← Quay lại trang sách

Chương 514 Năm loại tiên thuật

Nguyên Phong Sơn.

Trên thềm đá.

Tô Đình hoảng hốt cảm thấy bản thân đang chịu đựng năm loại đạo thuật luân phiên đánh tới, nhưng hắn cảm thụ được rõ ràng nhất là một biển lửa từ hướng nam.

Trong biển lửa có một con rồng lửa tám đầu vô cùng hung hãn, là khó dây dưa nhất.

Nhưng Tô Đình nhớ lời tiểu tinh linh nói, cũng không cố gắng chống cự, càng không sử dụng Trảm Tiên Phi Đao để trảm diệt con rồng lửa tám đầu này, mà chỉ phòng hộ bản thân, sau đó cẩn thận quan sát thần vận tư thái của con rồng lửa tám đầu này.

Trong ngũ hành, rồng lửa tám đầu này là rõ ràng nhất, cũng hung hãn nhất, dễ lĩnh hội nhất, mà hiểu được nó cũng càng dễ dàng đánh tan nguy cơ.

"Đúng như lời tiểu tinh linh nhắc, nói rồng lửa tám đầu này đang tấn công hắn, không bằng nói là nó muốn khắc xuống ấn tại trên người hắn, thậm chí là khắc dâu ấn trên Dương Thần."

Tô Đình thầm nghĩ: "Nhưng nhất định phải hiểu được nó, nếu không thì không thể ngộ ra, như thế sẽ không thể chịu được, dù là nhục thân hay Dương Thần, đều sẽ vì thế mà sụp đổ... Có lẽ đây là khảo nghiệm, không đến mức hôi phi yên diệt, nhưng chỉ sợ khó tránh khỏi sẽ bị thương."

Hắn nghĩ như vậy, không ngừng lĩnh ngộ rồng lửa tám đầu này, mà trong thời điểm này, thiên nhãn của hắn đã phát huy ra tác dụng cực lớn.

Bởi vì quan sát thần vận của rồng lửa tám đầu, thiên nhãn này có thể nói là quan sát rõ từng chi tiết không bỏ sót.

Tô Đình càng nhìn rõ, trong lòng càng lĩnh ngộ được nhiều, không ngừng suy tính từ rồng lửa tám đầu này, tìm hiểu nó hình thành như thế nào, kết ấn ra sao, dùng pháp như thế nào, pháp lực vận chuyển ra sao.

Trong lòng của hắn càng hiểu rõ.

Mà sự uy hiếp từ rồng lửa tám đầu đối với hắn, cũng càng ngày càng phai nhạt.

Bốn loại đạo thuật khác sau rồng lửa tám đầu này bắt dầu dần trở nên rõ ràng.

"Hiểu được rồng lửa tám đầu, còn phải ngộ ra bốn loại còn lại."

Tô Đình cảm thấy Dương Thần đã lộ ra vẻ mệt mỏi.

Không biết qua bao lâu, dường như hắn cảm thấy mình đã tìm hiểu rồng lửa tám đầu cùng với bốn loại tiên thuật khác xong một lần, trong lòng khẽ thở ra, thầm nghĩ lần tạo hóa này rốt cục đã đắc thủ.

Nhưng mới nghĩ như vậy, hắn mới bất ngờ phát hiện bản thân vẫn đứng ở bậc 3,201.

"Chẳng lẽ..."

Tô Đình sững sờ một lát, nuốt một ngụm nước bọt, thế là lại cẩn thận từng li từng tí bước ra bước kế tiếp.

Tiếng âm ầm không dứt bên tai!

Đạo thuật Ngũ hành liên tiếp đánh đến, lấy rồng lửa tám đầu làm chủ!

"Tại sao có thể như vậy?"

Tô Đình lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.

Chuyện này đại biểu cho mỗi một bậc cầu thang đều sẽ có năm loại đạo thuật.

Bước lên một bậc thang, uy năng của năm loại đạo thuật sẽ tăng thêm một tầng, như vậy phương diện mà Tô Đình cần lĩnh ngộ sẽ càng rộng, càng thêm tinh tế.

Bây giờ hắn mới chỉ bước ra một bước trên cấp độ dành cho Bán Tiên mà thôi.

Hắn vừa mới lĩnh ngộ khi nãy, chỉ có thể nói là lĩnh ngộ sơ qua một lần.

Mỗi khi bước lên một bước, hắn sẽ lĩnh ngộ thêm được một chút.

Đi hết cầu thanh này đến bậc cuối, như vậy lĩnh ngộ năm loại đạo thuật sẽ đạt tới mức đại thành!

Thế nhưng lúc này Tô Đình muốn lĩnh ngộ phải tốn sức gấp mấy trăm lần so với lúc trước.

"Khảo nghiệm này không khỏi quá tốn sức rồi..."

Tô Đình thở sâu, chỉ cảm thấy bản thân đang rơi vào tình cảnh nước sôi lửa bỏng.

❖ ❖ ❖

"Tốc độ của Tô trưởng lão càng ngày càng chậm chạp, mỗi một bậc đều phải dừng lại hồi lâu."

"Hắn đã leo đến bậc thang tương đương với cấp độ Bán Tiên, có lẽ bản thân hắn đã là cảnh giới Bán Tiên, nhưng dù sao không xuất thân từ bản môn, chưa hẳn đã tu hành Bán Tiên đến cấp độ viên mãn, bây giờ từng bước gian nan, sắp thất bại cũng không ngoài ý muốn."

"Cũng phải, nhìn hắn gian nan như vậy, chắc sắp không chịu nổi rồi."

Rất nhiều đệ tử nghĩ như vậy, nhưng cũng có một số đệ tử lại có suy nghĩ khác.

"Đừng quên rằng tuy nói khi đạt đến cực hạn, sẽ leo lên càng chậm chạp, cuối cùng không chịu nổi rồi bị áp đảo... Thế nhưng ba vị sư huynh đi đến đoạn cuối cũng đều đi càng ngày càng chậm rãi mới đến bậc cuối cùng."

"Ý của ngươi là có khả năng hắn sẽ lấy được cơ duyên?"

"Sao có thể chứ?"

"Cho dù là tiểu Tiên Ông Cát Chính Hiên cũng chưa chắc có năng lực này, huống chi là hắn?"

"Dù tu vi của hắn đột nhiên tăng mạnh, dù đã thành Bán Tiên, nhưng căn cơ nhất định sẽ bất ổn."

"Nhiều lời vô ích, cứ đợi mà xem."

Mấy đệ tử này vẫn đang sôi nổi thảo luận.

Nhưng những trưởng lão hoặc chân truyền đệ tử đã từng có lĩnh ngộ từ trên cầu thang kia, trong lòng họ đều đã có chút suy đoán.

"Có lẽ hắn có hi vọng lấy được tạo hóa của bản môn."

"Một khách ngoại lại, đã được tôn làm trưởng lão, lại đoạt được bí thuật của bản môn, thật sứ khiến lòng người khó chịu."

"Ai kêu đệ tử không bằng người ta? Để ngoại nhân đoạt được thuật này."

"Dù sao hắn cũng là ngoại môn trưởng lão của bản môn, không cho phép nói bậy."

"Đợi lát nữa, ngươi nhìn Trần Hi leo núi."

"Xem ra Trần Hi cũng ngồi không yên, hắn là người kiêu ngạo nhất, trong số các đệ tử đời này cũng chỉ có ba người từng vượt qua thềm đá này, bây giờ một ngoại nhân đến lại có thể leo đến bậc này, có lẽ trong lòng của hắn không phục, huống chi vừa rồi Bành Phàm bị đánh lén, hắn đã có ý muốn xuất thủ."

"Xem ra sắp có kịch hay để xem rồi."

"Ứng Phong cũng đã xuất quan."

"Tùng Khê cũng muốn leo núi."

❖ ❖ ❖

Nguyên Phong Sơn bên trong động tĩnh, Tô Đình cũng không hiểu biết.

Lúc này Tô Thần Quân đã không để ý đến ánh mắt hay lời nói của người ngoài nữa, hắn đã hoàn toàn đắm chìm vào trong việc tham ngộ.

Mỗi khi bước ra một bước, hắn lại phải chịu khảo nghiệm càng lớn hơn.

Trong biển lửa, có một con rồng lửa tám đầu to lớn.

Trong dòng nước mênh mông lại có vô số biến hóa, cực kì khó nắm bắt, cực kỳ khó chịu.

Khi thì lại có một con hổ dữ màu trắng, trong miệng ngậm kiếm, chém tới Tô Đình.

Lúc lại có lôi đình vô cùng hung lệ, tràn ngập khí tức hủy diệt, nhưng bên trong lại chất chứa sinh cơ bừng bừng.

Hơn nữa dường như còn có một cự nhân, âm thầm vươn ra một chỉ, từ xa nhắm tới Tô Đình, mang theo uy thế phá núi, diệt thần linh.

"Năm loại đạo thuật này đều thuộc cấp độ tiên thuật, cũng không kém gì Thiên Lôi kiếm chỉ của ta."

Tô Đình bị giày vò đến mức toàn thân mệt mỏi không chịu nổi, gần như muốn từ bỏ, cứ thế rơi xuống.

Nhưng còn lại hơn trăm bậc cuối cùng, chỉ cần bước qua hết thì hắn có thể ngộ ra năm loại tiên thuật ở trong đó.

Nếu không thể bước qua hết, có lẽ lĩnh ngộ của hắn về năm loại tiên thuật này sẽ mãi mãi ngừng ở mức độ này, không thể tăng thêm nữa.

Đây là cơ duyên cực kỳ khó có được, nếu thực sự từ bỏ như thế, không khỏi quá đáng tiếc.

Từ trước đến nay Tô Đình luôn lười nhác, nhưng lại không phải một người không thể chịu khổ, hắn cố gắng chịu đựng, từng bước một bước lên bậc tiếp theo.

Chỉ là hắn ngẫu nhiên phát giác được trạng thái của tiểu tinh linh, trong lòng càng thêm không cân bằng.

Tiểu nha đầu này ngồi trên đỉnh đầu Tô Đình, hoàn toàn không bị năm loại đạo thuật áp bách, nhẹ nhàng thoải mái đến cực điểm.

"Không trải qua mưa gió, sao có thể thấy cầu vồng?"

Tô Đình cắn răng nói: "Ngươi không trải qua năm loại tiên thuật áp bách, sao có thể ngộ được năm loại tiên thuật này?"

Tiểu tinh linh buồn bực nói: "Có áp bách gì đâu? Năm loại đạo thuật này không phải đều khắc ở chỗ này, mặc người quan sát sao? Ta thấy rất rõ ràng, đều nhớ kỹ nha..."

Sắc mặt Tô Đình biến đen, toàn thân cứng đờ.

Tiểu tinh linh tách ra tách ra ngón tay tính một cái, nói ra: "Bát Thủ Hỏa Long Đạo, Kiền Khôn Tị Kiếp Tinh Thần Quang, Cổ Nhạc Lục Thần Chỉ, Bạch Hổ Hàm Kiếm Chi Thuật, Tạo Hóa Hội Nguyên Thiên Lôi Quang, ngươi không thấy rõ ràng sao?"

Tô Đình há hốc mồm, dù bản taan đang ở trong tình cảnh nước sôi lửa bỏng nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi nói: "Ta thấy rõ ràng cái rắm a? Đây là khảo nghiệm quỷ gì? Làm sao lại đối đãi khác nhau như vậy?"