← Quay lại trang sách

Chương 627 Công phá tộc địa Bạch Hạc

Trong Bạch Hạc tộc.

Lão hạc nghỉ lại trên cây, đang chuẩn bị luyện chế bảo bối mới.

Chỉ là trong nháy mắt, trong lòng lão hạc thoáng nặng nề, có một luồng rung động khó tả.

Nó chính là Bán Tiên tầng chín, cho dù không phải Dương Thần chính thống Đạo gia, bản lĩnh báo hiệu xu cát tị hung kém một phần, nhưng cũng không thua gì tầng tám Đại Chân Nhân bình thường.

Giờ khắc này, trong lòng nó không ngừng rung động, chỉ cảm thấy bên ngoài trận pháp, trên vân không dường như có khí tức kinh thiên động địa gì đó.

Không chỉ có lão hạc cảm thấy như thế, những trưởng lão của hạc tộc tu hành có thành tựu đều cảm thấy rung động trong nháy mắt này, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên bên trên.

❖ ❖ ❖

Trên trời cao.

Tô Đình nhận lấy tiên bảo Tạ trưởng lão lấy ra.

Bây giờ tiên bảo này tỏa ra ánh sáng chói mắt, đã không nhìn ra dáng vẻ lúc đầu.

Nhưng uy năng chứa bên trong khiến Tô Đình cũng không nhịn được phải kinh hãi.

Một ngày một đêm, hai vị Bán Tiên thay phiên rót pháp lực vào trong, tích lũy đến nay.

Trông mỗi một nháy mắt đều như có một vị Bán Tiên toàn lực xuất thủ, tích lũy uy năng ở bên trong.

Cho đến lúc này đã đạt đến cực hạn của tiên bảo này, tích lũy đến cực điểm.

"Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, ỷ vào trận pháp này mà không sợ hãi."

Tô Đình đặt một tay lên mi tâm, thấp giọng nói: "Đại điệt nữ, hãy nhìn ta đánh phá trận này, đoạt lại tiên liên, giúp ngươi tái tạo thân thể, trở thành thần khu!"

Ánh mắt của hắn đột nhiên trầm xuống, lập tức ném tiên bảo tỏa ra ánh sáng chói mắt kia xuống.

Tiếng vang ầm ầm!

Sau đó là hào quang cực kì chói mắt!

Hòn đảo là nơi Bạch Hạc nhất tộc nghỉ lại, bị một vầng sáng bao phủ!

Vầng sáng này chính là trận pháp hiện ra.

Mà hào quang óng ánh từ tiên bảo cũng không bao phủ toàn bộ hòn đảo, chỉ đánh vào một chỗ!

Trận pháp có mạnh hơn cũng thủ hộ cả một hòn đảo!

Nhưng tiên bảo chỉ đánh vào một chỗ!

Lấy điểm để phá diện, như cây kim sắc bén đâm vào máu thịt!

"Phá!"

Tô Đình quát nhẹ một tiếng.

❖ ❖ ❖

Huyền Không Cốc.

Nơi đây là nơi không có đạo lý gì.

Đạo Tổ chính là đại đạo, lý lẽ của Đạo Tổ chính là đạo lý.

Mà đạo lý ở nơi đây trải qua Tử Tiêu đại tiên năm đó nghịch chuyển, đã không giống bình thường.

"Ừm?"

Trong cốc có một đạo sĩ, nhìn như thanh niên, khí tức ngang nhiên, lông mi hơi nhíu lên, nói: "Lấy điểm phá diện để phá trận này?"

Liên quan tới Thanh Liên, hắn đã sớm đoán trước cho nên đã sớm có chuẩn bị, từ nơi sâu xa, dùng đặc tính của Huyền Không Cốc để ảnh hưởng tới trận pháp của Bạch Hạc nhất tộc.

Không ngờ đại trận của Bạch Hạc tộc sau khi được thay đổi mà vẫn bị người khác tuỳ tiện hủy đi.

Nếu là Tiên gia xuất thủ, còn nằm trong dự liệu.

Nhưng ở trong đó không có tiên khí, vẫn là hạng người Dương Thần xuất thủ, nhiều nhất chỉ đạt tới cấp Bán Tiên.

"Bản lĩnh của Nguyên Phong Sơn còn cao hơn mấy phần so với ta tưởng tượng."

Đạo sĩ thanh niên này thoáng cảm khái, suy nghĩ muốn ra tay trước đó cũng lập tức thu lại.

Chỉ vì giờ khắc này, ở bên ngoài Huyền Không Cốc còn có một vị Chân Tiên đang nhìn chăm chú tới đây.

Đó chính là Thanh Đế- Đệ tử ký danh trên danh nghĩa của Đạo Tổ Thanh Nguyên, được Thiên Đình sắc phong Thiên Tiên, sáng lập ra Nguyên Phong Sơn!

Cốc chủ Huyền Không Cốc không ra khoit Huyền Không Cốc thì thôi.

Nếu như ra khỏi Huyền Không Cốc, thì cần đấu thắng Thanh Đế này một trận.

Tuy rằng hắn không sợ Thanh Đế, nhưng lúc này cũng không muốn làm to chuyện.

❖ ❖ ❖

Bên ngoài Huyền Không Cốc.

Trên trời cao.

Một Chân Tiên cúi nhìn xuống phía dưới.

Vị Tiên gia này trên đầu đội Đế quan, mặc trường bào màu xanh thêu kim tuyến văn rồng, khí tức uy nghiêm, ánh mắt nghiêm nghị, đeo một thanh kiếm.

"Sư thúc."

Thanh Đế mở miệng, tiếng như hồng chung, nói: "Ngài trước đó đã nói rõ trong Huyền Không Cốc không có Thanh Liên, bây giờ Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, trận pháp tộc địa cũng không cản được đệ tử Nguyên Phong Sơn ta công phạt, có thể nhìn ra Thanh Liên rơi vào nơi nào?"

❖ ❖ ❖

Trong Huyền Không Cốc.

Đạo sĩ thanh niên lãnh đạm, không nói một lời.

Nơi đây chính là nơi đạo lý nghịch chuyển, có huyền cơ năm đó Tử Tiêu đại tiên lưu lại.

Mà Thanh Liên chính là do Thanh Nguyên - Đương kim Đạo Tổ lưu lại, chứa huyền cơ của Thanh Nguyên tổ sư.

Tuy nói hạng người Đạo Tổ thâm bất khả trắc, không thể ước đoán.

Nhưng trong lòng của hắn lại cho rằng dù sao Tử Tiêu đại tiên đã siêu thoát đương thời, các loại huyền cơ ở nơi đây như nước không có nguồn, mà bảo vật của Thanh Nguyên tổ sư nếu rơi vào nơi đây, sợ là sẽ sinh ra ảnh hưởng.

Cho nên hắn chưa từng để Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc dâng Thanh Liên đến đây.

"Vốn tưởng rằng Bạch Hạc tộc dựa vào trận pháp, có thể giữ được Thanh Liên."

Hắn thầm nghĩ: "Bây giờ xem ra, trận pháp bị phá, lại không che chở được, cũng chỉ có thể chính diện đánh nhau, tiếp theo phải xem lần này đám hậu bối Nguyên Phong Sơn này có bao nhiêu bản lĩnh."

Trước đó Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc đa được chính hắn truyền thụ, tu hành theo con đường của Bạch Hạc đồng tử năm đó.

Mặc dù hắn chưa từng lưu Tử Tiêu đại tiên truyền thừa cho Bạch Hạc nhất tộc, nhưng lại truyền con đường năm đó của Bạch Hạc đồng tử cho Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc.

Cho nên từ trước đến nay, năng lực đấu pháp của tộc này khi ở cùng cảnh giới có thể so sánh với chân truyền của tiên tông, hơn xa yêu loại bình thường, ngay cả giao long ở cùng các loại cảnh giới, cũng chỉ đành lưu lạc tới kết cục biến thành đồ ăn thôi.

"Không biết Tô Đình học được hỏa long tám đầu kia có thể thể hiện ra bao nhiêu bản lĩnh."

❖ ❖ ❖

Trong Bạch Hạc tộc.

Không khí cừng đờ.

Rất nhiều bạch hạc hồi hộp không chịu nổi, trong lòng lo sợ không yên.

Ngay cả lão hạc tộc trưởng cũng không nhịn được nỗi hồi hộp, ngẩng đầu nhìn lên trên.

Chỉ thấy trên bầu trời, một tia sáng từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng vào trận pháp trên hòn đảo.

Trận pháp thủ hộ cả hòn đảo nhỏ này sụp đổ trong khoảnh khắc.

Lão hạc kia còn không kịp thao túng trận pháp.

Chỉ thấy ở nơi vừa bị va chạm, trận pháp như vải vóc bỗng nhiên vỡ ra.

Tiếng vang ầm ầm!

Tia sáng kia trong khoảnh khắc đánh vào giữa hòn đảo, chìm vào bên trong!

Trong chốc lát, đất đá nổ tung, bắn ra bát phương!

Ngay cả không khí cũng đều ngưng tụ thành sóng khí dùng mắt trần có thể thấy rõ, càn quét ra bốn phương tám hướng!

Lão hạc chỉ cảm thấy lông tơ toàn thân không ngừng dựng lên, nhưng đạo hạnh của nó cực cao, vẫn đứng im tại chỗ cũ.

Chỉ là rất nhiều bạch hạc đều đang lảo đảo dưới sóng khí, khó mà giữ vững bản thân.

Thậm chí có một số bạch hạc đạo hạnh khá thấp, chưa thành yêu đã bị xé rách thành mảnh vỡ.

Mà nơi bị tia sáng kia bắn trúng chỉ thấy bụi mù nổi lên bốn phía, mà vài đầu bạch hạc trước đó đứng ở nơi này, và cả một Yêu Vương đều đã hôi phi yên diệt, ngay cả nửa cọng lông vũ cũng không còn.

"Đây..."

Toàn bộ Bạch Hạc nhất tộc đều rơi vào nỗi hoảng sợ.

Lão hạc đột biến sắc mặt, trong lòng hồi hộp.

Đây là thủ đoạn gì?

Vì sao chỉ trong chớp mắt, có thể phá được đại trận hộ tộc?

Lẽ nào thật sự có Tiên gia dùng tiên bảo xuất thủ hay sao?

Hộ tộc đại trận được Huyền Không Cốc bổ sung, đã hết sức vững chắc, Nguyên Phong Sơn lại có bản lĩnh đánh vỡ trận pháp?

"Lão tộc trưởng!"

Đúng lúc này, phía trên truyền tới tiếng nói của một thiếu niên.

Trong lòng lão hạc run lên, ngẩng đầu nhìn lại.

Cái thấy hơn mười vị Chân Nhân Dương Thần đứng giữa không trung, nhìn xuống xuống tới.

Người đứng đầu chính là một thiếu niên.

Thiếu niên này chắp hai tay sau lưng, thân mặc giáp đen nở rộ kim quang, ánh mắt lạnh lẽo.

"Lại muốn nói với ngươi một câu, giao ra Thanh Liên, chuyện cũ sẽ bỏ qua, tất cả đều vui vẻ."

Tô Đình điềm nhiên nói: "Nếu không chính là đại họa diệt tộc!"