuộc đụng phải chuyện gì?"
Nữ tử áo đỏ hỏi: "Tại sao lại có Địa hỏa bắn ra?"
Tô Đình nói ra: "Ta ở bên trong gặp được tên phản đồ của Nguyên Phong Sơn ngươi, tên kia bị nhốt trong trận pháp, Tô mỗ luôn luôn thiện tâm, không hề giết hắn ta, nhưng về sau ta đi vào bên trong, đang muốn ngắt lấy bảo vật thì hắn ta lại liều chết thử thoát khốn, kết quả xúc động trận pháp, cho nên tạo ra biến cố như vậy."
Tiểu tinh linh cùng tiểu bạch xà đều núp ở phía sau, không hề lộ diện.
Bản lĩnh vu oan giá họa của Đại Ngưu đạo nhân ngày càng cao minh, rõ ràng là hắn chọc họa, hết lần này tới lần khác lại đẩy lên trên đỉnh đầu người ta.
"Ngươi hái được bảo vật chưa?" Lý Tầm Cơ bỗng mở miệng.
"Ngươi thấy ta giống như hái được bảo vật à?" Tô Đình giang tay ra.
"Ngươi..." Lý Tầm Cơ quét mắt nhìn hắn một cái, cuối cùng thở dài.
"Đợi đã..."
Tô Đình hồ nghi nói: "Sao ngươi biết bảo bối này không phải ta đoạt được mà là 'Hái' được? Các ngươi sớm biết bảo vật bên trong là tiên liên sao?"
Lý Tầm Cơ không trả lời, ngược lại là nữ tử áo đỏ nhẹ gật đầu.
"Không sai, tiên liên này cực kì bất phàm."
Nữ tử áo đỏ nói: "Chỉ là cách hái thì không cần kiêng kị quá nhiều, cho nên ta cũng không nói gì."
Sắc mặt Tô Đình khó coi, trong lòng thầm mắng, tiên liên kia có thể dẫn động Địa hỏa, thiêu đốt diệt hết mọi thứ ở bên trong, còn gọi là không có gì kiêng kị?
"Bản chất của tiên liên kia chính là sinh cơ."
Nữ tử áo đỏ thở dài: "Đây là một hạt giống mà tổ tông Nguyên Phong Sơn lưu lại ở nhân gian, cực kỳ quan trọng, vô cùng trân quý, cơ hội để ta phục sinh chính là dựa vào Thanh Liên này."
"Đóa hoa sen kia lại thần kỳ như thế?"
Tô Đình trợn mắt há mồm, rồi lại bỗng nhiên run lên, hỏi: "Thanh Liên?"
Nữ tử áo đỏ gật đầu nói: "Chính là Thanh Liên."
Sau khi nói xong, nữ tử áo đỏ cũng phát hiện ra ngữ khí của Tô Đình quái dị.
Ánh mắt của Lý Tầm Cơ ngưng lại, nói: "Ngươi không nhìn thấy này gốc Thanh Liên kia ở bên trong?"
Tô Đình sờ cằm, vẻ mặt cổ quái, nói: "Ta gặp được một gốc Kim Liên."
Lý Tầm Cơ chấn động.
Nữ tử áo đỏ như nhớ tới cái gì, sắc mặt hơi tái nhợt.
"Kim Liên? Không phải Thanh Liên? Ngươi thật sự xác định sao?"
"Nói nhảm! Tô mỗ trợn to cả ba con mắt, ngay cả màu sắc đều không thể nhìn rõ sao?"
"Tại sao lại như vậy?"
Lý Tầm Cơ nhíu lông mày, nhìn về phía nữ tử áo đỏ.
Nữ tử áo đỏ khẽ lắc đầu, nói: "Trong ghi chép ở bản môn, đương kim Đạo Tổ từng có một gốc Thanh Liên, bên trong có thể thai nghén thần thể, mà Thanh Liên này cũng không phải duy nhất, có thể dùng pháp lực phân hoá ra, nhưng gần như đều ở Tử Tiêu Cung của Đạo Tổ trên thiên giới... Mà một gốc Thanh Liên ở Ly Nguyệt Cốc này là một gốc duy nhất ở nhân gian."
Tô Đình cảm thấy kinh ngạc, cùng tiểu tinh linh liếc mắt nhìn nhau.
Thanh Liên?
Thai nghén thần thể?
Bây giờ thành Kim Liên?
"Thanh Liên không thể đột nhiên biến thành Kim Liên."
Lý Tầm Cơ khẽ lắc đầu, nói: "Nhưng người lấy đi Thanh Liên, còn lưu lại Kim Liên cũng có cấp độ tiên liên, đủ thấy người này không phải động tâm đối với bảo vật đẳng cấp Tiên gia... Cho dù là ta, cũng không có khả năng tùy ý từ bỏ một tiên bảo, đối phương tuyệt đối không phải người thường, không biết là thần tiên phương nào?"
Trên mặt nữ tử áo đỏ có vẻ hơi ảm đạm.
Tô Đình lại càng thấy cổ quái, không khỏi hỏi: "Thanh Liên thai nghén thần thể, vậy Kim Liên là vật gì?"
Lý Tầm Cơ nhìn hắn một cái, cũng không trả lời.
Mà nữ tử áo đỏ thở dài, nói: "Đây là hoa sen biểu tượng cho khí vận."
Tô Đình run lên, nhớ tới Tử Liên ở Thủ Chính Đạo Môn.
Tử Liên kia cũng là tiên liên biểu tượng khí vận.
Làm sao Kim Liên này cũng như thế?
"Thủ Chính Đạo Môn có Tử Liên, biểu tượng cho sự hưng suy của khí vận đạo môn thiên cổ."
Nữ tử áo đỏ nói ra: "Nhưng Kim Liên lại biểu tượng cho hưng suy của triều đình... Nghe đồn Kim Liên cũng có phần hóa, một loại biểu tượng cho khí vận của Thiên Đình, trồng trong thiên đình, có thần thú trông coi, mà một loại bên ngoài là biểu tượng cho khí vận phàm tục."
Ngừng một lúc, nàng nói với Tô Đình: "Tám trăm năm trước, trong trận chiến Phong Thần cuối cùng, người tu hành các phương tranh đoạt một con hươu, ngươi có biết chuyện này không?"
Tô Đình gật đầu nói: "Người đoạt được hươu này sẽ được thiên hạ, nghe nói là một con kim hươu, ta còn cho rằng đó chỉ là một loại biểu tượng ý nghĩa thôi..."
Kỳ thật trong lòng Tô Đình vẫn luôn xem thường chuyện này.
Văn nhân trên đời hiện này từng hoài nghi xem con hươu này có tồn tại hay không, hay là do hậu nhân bịa đặt.
Tô Đình không cho rằng con hươu này không tồn tại, nhưng lúc ấy hắn đọc sử sách, cũng chỉ nghĩ con hươu kia mắc chứng bạch tạng, màu sắc có chút khác biệt.
"Hươu ăn Kim Liên, thiên hạ đều xua đuổi."
Nữ tử áo đỏ nói ra: "Con hươu kia ăn hết Kim Liên, cho nên mới khiến các phương tranh đoạt... Mà bây giờ, lại sinh ra một đóa Kim Liên."
Tô Đình giật mình, nói: "Ý của ngươi là đóa Kim Liên này biểu thị cho thế đạo hiện nay sắp thay đổi triều đại?"
Nữ tử áo đỏ khẽ lắc đầu, nói: "Mấy trăm năm trước, đã từng xuất hiện một đóa Kim Liên, khi đó có một người mưu triều soán vị, nhưng cuối cùng lại thất bại, một đóa Kim Liên kia đã khô héo."
Tô Đình miễn cưỡng hiểu được một chút, nói: "Nói cách khác, đây là có dấu hiệu thay đổi triều đại, nhưng chưa chắc sẽ thay đổi triều đại?"
Nữ tử áo đỏ gật đầu nói: "Đúng là như thế."
Sau khi nàng nói xong, thần sắc hoảng hốt, hít một tiếng.
Mà Lý Tầm Cơ cũng khẽ nhíu mày, nhưng không mở miệng.
Việc thay đổi triều đại ở nhân thế chưa hẳn đã được người trong chốn thần tiên coi trọng.
Dù sao thời đại này không phải thời loạn thế tám trăm năm trước, dù sao tiên phàm có khác, ít khi có ảnh hưởng.
Có lẽ cũng chỉ có Thủ Chính Đạo Môn mới thấy cực kì nghiêm trọng.
"Thanh Liên hóa thành Kim Liên?"
Sắc mặt nữ tử áo đỏ nghiên túc, nàng càng để ý là vì sao tiên liên kia lại bị người đổi đi?
Lý Tầm Cơ thở ra một hơi, nói: "Việc này cũng không đơn giản, xem ra cần lên Nguyên Phong Sơn bẩm báo mới thành."
Nữ tử áo đỏ nhẹ gật đầu, nói: "Nhưng chuyện về Kim Liên, có lẽ bản môn nên báo cho Thủ Chính Đạo Môn một tiếng."
Lý Tầm Cơ khua tay nói: "Chuyện này cũng không vội, Kim Liên không phải tượng trưng cho Thiên Đình, mà là triều đình ở nhân gian, bây giờ đã rơi xuống Địa hỏa, trừ phi là tiên thần đi lấy, nếu không sẽ không hiện thế, trong thời gian ngắn sẽ không phiền phức."
Tiếng nói mới dứt, chỉ thấy ở Ly Nguyệt Cốc, ầm ầm nổ tung, một hỏa trụ xông lên trời.
Mà trong hỏa trụ còn có hỏa diễm ngưng thành hình người, ngoài thân có một tầng giáp trụ, ôm một vật rách rưới, rơi rụng xuống.
"Xảy ra chuyện gì?"
Lý Tầm Cơ cảm thấy ngạc nhiên.
Nữ tử áo đỏ biết lai lịch của Ngũ Hành giáp, nhìn về phía Tô Đình.
Tô Đình sờ sờ mặt, nói: "Kim Liên bị thiên binh của ta lấy ra."