← Quay lại trang sách

Chương 466 Thần Tướng giáp của tiểu Tiên Ông

Trận pháp ở trên đảo, thiên nhãn cũng không nhìn thấu.

Thủ pháp bố trí trận pháp này chỉ sợ đã là gần đạt tới cấp độ pháp trận Tiên gia.

Mà bây giờ trên đảo này lóe ra một cột sáng, bên trong là một cự nhân, thần uy hạo đãng, ngay cả Tô Đình đều cảm thấy uy nghiêm, đủ thấy khí tức của cự nhân hung hãn thế nào.

Nhưng cự nhân này không phải sinh linh, mà là do sự vật biến hóa thành.

Hắn cũng có một vật tương tự, vừa liếc mắt là có thể nhìn ra hư thực.

"Vãi Đậu Thành Binh!"

Nữ tử áo đỏ xuất thân Nguyên Phong Sơn, kiến thức cực cao, cũng đã nhìn ra mánh khóe, lập tức cả kinh nói: " Vãi Đậu Thành Binh của Chính Tiên Đạo?"

Tô Đình gật đầu nói: " Lực sĩ khổng lồ kia có khí tức còn mạnh hơn cả thiên binh của ta..."

Hắn thi triển đậu tiên Vãi Đậu Thành Binh, đã thuộc vào hàng Thiên Binh giáp, mà pháp môn vận dụng cũng do quốc sư thôi diễn rồi dạy cho hắn, có thể nói là một sự giúp đỡ lớn.

Mà lực sĩ khổng lồ vừa nhìn thấy kia, đối phương giống như thần tướng, uy năng cuồn cuồn, khí thế còn cao hơn cả thiên binh, hiển nhiên chính là Thần Tướng giáp!

Quốc sư từng nói đậu tiên của Chính Tiên Đạo thỉnh thoảng sẽ lưu truyền ở bên ngoài, dù là Thiên Binh giáp cũng có thể làm quà tặng, nhưng cấp độ Thần Tướng giáp thì tuyệt đối không truyền cho người ngoài!

Dù người ngoài có đạt được Thần Tướng giáp, cũng tuyệt đối không có khả năng có pháp môn thi triển!

Mà Thần Tướng giáp kia tất nhiên chính là xuất phát từ môn hạ đệ tử Chính Tiên Đạo.

"Thần Tướng giáp?"

Vẻ mặt Tô Đình không ngừng thay đổi, hắn và nữ tử áo đỏ nhìn nhau một cái, đều có vẻ kinh ngạc.

Ở đây là biển rộng mênh mông, đệ tử Chính Tiên Đạo đi tới hải vực lịch luyện, có lẽ không phải số ít, nhưng có tư cách thi triển Thần Tướng giáp thì rõ ràng người này có thân phận địa vị cực cao ở Chính Tiên Đạo.

Mà người xuất hiện trong đầu hắn lúc này tự nhiên chính là đệ tử có danh khí tối cao hiện nay của Chính Tiên Đạo đương đời bên trong người.

Đây cũng là nhân vật có danh xưng kinh tài tuyệt diễm nhất hiện này.

Tiểu Tiên Ông của Chính Tiên Đạo- Cát Chính Hiên!

Tô Đình lộ ra vẻ kinh ngạc, không khỏi nhìn về phía tiểu tinh linh.

Tiểu tinh linh nói nhỏ: "Bóng người lúc trước này giống như có mấy phần khí tức của đạo sĩ kia, giống như là Vãi Đậu Thành Binh dùng pháp lực của hắn để thi triển ra."

Sắc mặt Tô Đình cổ quái, đưa tay sờ cằm.

Nữ tử áo đỏ thấp giọng nói: "Tiểu Tiên Ông của Chính Tiên Đạo, thân phận cực cao, đạo hạnh gần đạt tới cấp tiên, đạo hạnh tầng chín lại có tiên căn đạo thể vốn có sẵn, danh xưng là trích tiên, cũng được vinh dự là nhân vật gần Tiên Đạo nhất... Nhưng sao hắn lại có quan hệ lớn như thế với Trung Nguyên Các?"

Trung Nguyên Các không biết đã trả giá lớn bao nhiêu mới mượn được bảo sách từ tay cự kình Bán Tiên, rồi từ nơi xa vạn dặm hộ tống đến tận đây, bị Cát Chính Hiên dùng thần tướng lấy đi.

Như vậy Trung Nguyên Các tốn bao công sức như thế là vì cái gì?

Nếu như chỉ vì lấy lòng Chính Tiên Đạo, hành động này không khỏi rất cổ quái.

Huống chi, Cát Chính Hiên làm tiểu Tiên Ông của Chính Tiên Đạo, sau khi đi vào Đông Hải về sau, cũng cần mượn Trung Nguyên Các đến làm việc sao?

"Tiểu Tiên Ông cùng Trung Nguyên Các, chẳng lẽ có liên hệ gì sao?"

Tô Đình nhìn về phía nữ tử áo đỏ, lộ ra vẻ hỏi thăm.

Nữ tử áo đỏ khẽ lắc đầu, nói: "Trong Nguyên Phong Sơn ta dù có ghi chép về Trung Nguyên Các, nhưng không có khả năng cẩn thận chi tiết đến việc tông môn này có giao thiệp giao tình cùng một đạo nhân, dù đạo nhân này là Tiểu Tiên Ông của Chính Tiên Đạo."

Tô Đình cau mày nói: "Chẳng lẽ phải hỏi Tư Cố? Nhưng tiểu tử này chỉ sợ còn không biết rõ bằng chúng ta."

Hắn vừa dứt lời, đã thấy một thiếu niên từ phía trước đi tới, bước chân rối loạn, thần sắc mờ mịt, bộ dáng như thất hồn lạc phách.

❖ ❖ ❖

Vẻ mặt Tư Cố hoảng hốt, cũng chẳng biết từ lúc nào đã bị Tô Thần Quân đón lên pháp thuyền.

Đợi tới khi hắn hồi tỉnh lại, Tô Thần Quân đã lên tiếng tra hỏi.

"Chuyện đã xong xuôi, nhưng lúc trước có một cột sáng bắn lên trời, có bóng người trong đó đã rời đi, hình như cũng cuốn lấy bảo sách đi."

Tô Đình chắp hai tay sau lưng, nói: "Bản thần quân vì lời hứa nên không ngăn cản, nhưng Trung Nguyên Các ngươi làm thế nào đảm bảo được sau mười ngày bảo sách sẽ được trả lại?"

Tư Cố có phần mê mang, nghe vậy cũng chỉ cười khổ, nói: "Ta cũng không biết, trưởng bối trong môn chỉ để ta hộ tống bảo sách đến đây, sau mười ngày tự nhiên sẽ trả lại."

Tô Đình nhích lại gần, hỏi lần nữa: "Trả lại thế nào?"

Tư Cố đành phải cười khổ, không trả lời được.

Tô Đình thấy thế, lại đổi cách hỏi: "Như vậy ngươi biết bóng dáng lúc trước bay lên kia có lai lịch gì sao?"

Tư Cố chần chờ nửa ngày, rốt cục vẫn nói ra: "Ta ở trong huyệt động, chỉ thấy một cánh tay lớn từ bên trên vách đá duỗi ra, đoạt lấy đỉnh cổ đựng bảo sách vào trong tay, sau đó thu về rồi biến mất trong vách đá, còn lại thì không rõ."

Tô Đình không mở miệng, chỉ lấy ra Ngũ Hành giáp, tiện tay ném đi.

Ngũ Hành giáp rơi trên mặt đất, lăn ra ngoài.

Ngũ Hành giáp rơi xuống đất lập tức dính bùn đất, càng lăn càng lớn.

Lúc đầu chỉ lớn cỡ một quả trứng gà, nhưng tiếp tục lăn về phía trước, đến cuối cùng đã lớn một trượng, nhìn thấy mà giật mình.

Mà bên trong quả cầu đá kia bỗng dưng dừng lại, bên ngoài vỡ vụn, bên trong có môt người đã bước ra, giống như được sinh từ trứng đá.

"Đây..."

Tư Cố trợn mắt hốc mồm, tràn đầy kinh ngạc.

"Bí thuật của Chính Tiên Đạo- Vãi Đậu Thành Binh!"

Tô Đình bình tĩnh nói: "Đây là thiên binh của Chính Tiên Đạo, mà bóng dáng lúc trước là thần tướng của Chính Tiên Đạo."

Trong lòng Tư Cố khẽ nhúc nhích, sắc mặt biến đổi.

Tô Đình giống như chưa phát hiện, chỉ tiếp tục nói: "Bây giờ đã rõ ràng, đệ tử của Chính Tiên Đạo thân ở Đông Hải, người có tư cách vận dụng Thần Tướng giáp, chỉ có Tiểu Tiên Ông của Chính Tiên Đạo mà thôi. Mà con chim này của ta cũng đã từng gặp Cát Chính Hiên, từ phía trên Thần Tướng giáp đã phát hiện ra khí tức liên quan tới Cát Chính Hiên, Thần Tướng giáp khi nãy đúng là của Cát Chính Hiên."

Tư Cố cả kinh nói: "Cũng chính là nói bảo sách này kì thực là Trung Nguyên Các ta giao cho tiểu Tiên Ông?"

Tô Đình gật đầu nói: "Ngươi nói phải, cho nên ta còn muốn biết, vì sao Trung Nguyên Các lại để bụng tiểu Tiên Ông như thế?"

Tư Cố run lên, thấp giọng nói: "Vãn bối không biết."

Tô Đình lặng lẽ cười nói: "Ngươi đang nói láo."

Tư Cố lập tức giật mình, vội giải thích nói: "Vãn bối quả thực không biết, từ nhỏ ta chưa từng nghe trưởng bối đề cập qua vị Tiểu Tiên Ông của Chính Tiên Đạo này, lần này đến đây, trong môn cũng chưa từng nhắc tới tiểu Tiên Ông."

Ánh mắt Tô Đình ngưng tụ, ngữ khí hơi trầm xuống, nói: "Trước đó có lẽ ngươi không biết, nhưng lúc trước ngươi thất hồn lạc phách, từ trong huyệt động đi ra, tràn đầy mê mang, cho tới bây giờ đã nghĩ thông cái gì?"

Tư Cố biến sắc, nhưng không lập tức mở miệng.

Tô Đình đánh giá hắn một chút, chợt cười nói: "Thôi, ta cũng không ép hỏi ngươi, chỉ là trong lòng nghi hoặc mà thôi."

Sau khi nói xong, hắn khua tay nói: "Ngươi vào pháp thuyền nghỉ ngơi đi, bình tĩnh lại một chút."

Tư Cố thi lễ, ánh mắt phức tạp, chợt lui ra.

Tô Đình nhìn theo bóng lưng hắn, thần sắc bình thản.

Tiểu tinh linh bay trên không trung, nhìn chung quanh một chút.

Mà nữ tử áo đỏ lại lên tiếng hỏi: "Hình như ngươi cũng nhìn ra cái gì?"

Tô Đình mỉm cười nói: "Chỉ có chút suy đoán mà thôi."

Nữ tử áo đỏ cau mày nói: " Suy đoán gì?"

Tô Đình không trả lời, chỉ hỏi: "Lai lịch Trung Nguyên Các, ngươi biết hết sức rõ ràng, đúng không?"

Nữ tử áo đỏ gật đầu nói: "Địa Tiên Chu Du sáng lập Trung Nguyên Các, thời điểm sáng lập môn phái là sau Nguyên Phong Sơn, từ khi sáng lập đến lúc giương danh, đều được ghi lại tường tận chi tiết."

Tô Đình chắp hai tay sau lưng, nói ra: "Như vậy lai lịch của Chu Du thì sao?"

Nữ tử áo đỏ nghe vậy, nao nao.

Tô Đình chậm rãi nói: "Ta mơ hồ có chút suy đoán, mà sau khi tiểu tử kia vào hang động trên hòn đảo này, đại khái cũng có chút suy đoán tương tự như ta."

Tiểu tinh linh tức giận nói: "Bớt thừa nước đục thả câu, còn không mau nói?"

Tô Đình cười âm thanh, nói: "Trung Nguyên Các dù là luyện đan hay bày trận, các chi tiết đều không thoát khỏi có dấu vết liên quan tới Chính Tiên Đạo, nói như vậy, các ngươi có thể hiểu rồi?"

Tiểu tinh linh có vẻ hơi ngạc nhiên, chợt bừng tỉnh đại ngộ.

Nữ tử áo đỏ lại có chút khó có thể tin, nói: "Ý của ngươi là tổ sư Chu Du của Trung Nguyên Các có quan hệ lớn lao cùng Chính Tiên Đạo?"

Tô Đình gật đầu nói: "Ta suy đoán như thế, nhưng còn có thể đoán được càng sâu một tầng."

Trong lòng nữ tử áo đỏ khẽ động, nói: "Chu Du cùng Chính Tiên Đạo, không đơn thuần là có quan hệ, thậm chí là có quan hệ sư thừa... Trung Nguyên Các trên thực tế rất có thể là chi nhánh của Chính Tiên Đạo?"

Tô Đình buông tay nói: "Chi nhánh thì chưa hẳn, nhưng nguồn gốc không cạn, đương nhiên đây đều là suy đoán."

Ngừng một lúc, Tô Đình trầm ngâm nói: "Nhưng nếu như những suy đoán này đều không sai, như vậy Tiểu Tiên Ông của Chính Tiên Đạo nhận được cơ duyên này, trong một thời gian sắp tới, chỉ sợ là sẽ đắc đạo thành tiên."