← Quay lại trang sách

Chương 488 Thái Tuế Diễn Kiếp

Trên hải vực phía trên.

Toàn thân Tô Đình tràn ra lôi đình, phất tay mootk cái mà thiên uy cuồn cuộn.

Tề Tuyên cầm kiếm, khí thế lăng lệ, phong mang âm u, thần sắc lãnh đạm.

Hai người cách xa nhau chừng mười ba trượng.

Đối với Dương Thần Chân Nhân mà nói, khoảng cách này như ở trước mắt.

Khí thế cả hai giao phong, ẩn hiện phong mang.

Người tu hành xung quanh đều đã tránh xa.

Đông đảo người tu hành, ánh mắt đều lộ ra mười phần ngưng trọng, cũng mười phần mong đợi, cực kì sốt ruột.

Dù người tu hành bình thườngv, vẫn là những Dương Thần Chân Nhân nhìn ra môn đạo, thậm chí cả Bán Tiên, trong lòng đều có thể biết được, trận tranh đấu này không tầm thường.

Ngay cả ở Tiên Tần Sơn Hải giới cũng có rất nhiều ánh mắt nhìn về nơi đây.

Nói đây là trận tranh đấu giữa Tô Đình cùng Tề Tuyên, không bằng nói là trận đấu giữa Trung Thổ cùng Đông Hải... Tề Tuyên là đệ tử đệ nhất đương đại của Tiên Tần Sơn Hải giới, có thể xưng là biểu tượng của thế hệ trẻ tuổi ở Đông Hải.

Trước đây bại dưới tay Cát Chính Hiên, còn có thể nói là Cát Chính Hiên có tiên thiên đạo thể, được trời ưu ái, lấy cảnh giới đè người... Bây giờ hắn cùng Tô Thần Quân được Cát Chính Hiên vô cùng xem trọng này, trong tình huống cùng cảnh giới, thậm chí chiếm lợi vì tầm mắt của Bán Tiên, trận tranh đấu này mang tính chất khác biệt.

"Thần Quân ở xa tới là khách, thỉnh thần quân xuất thủ."

Tề Tuyên thi lễ, nói một câu như vậy.

Tô Đình cười một tiếng, khiêm nhượng nói: "Đều nói khách theo chủ mà..."

Hắn vừa nói tới đây đã chập chỉ thành kiếm, điểm ra ngoài!

Trong chớp mắt, một tia chớp mang khí thế xuyên thủng hư không!

Tề Tuyên hơi biến sắc mặt, nhanh chóng nghiêng người, giơ kiếm chặn ngang!

Đám người cũng biến sắc, càng kinh ngạc.

Vốn tưởng rằng Tô Thần Quân khách theo chủ, nói khiêm nhượng như thế là muốn để Tề Tuyên xuất thủ trước... Nào biết lời khách theo chủ này là thuận lời của Tề Tuyên, xuất thủ trước, mà lại còn đánh đến mức trở tay không kịp.

"Thái Tuế Diễn Kiếp!"

Tề Tuyên bỗng nhiên xuất kiếm, lại không phải tân công tới Tô Đình, mà là diễn hóa ra một tòa kiếm trận!

Đám người có kiến thức rộng rãi lập tức nhìn ra lai lịch của kiếm trận này, đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Ngay cả nữ tử áo đỏ cũng lộ ra vẻ lo lắng, thấp giọng nói: " Tề Tuyên này quả thật là toàn lực ứng phó, vừa mới động thủ đã hoàn toàn không cần thăm dò, vừa ra tay chính là tiên thuật như thế."

Trong lòng tiểu tinh linh run lên, nói: "Đây là bản lĩnh gì?"

Nữ tử áo đỏ nói ra: "Nghe đồn phương pháp này chính là do Chấp Niên Thái Tuế tinh quân hiện nay sáng tạo, năm đó vị Thái Tuế tinh quân này từng là quốc sư của Lương triều, cũng là một trong những đệ tử kiệt xuất nhất của Tiên Tần Sơn Hải giới... Sau khi ông ta phong thần đã dựa vào nhãn lực ở cảnh giới Tiên gia và quyền hành ở Thái Tuế Thần vị để sáng lập ra, nhưng lại không phải thần thuật đặc biệt của thần linh, mà là một tiên thuật để người tu đạo có thể thi triển, uy thế phi phàm, cực kì kinh người."

❖ ❖ ❖

"Tiên pháp?"

Ánh mắt Tô Đình ngưng tụ.

Đây là một tòa kiếm trận!

Trận pháp đã đến cấp độ tiên trận!

Chỉ là đạo hạnh lúc này của Tề Tuyên chưa đủ để thi triển hết uy lực của tiên trận!

Nhưng dù sao Tề Tuyên cũng có nhãn lực của Bán Tiên, sớm có lĩnh ngộ đối với tiên trận cùng các loại đạo thuật, lý giải thông thấu, trình độ của hắn cũng khá cao thâm, tiên bảo kia cũng không phải có khả năng phong cấm được.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân Tề Tuyên tự nhận là chiếm tiện nghi.

"Hay cho một tòa kiếm trận!"

Tô Đình lại không sợ hãi, ánh mắt hắn lấp lóe, con mắt thứ ba có thể khám phá hư ảo, nhìn ra rất nhiều chi tiết rất nhỏ.

Thiên nhãn thần thông của hắn khi đạo hạnh của hắn tăng tiến sẽ càng thêm thấy rõ, so với người tu đạo tầng tám có bản lĩnh khám phá hư ảo còn bất phàm hơn, càng thêm cẩn thận.

Kiếm trận đương nhiên phi phàm, nhưng pháp lực của Tề Tuyên có hạn, không thể tạo ra kiếm trận thập toàn thập mỹ, cuối cùng vẫn có lỗ hổng.

Tô Đình nhìn thấy lỗ hổng này.

Hắn hơi chuyển động ý nghĩ một chút, thiên nhãn trên trán bắn ra một vệt sáng.

Oanh!

Chùm sáng rơi vào một chỗ trên kiếm trận!

Kiếm trận bỗng nhiên rung động, chợt sụp đổ rồi tản ra!

"Ngươi..."

Sắc mặt Tề Tuyên đột biến, lộ ra vẻ kinh ngạc.

Người tu hành xung quanh, thậm chí là người ở Tiên Tần Sơn Hải giới, phàm là người biết lai lịch của kiếm trận này đều sẽ thấy kinh hãi.

Kiếm trận này hung lệ như thế, mơ hồ có ý thí tiên đồ thần, nhưng chỉ trong một chớp mắt, Tô Đình dùng thiên nhãn thần thông đã phá vỡ được, tiên trận có uy danh hiển hách này tựa như không chịu nổi một kích.

"Tới phiên ta!"

Tô Đình cùng nổi lên kiếm chỉ, ngưng tựu lôi đình tựa như pháp kiếm, bỗng chém qua.

Một kiếm này chứa kiếm ý tinh tú, đúng là hắn sở ngộ ra kiếm ý của vị tinh tú chính thần do Cát Chính Hiên lưu lại ở kiếm sơn!

Kiếm này như tinh quang, tăng thêm uy lực lôi đình!

Một kiếm này lại có cảm giác như muốn xé rách thương khung, trảm diệt vạn vật!

Vẻ mặt Tề Tuyên nghiêm túc, đưa tay nhấn một cái, ngưng tụ thành ấn quyết, ổn trọng vô cùng, tay hắn chấp pháp kiếm, chém ra một đạo kiếm mang.

Tô Đình né người sang một bên, như quang như gió, sử dụng thuật hóa hồng dễ dàng tránh đi.

Mà một đạo kiếm mang kia trực tiếp chém xuống trong biển!

Kiếm mang chém về trước mấy trăm trượng!

Hải vực gần như bị chém thành hai!

Sau một lát, dư uy của kiếm mang tản ra, mới thấy nước biển hợp lại, tạo ra sóng cả!

❖ ❖ ❖

"Thật sự khiến người ta thấy mà run sợ."

"Rõ ràng là đạo hạnh tầng bảy, lại đánh ra uy thế gần như Bán Tiên đấu pháp."

"Cho dù không so được với Bán Tiên đấu pháp, nhưng chí ít cũng có uy thế như hai vị Đại Chân Nhân đấu pháp."

" Chân Nhân Dương Thần bình thường tới gần cũng khó mà chống đỡ được."

"Pháp lực của bọn hắn đều vô cùng cô đọng, mà bọn hắn thi triển đạo thuật cũng đều ở cấp độ thượng tầng trên nhân gian... Ngay cả ý thức đấu pháp, khả năng nắm chắc các cơ hội, ứng biến các tình huống khi đấu pháp, bọn hắn đều vượt xa Chân Nhân bình thường."

"Kinh tài tuyệt diễm, một vực anh kiệt, bản lĩnh thật cao."

"Chỉ là không biết ai có thể thắng?"

"Theo đạo lý thì nên là Thái Tuế pháp kiếm- Tề Tuyên, phần thắng lớn hơn một chút."

"Nhưng có người nào nói chuẩn được?"

❖ ❖ ❖

Ở ngoài ngàn dặm.

Thân hình Cát Chính Hiên bỗng nhiên dừng lại.

Tư Cố thấp giọng nói: "Thế nào?"

Cát Chính Hiên mỉm cười nói: "Vị Tô Thần Quân này quả nhiên không kém, có lẽ ở cùng cảnh giới, cũng chưa chắc không thể so sánh cùng ta... Tề Tuyên tuy rằng tự phong đạo hạnh, dù sao vẫn là Bán Tiên, khả năng vận dụng các loại bản lĩnh, trình độ các loại đạo thuật đều không phong cấm được, hắn mới thành Dương Thần, có thể đấu cùng Tề Tuyên đến trình độ này, đúng là vẫn nằm ngoài dự liệu của ta."

Tư Cố nghe vậy, lập tức khẽ giật mình, trong lòng hiểu được lời nói của vị tiểu Tiên Ông này, cả kinh nói: "Tô Thần Quân cùng Thái Tuế pháp kiếm đang đấu pháp?"

Cát Chính Hiên gật đầu nói: "Hắn liên tiếp đánh bại Tề Cận Lâm cùng hán tử kia, một Đại Chân Nhân tầng tám khác không đánh mà lui, đủ để danh tiếng truyền khắp thiên hạ... Tề Tuyên này, chỉ sợ không dễ dàng ứng phó."

Dừng một chút, Cát Chính Hiên không khỏi nghĩ lại trận tranh đấu trước đó.

Tuy rằng hắn lộ ra vẻ khiêm tốn ở trước mặt mọi người, giúp Tiên Tần Sơn Hải giới giữ lại mặt mũi.

Nhưng trên thực tế, trước đây hắn ở Tần Sơn Hải giới, rất ít lấy cảnh giới ép buộc, đều là lấy bản lĩnh chân chính đánh bại đệ tử của Tiên Tần Sơn Hải giới.

Nhưng Tề Tuyên là ngoại lệ.

Đấu trọn vẹn nửa canh giờ lâu.

Cuối cùng trong lòng Cát Chính Hiên không kiên nhẫn, mới ỷ vào tiên thiên đạo thể, cảnh giới càng cao hơn một bậc mới chế trụ Tề Tuyên.

Mà cảnh giới của Tô Đình trên thực tế cũng không như Tề Tuyên.

"Tình cảnh như thế, ngươi còn có thể thắng Tề Tuyên sao?"