Chương 587 Nguyên Thần xuất khiếu
Trong động phủ.
Tô Đình ngồi xếp bằng.
Hắn nuôi dưỡng mấy con tinh quái đều đang trông coi động phủ.
Mà ở bên trong là con hổ tinh cùng hai con ngựa, gần như đã sắp thành yêu rồi.
Ngũ Linh Bàn Vận Thuật cũng có rất nhiều bổ ích đối với năm con tinh quái này, qua một thời gian nữa, cũng có hi vọng thành yêu.
Mà tiểu bạch giao đã vững vàng bước vào hàng ngũ tầng bảy, dù để ở phương nào đều có thể chiếm cứ một phương, danh xưng Yêu Vương.
"Nguyên Phong Sơn không hổ là tiên tông đạo môn, đạo thống của Thanh Nguyên tổ sư, các ngươi có được ích lợi không nhỏ."
Tô Đình cảm thấy rất hài lòng, đạo hạnh của đám tiểu tinh quái tăng thêm, cũng coi như Tô Thần Quân hắn có thể diện.
Nếu sau này đắc đạo thành tiên, không nói có Yêu Tiên trông coi cửa động, nhưng trước cửa động phủ cũng phải có Đại Yêu Vương mới phải.
Những tinh quái này ở động thiên phúc địa như Nguyên Phong Sơn này, tu hành có thể nói là làm ít mà công to, hơn nữa Nguyên Phong Sơn cũng có pháp môn tài bồi yêu quái, nuôi dưỡng Thần thú thủ sơn, cho nên những tinh quái này vì thân phận của Tô Đình nên cũng coi như được coi trọng, được rất nhiều ưu đãi, tu hành cũng có tiến triển cực nhanh.
"Chăm chỉ tu hành, không được lười biếng."
Tô Đình nói như vậy, sau đó đưa nhữn tinh quái này ra ngoài cửa, chỉ để lại tiểu bạch giao làm hộ pháp cho hắn.
Hắn nhìn về phía tiểu bạch giao, nói ra: "Tối nay ta muốn để Dương Thần xuất thể, đi tới U Minh Địa Phủ để điều tra mọi chuyện, bản thân sẽ ở lại chỗ này, ngươi cố gắng thủ hộ, không thể sai sót."
Tiểu bạch giao vội gật đầu.
Người tu hành mất đi nhục thân, sẽ như Hồng Y, không chỗ để về.
Đến lúc đó Tô Đình chỉ còn Dương Thần, trừ phi đổi qua một bộ thân thể giống thân thể lúc này, nếu không lâu dài sẽ biến thành quỷ thần.
Hồng Y chính là cảnh ngộ như thế, trên thế gian không có hai bộ thân thể giống nhau, cho nên chỉ có thể dùng Thanh Liên tạo nên, dựa vào Âm Thần của bản thân tạo nên thần khu có thể chứa Âm Thần.
"Nơi này là Nguyên Phong Sơn, đường đường là tiên tông, theo đạo lý thì sẽ không xuất hiện biến cố gì."
Tô Đình thấp giọng nói: "Nhưng chỉ sợ người trong tiên tông xuống tay với ta."
Tuy rằng hắn luôn luôn nói chuyện không đâu,
Nhưng cũng không phải hoàn toàn không biết.
Mặc dù bây giờ hắn đã là trưởng lão danh chính ngôn thuận của Nguyên Phong Sơn, đồng thời bản lĩnh cao, thiên phú cũng cao, đủ khiến người khác phải lau mắt mà nhìn, ngay cả chưởng giáo Chân Nhân cũng cực kỳ coi trọng.
Nhưng khó tránh sẽ có một số kẻ ôm tâm tư dị dạng.
Có lẽ xuất phát từ ghen ghét, có lẽ là Tô Đình từng đắc tội bọn hắn, có lẽ bởi vì sự tồn tại của Tô Đình ảnh hưởng tới địa vị của một số người... Thậm chí sẽ là quân cờ của những tông môn khác muốn tiêu diệt vị hậu bối kinh tài tuyệt diễm này.
Liên quan tới việc này, có lẽ chưởng giáo Chân Nhân cũng có suy đoán.
Nhưng xưa nay Tô Đình sẽ không giao tính mệnh của mình vào trong tay những người khác.
Hắn vươn tay ra, chính là Ngũ Hành giáp.
Đây là Ngũ Hành giáp hắn lưu cho Hồng Y.
Nhưng Hồng Y vào Địa Phủ, Ngũ Hành giáp cũng lưu lại.
Dù bây giờ Ngũ Hành giáp vẫn là cấp độ Thiên Binh giáp, cũng không phải là Thần Tướng giáp, nhưng vẫn cực kỳ lợi hại.
Hắn đưa tay nhấn một cái, hỏa diễm bốc lên.
Mà Ngũ Hành giáp rơi vào trong ngọn lửa.
Chỉ thấy hỏa diễm ngưng thực.
Một thiên binh mặc khôi giáp xích hồng, đứng ở nơi này!
Thiên binh cao chừng chừng ba trượng, toàn thân do hỏa diễm ngưng tụ thành, lộ ra vẻ cực kì hung lệ!
"Ngươi và thiên binh này cố gắng thủ hộ nhục thể của ta, nếu như có biến hóa, ta sẽ lập tức trở về."
Tô Đình nói như vậy, lại bày ra một tầng trận pháp trong động phủ.
❖ ❖ ❖
Bên ngoài Nguyên Phong Sơn.
Mười sáu vị Bán Tiên ẩn vào trong núi.
Mà Tề Tuyên chắp hai tay sau lưng, nhìn về phương bắc.
Hạ Học trường lão đi tới, chậm rãi nói ra: "Hôm nay ngươi làm việc, nhìn như cố gắng giữ công chính, kì thực vẫn có khuynh hướng nghiêng về Tô Đình."
Tề Tuyên nghe vậy, mỉm cười nói: "Trưởng lão đã nhìn ra?"
Hạ Học trường lão nói ra: "Không nên xem thường mấy lão già chúng ta, không chỉ có ta nhìn ra, kỳ thật La trưởng lão cũng đã nhìn ra, chỉ là ở trong Nguyên Phong Sơn, nên trầm mặc không nói mà thôi."
Dừng một chút, Hạ Học trường lão nói: "Hôm nay ngươi làm việc, không được tính là xuất sắc, trong lòng bọn họ chưa hẳn đã chịu phục."
Tề Tuyên gật đầu nói: "Đệ tử biết được."
Hạ Học trường lão nói ra: "Chưởng giáo giao việc này cho ngươi xử lý, mười lăm vị Bán Tiên chúng ta nghe hiệu lệnh của ngươi, kì thực chính là đang khảo nghiệm năng lực của ngươi ở phương diện này, nhìn xem ngươi có bản lĩnh thống lĩnh một tông hay không... Đây không đơn thuần là phương diện tu hành, không đơn thuần là ngộ tính thiên phú, mà là thủ đoạn cùng quyết đoán để làm chưởng giáo."
Tề Tuyên chậm rãi nói: "Đệ tử có thể hiểu rõ, nhưng chuyện này thật sự không đơn giản, cho nên đệ tử còn muốn điều tra một phen... Huống chi, dù sao Nguyên Phong Sơn trên danh nghĩa là đương kim Đạo Tổ truyền thừa, cũng không có khả năng trực tiếp xé rách mặt mũi, ở trong Nguyên Phong Sơn cướp đi Tô Đình."
Hắn nhìn về phía Hạ Học trường lão, vừa cười vừa nói: "Chúng ta lui bước, Nguyên Phong Sơn cũng coi như lui nửa bước, nhưng lần này đi Địa Phủ, sẽ có một chân tướng, cũng đủ để bàn giao."
Hạ Học trường lão dừng một chút, nói: "Ngươi đi Địa Phủ là có mưu đồ khác? Đây chỉ là lấy cớ?"
Tề Tuyên mỉm cười nói: "Đệ tử nào có mưu đồ gì?"
Hạ Học trường lão hít một tiếng, nói: "Dù như thế nào, bản thân ngươi lưu ở chỗ này, Dương Thần xuất khiếu phải vạn phần cẩn thận, Tô Đình kia không phải là người lương thiện, có thể giết Tề Nhạc, chưa hẳn đã không thể giết ngươi."
Tề Tuyên gật đầu nói: "Đệ tử biết được, nhưng Tô Đình sẽ không giết ta, mà hắn cũng không có lý do giết ta, cũng chưa chắc thật sự có thể giết ta, lúc này, ta cùng hắn đi thăm dò chân tướng, nếu xuất hiện không may, Nguyên Phong Sơn cũng không thể bảo đảm hắn."
Nói rồi Tề Tuyên bỗng nhiên cười một tiếng, nói: "Tô Đình chẳng những sẽ không xuống tay với ta, sẽ còn ngóng trông ta bình an từ Địa Phủ trở về."
Hạ Học trường lão liếc hắn một cái thật sâu, nói: "Hi vọng như thế."
Tề Tuyên lên tiếng, hơi quay người, nói: "Xem ra trận pháp đã bố trí hoàn thiện, như vậy thể xác của đệ tử đành phiền các vị trường lão bảo vệ."
Vẻ mặt Hạ Học trường lão nghiêm túc, lập tức gật đầu.
❖ ❖ ❖
Trong Nguyên Phong Sơn.
Trong động phủ.
Tô Đình hơi bố trí một phen, rồi khoanh chân nhắm mắt.
Tâm thần của hắn chìm vào trong nê hoàn cung.
Nơi này mênh mông bát ngát, không phân chia thiên địa, chưa có phương hướng khác biệt.
Mà ở trên đỉnh, lại treo sáu vầng trăng sáng, quang mang mông lung, soi sáng tất cả.
Hoảng hốt chiếu xuyên mê vụ, mơ hồ có thể thấy một tòa ngọc lâu tinh xảo, có chừng cửu trọng.
" Việc tu hành Lục Nguyệt Bất Tịnh Quan đã sắp tới tình trạng có thể đẩy ra ngọc lâu."
Tô Đình thầm nghĩ: "Ta chính là Chân Nhân Dương Thần, theo đạo lý thì có thể trực tiếp một đường đẩy ra, đẩy đến tầng bảy."
Hắn nghĩ như vậy, nhưng cũng không đi thử.
Dương Thần của hắn hừng hực sáng tỏ, đã xóa hết khí tức âm hồn, dưới ánh trăng chiếu rọi, lộ ra vẻ cực kì sạch sẽ, nhưng cũng mang theo hư ảo.
Hắn hơi đưa tay, chỉ thấy trong mây mù mênh mông, bỗng nhiên bay tới một hồ lô, màu sắc xích hồng, khí tức mờ mịt khó hiểu.
Đây chính là Lục Áp đạo quân truyền thừa, lấy hình sáng Trảm Tiên Phi Đao để hiện ra trong đầu.
Lần này Tô Đình lưu lại nhục thân lưu ở chỗ này, Trảm Tiên Phi Đao sẽ giấu kín mang theo.
Dương Thần của hắn rời đi, chính là lấy"Trảm Tiên Hồ Lô" từ Lục Áp đạo quân tự mình truyền xuống.
"Đến lúc rồi."