← Quay lại trang sách

Chương 515 Năm loại tiên thuật, phân thuộc ngũ hành

Bát Thủ Hỏa Long Đạo, hung hãn vô song, mênh mông vô địch, mỗi một tầng lại mạnh hơn rất nhiều.

Mà Càn Khôn Tị Kiếp Tinh Thần Quang còn có tên là Vụ Quang Thần Thủy, thiên biến vạn hóa, khi thì nhu hòa, khi thì lạnh lẽo, khi thì kết băng, có khi lại có thể ăn mòn, có các loại thuộc tính khác nhau.

Lại như Bạch Hổ Hàm Kiếm kia, dường như từng được thấy trên người hậu bối Lâm Đông Bạch thị, nhưng thuật Bạch Hổ Hàm Kiếm này không thể so sánh với lúc trước, hoàn toàn có thể xưng là huyền ảo khó lường.

Lại có Tạo Hóa Hội Nguyên Thiên Lôi Quang, bên trong hủy diệt lại chất chứa sinh cơ.

Lại có Cổ Nhạc Lục Thần Chỉ, một chỉ mang uy thế có thể phá vỡ ngọn núi, tiêu diệt thần linh.

Mỗi một bước phóng ra đều sẽ ngộ được một tầng càng sâu.

Tô Đình cực kỳ thận trọng, không dám lỗ mãng, mỗi một bước đều đi cực kì chậm chạp.

Trong lúc bất tri bất giác, hắn đã đi được hơn một nửa số bậc trên cấp độ Bán Tiên rồi.

Đám người đứng bên dưới đều đã yên lặng, thậm chí nín hơi.

Có người mong hắn có thể đi hết cầu thang này, nhưng càng nhiều người lại ngóng trông hắn bỗng nhiên không chống đỡ nổi, ngã trên cầu thang.

Nhưng đến lúc này, chí ít đã không còn người nào dám khinh thường vị Tô trưởng lão này nữa.

Dù thanh danh trước đó của hắn hay ấn tượng lúc trước về hắn như thế nào.

Chí ít bây giờ Tô Đình leo trên cầu thang này là Tô trưởng lão có thể so với cấp độ Bán Tiên!

Ngay cả vị Trần Ngục trưởng lão rất không thích Tô Đình kia, trong mắt cũng bớt đi rất nhiều khinh thường, có thêm một chút nghiêm túc.

"Người này..."

Lúc này Bành Phàm đã ổn định lại thương thế, cũng hiểu Tô Đình leo lên bậc thang tương đương với cấp độ Bán Tiên này, trong lòng đúng là vô cùng phức tạp.

Vị Tô trưởng lão này so với truyền ngôn trước đó đúng là đã lợi hại hơn rất nhiều.

Bại trong tay vị Tô trưởng lão này cũng không phải chuyện mất mặt gì.

Chỉ là hắn đã có bản lĩnh này, vì sao còn muốn xuất thủ đánh lén?

Ánh mắt Bành Phàm phức tạp, nhìn tới Tô Đình.

Trong bất tri bất giác, tất cả trưởng lão đệ tử của Nguyên Phong Sơn đã không còn lòng khinh thường Tô Đình nữa, dù hắn không phải chân truyền đệ tử ở Nguyên Phong Sơn đi ra, dù là hắn chỉ là tán tu ở bên ngoài.

Nhưng ở trên cầu thang này, có thể đi đến bậc này, cho là Bán Tiên xuất thân Nguyên Phong Sơn, đều có thể xưng là nền tảng vững chắc, không có khuyết điểm quá lớn.

Nhưng lúc này Tô Đình vẫn từng bước tiếp tục tiến lên phía trước.

❖ ❖ ❖

Mà trong lòng nữ tử áo đỏ đứng phía dưới lại đầy rung động.

Cũng không phải bởi vì Tô Đình, mà là bởi vì các chân truyền đệ tử khác trong môn.

Trong môn, trong thế hệ đệ tử trẻ tuổi dưới trăm tuổi, có năm vị Bán Tiên, trong đó có ba vị từng đi lên bậc ba ngàn sáu trăm.

Bây giờ năm vị Bán Tiên đều đã xuất quan, cũng đều chuẩn bị leo núi.

"Quả nhiên..."

Nữ tử áo đỏ thầm nghĩ: "Tô Đình càng xuất sắc, khảo nghiệm gặp phải ở Nguyên Phong Sơn sẽ càng là khắc nghiệt."

❖ ❖ ❖

Bên trong đại điện.

Chưởng giáo ngồi trên ghế, hơi nhắm mắt, chậm rãi nói: "Hơn ba ngàn năm trăm bậc rồi."

Tín Thiên Ông khẽ gật đầu, nói ra: "Chỉ là hắn càng chạy càng chậm."

Chưởng giáo nói ra: "Càng leo càng chậm, nhưng càng leo càng ổn."

Tín Thiên Ông cười nói: "Cũng phải, nhưng chưởng giáo cho là hắn có thể leo hết được cầu thang này sao?"

Chưởng giáo nói ra: "Hắn đã leo tới mức độ này, tuy rằng càng về sau sẽ càng gian nan, nhưng suy nghĩ cẩn thận thì chắc chắn tầm sáu mươi phần trăm."

Tín Thiên Ông nói ra: "Xem ra chưởng giáo có lòng tin nhiều hơn so với ta, ta đoán tỉ lệ hắn có thể vượt qua chỉ là năm năm mà thôi..."

Chưởng giáo khẽ thở dài, nói: "Hi vọng hắn có thể vượt qua cầu thang này, dù sao hắn là người thứ nhất ngưng tụ đạo ý để leo cầu thang, còn lại hai nén nhang..."

Tín Thiên Ông thấp giọng nói: "Trong hai nén nhang này, nếu như hắn có thể xông qua ba ngàn sáu trăm bậc này, chưởng giáo định ban thưởng gì cho hắn?"

Chưởng giáo nhìn lại, nói ra: "Chỉ dựa vào truyền thừa của sứ giả Tổng binh Lôi Bộ- Cổ Thương trên người hắn, có thể phá lệ đối đãi như bản môn chân truyền đệ tử, vào Thông Huyền Giới, tìm kiếm cơ duyên."

Tín Thiên Ông nghe vậy, hơi cảm thán, nói: "Chưởng giáo thật rộng lượng, quả thật đã trọng thưởng cho hắn."

Chưởng giáo chậm rãi nói ra: "Phải nhìn xem hắn là có bản lĩnh này hay không."

❖ ❖ ❖

Trên thềm đá.

Tô Đình chỉ cảm thấy toàn thân vô cùng mệt mỏi, dù là nhục thân hay Dương Thần, đều đã tơi tình trạng cực kì hư nhược.

Con mắt thứ ba của hắn tỏa ra hào quang rực rỡ, quan sát tất cả.

Không đơn thuần là quan sát năm loại tiên thuật, còn quan sát đường vân trên thềm đá.

Đủ loại vết tích để hắn có thể suy đoán ra quỹ tích tiên thuật thi triển, có thể lĩnh ngộ được càng sâu.

"Hiện tại có hình thức đại khái ban đầu."

Tô Đình thầm nghĩ: "Năm loại tiên thuật, cũng có hình thức ban đầu, sơ bộ đã lĩnh ngộ đến tiểu thành, nhưng giống với công pháp tàn thiếu vậy, muốn lĩnh ngộ được hoàn chỉnh, thì chỉ có thể đi đến cuối cùng, mới có thể chân chính khắc dấu năm loại tiên thuật này, đạt được tiên thuật hoàn chỉnh..."

Hắn đã đến mức khó mà chống đỡ được, nhưng lại không muốn từ bỏ.

Năm loại tiên thuật này đều cực kì thượng đẳng, mà lại ẩn chứa vận vị cực kì khó tả.

Nếu như bỏ lỡ, chính là đã bỏ lỡ một cơ duyên to lớn.

Hắn thở sâu, từng bước đi lên, từng bước lĩnh ngộ.

Mỗi một bước tiến lên đều cực kì chậm chạp, nhưng mỗi một bước đều vô cùng trầm ổn.

Hắn mơ hồ hiểu ra cái gì đó, bắt đầu thử vận chuyển tiên thuật.

Hắn không trực tiếp thi triển ra tiên thuật.

Hắn chỉ dựa vào sở ngộ của bản thân rò dùng Dương Thần để chống lại.

Quả nhiên lần xuất thủ này khiến áp lực toàn thân đều đã nhạt đi rất nhiều.

Nhưng vết tích để lĩnh ngộ tiên thuật lại không vì hắn chống cự mà trở nên nhạt đi.

"Sắp đến bậc cuối rồi."

Tiểu tinh linh thúc giục nói: "Đi nhanh lên nào."

Tô Đình thở sâu, trong lòng không ngừng hiện lên năm loại tiên thuật, Dương Thần thử vận chuyển để chống lại.

Bát Thủ Hỏa Long, Vụ Quang Thần Thủy, Bạch Hổ Hàm Kiếm, Tạo Hóa Hội Nguyên Thiên Lôi Quang, Cổ Nhạc Lục Thần Chỉ, liên tục hiện lên trong đầu.

Hắn đã sắp đi đến bậc cuối, cũng sắp hiểu hoàn chỉnh năm loại tiên thuật này.

Nhưng trong lòng của hắn lại hiện lên một suy nghĩ quái dị dạng.

Năm loại tiên thuật này dường như cũng không phải đơn độc tồn tại.

"Năm loại tiên thuật biểu tượng cho Ngũ hành."

"Người tu hành ngưng tựu pháp ý, đều nằm trong ngũ hành, cho nên bày ra, bình thường chỉ là căn cứ vào pháp ý của người tu hành để thể hiện ra một loại trong đó."

"Ta tu thành đạo ý là Ngũ hành gồm nhiều mặt, mới cùng hiện ra ngũ hành."

"Nhưng năm loại tiên thuật này dường như có lực lượng ngang nhau, mà không phải đơn độc thi triển."

"Xảy ra chuyện gì?"

Tô Đình dừng bước.

Còn có một bước cuối cùng.

Trong lòng của hắn mơ hồ cảm thấy nếu không thể nghĩ thông suốt điểm này.

Như vậy một bước cuối cùng nhất định sẽ ngã xuống.

Tiểu tinh linh nhìn vẻ mặt hắn nghiêm túc, nên không tiếp tục thúc giục.

Mà các vị trưởng lão đệ tử của Nguyên Phong Sơn thấy hắn đi tới bậc này đã không còn chấn kinh, hoàn toàn chết lặng, thậm chí đang chờ đợi hắn bước qua một bước cuối cùng.

Đến lúc này, đã không có người nào hoài nghi hắn sẽ ngã xuống ở một bước này hay không.

Người duy nhất có hoài nghi lại là chính Tô Đình.

"Không đúng, không đúng."

Tô Đình ngừng lại nửa ngày, bỗng nhiên chạm vào ngực bụng, thấp giọng nói: "Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, tâm can tỳ phổi thận..."

Hắn thử nghiệm phóng ra một bước về phía trước, chỉ cảm thấy thiên địa ầm ầmđảo ngược.

Trước mắt chỉ có một chưởng, đánh về phía mặt hắn!

Trong lòng Tô Đình nổi lên kinh hãi.

"Hỏng bét! Sai rồi!"