Chương 629 Tô Đình chiến lão hạc
Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, hôm nay gặp phải tai hoạ ngập đầu.
Dù trên trời hay dưới đất, đều là cảnh tượng pháp thuật va chạm, lại có vô số bạch hạc xuyên qua trời cao như lợi kiếm.
Tô Đình hạ xuống, rơi trên hòn đảo vỡ vụn.
"Tô Đình!"
"Nhận lấy cái chết!"
"Lão hủ liều mạng cũng muốn giết ngươi!"
Ngay khi Tô Đình rơi xuống, xung quanh có thật nhiều bạch hạc cấp độ Yêu Vương, bỏ qua đối thủ, xông tới Tô Đình.
Lần này trong chư vị trưởng lão của Nguyên Phong Sơn, Tô Đình là người tuổi nhỏ nhất, nhưng là Tô Đình chủ sự.
Tiến đánh Bạch Hạc nhất tộc là Tô Đình dẫn đầu, lại thêm tư thái của Tô Đình vẫn luôn cực kì cao ngạo, cho nên ở trong tộc Thất Xích Bạch Hạc, mỗi một bạch hạc đều nảy sinh sát ý với hắn.
"Đến hay lắm!"
Tô Đình không sợ hãi, vung tay lên một cái, pháp lực vận chuyển.
Trong thức hải, ngọc lâu chín tầng, Dương Thần ở Động Huyền lâu, chỉ thấy Dương Thần của hắn hướng về phương nam, bắn ra uy lực của ngọn lửa.
Trong nháy mắt, pháp lực hóa thành ngọn lửa, đưa tay đánh về phía trước một cái.
Một tiếng long ngâm bỗng nhiên vang lên!
Đó không phải một tiếng long ngâm, mà là tám tiếng, chỉ là cùng kêu ra, cho nên như một tiếng long ngâm hết sức to lớn!
Chỉ thấy trong tay Tô Đình bắn ra một ánh lửa.
Ánh lửa kia chia ra làm tám, biến thành rồng.
Tám đầu rồng cùng chung một thân rồng, lộ ra vẻ hung hãn mênh mông.
Rõ ràng là Bát Hỏa Long Đạo- Bí thuật năm đó của Tử Tiêu Cung, Thanh Nguyên tổ sư từng tập luyện qua!
"Xuống!"
Tám đầu rồng nhằm về các phương, mỗi đầu ngậm chặt một bạch hạc.
Mà đầu rồng lập tức vung ra, ba bạch hạc bị quăng đi, ở nơi xa, trên lớp lông trắng, ngọn lửa bắt đầu thiêu đốt.
Hỏa long tám đầu vừa ra, khí thế vô địch, hung lệ đến cực điểm.
Ngay cả lão hạc tộc trưởng cũng không nhịn được cảm thấy trái tim đập nhanh, lên tiếng quát: "Tô Đình! Quyết tử chiến cùng lão phu!"
Tô Đình vung tay phải lên, trên năm ngón tay đeo một vòng tròn, mà ở cổ tay cũng có thêm một vòng tròn, đều là pháp bảo thượng đẳng.
Sáu pháp bảo thượng đẳng này chính là một bộ, hỗ trợ lẫn nhau, có uy lực gần như tiên bảo.
Hơn nữa trên người Tô Đình còn mặc thần giáp, thật sự chính là uy thế vô song.
Lúc trước Tô Đình đã từng dùng bản lĩnh này đấu pháp cùng Tề Nhạc của Tiên Tần Sơn Hải giới mà chiếm cứ thượng phong.
Bây giờ đạo hạnh của Tô Đình lại tăng một bậc, tu thành Động Huyền lâu, lúc này hung uy lẫm liệt, giống như thiên thần.
" Tô Đình này dường như có bản lĩnh cao hơn so với lời đồn."
Lão hạc cảm thấy kinh hãi, chỉ là với tính tình của Bạch Hạc nhất tộc, nó vẫn không có ý lui bước, bắt đầu xông lên nghênh đón Tô Đình.
Hai mắt Tô Đình sáng như đuốc, con mắt thứ ba khẽ mở ra, quang mang phun ra ngoài.
Thiên nhãn thần thông bắn về phía lão hạc.
Cùng lúc đó, tay phải của Tô Đình đã là ngưng tụ lại tiên thuật.
Bát Hỏa Long Đạo, Bạch Hổ Hàm Kiếm Chi Thuật, Tạo Hóa Hội Nguyên Thiên Lôi Quang, Càn Khôn Tị Kiếp Tinh Thần Quang, Cổ Nhạc Lục Thần Chỉ.
Năm loại tiên thuật cùng ngưng tụ thành, lại ngưng tụ trong một chưởng, sinh ra vầng sáng hỗn độn.
"Lại là pháp thuật này?"
Trong lòng lão hạc run lên, lúc trước vì tiên thuật này mà nó mất một mộc trượng, lúc này trong lòng hết sức nặng nề.
Lại tập trung nhìn tiếp, chỉ thấy trong một chưởng này mơ hồ hình như có một thế giới hỗn độn, từng bước thai nghén ra.
Ngũ Hành sinh thế giới!
❖ ❖ ❖
"Đến!"
Từ khi Tô Đình đột phá tới Động Huyền lâu, cảm ngộ đối với tiên thuật này càng thâm trầm.
Trình độ một chưởng này không còn giống trước kia, đã đến tình trạng một chưởng sinh thế giới.
Bán Tiên bình thường cũng không thể đón đỡ một chưởng của Tô Đình!
Ngay cả lão hạc cũng lộ ra vẻ nghiêm trọng, khí tức toàn thân đột biến, tựa như một thanh kiếm sắc ra khỏi vỏ, nở rộ ta khí tức hết sức sắc bén, bắn thẳng tới vân tiêu.
Chỉ bằng một cỗ khí thế này, đã có khí thế chém vỡ bầu trời.
Bạch hạc và trưởng lão Nguyên Phong Sơn ở xung quanh đều rung động.
Dù là vì một chưởng sinh thế giới của Tô Đình.
Hay do lão hạc triển lộ kiếm đạo chân truyền.
Đều đã là khí thế cường thịnh nhất trong trạn tranh đấu này.
Khí thế này thậm chí đã vượt qua cấp độ vốn có của Bán Tiên.
Dạng khí tức này, đã có thể so với vị tổ sư Thiên Cơ Môn là thi giải tiên kia.
❖ ❖ ❖
"Khí thế thật cường thịnh!"
"Vị Tô trưởng lão này sao lại có bản lĩnh cao đến mức độ này?"
"Một chưởng tiên thuật này, chính là học được từ Nguyên Phong Sơn ta, đến nay mới được mấy ngày mà hắn đã đánh ra trình độ này?"
"Lão phu tu hành một đời, dừng bước ở Nhân Tiên cảnh, nhưng tự nhận là dưới Tiên gia đắc đạo, có thể tung hoành nhân gian, không thể e ngại... Nhưng một chưởng này của hắn đã thắng Thanh Đế Trảm Ma kiếm mà lão phu vẫn lấy làm kiêu ngạo, lão phu sợ là đã không phải đối thủ của hắn."
"Một chưởng này đánh ra, dù có là Bán Tiên của tiên tông cũng không phải địch thủ, khó trách hắn có thể trảm Tề Nhạc."
"Một chưởng này cho dù không bằng Tiên gia, nhưng cũng không thua gì thi giải thành tiên, đã coi như là bản lĩnh siệt việt nhân gian."
"Nhưng hắn tu thành Dương Thần ở Đông Hải rồi trở về đến nay mới qua bao lâu? Chúng ta rời núi, hắn còn ở trong môn, hắn đi Hoán Hoa Các một chuyến, sau khi trở về, bản lĩnh đúng là lại tăng một bậc, thắng được lão phu sao?"
Chư vị trưởng lão của Nguyên Phong Sơn kinh ngạc vì bản lĩnh của lão hạc kia, lại càng kinh hãi vì bản sự của Tô Đình.
Rõ ràng là một hậu bối mới tu hành mấy ngày, rõ ràng là vừa đột phá Dương Thần chưa bao lâu, rõ ràng là học được tiên thuật chưa lâu, thế mà hôm nãy đã vượt qua chư vị Bán Tiên ở đây.
Người có tâm tư phức tạp nhất chính là Tín Thiên Ông- Người biết đến Tô Đình từ khi hắn chưa có danh tiếng gì.
"Tiến triển cực nhanh... Đâu chỉ là tiến triển cực nhanh."
Trong lòng Tín Thiên Ông thất kinh, thì thầm: "Nếu như hắn tiến thêm một bước, tu được đạo quả hư ảo, đặt chân vào tầng chín, chẳng phải là có thể ganh đua cao thấp cùng Tiên gia đắc đạo? Chân truyền tiên thuật duy nhất của Đạo Tổ, thật sự kinh thiên động địa bực này sao?"
Tuy nói bản lĩnh đấu pháp cũng không phải dùng đạo hạnh cao thấp để nói.
Nhưng đạo hạnh càng cao, nội tình càng trầm, xuất thủ càng cường thịnh.
Tu hành đến mức này, cũng không có hạng người ngu xuẩn, tất cả đều là người có thiên tư cao tuyệt, lịch duyệt thâm hậu, đấu pháp cũng không tầm thường, hiếm thấy hạng người lấy yếu thắng mạnh.
Nhưng hết lần này tới lần khác hắn có thể dùng đạo hạnh tầng tám, vượt qua Bán Tiên tầng chín.
Huống chi lão hạc kia chính là tộc trưởng của Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, bàn về đấu pháp lăng lệ, thậm chí còn càng cao hơn một bậc so với Tín Thiên Ông,.
❖ ❖ ❖
Thời gian nháy mắt, hai bên va chạm!
Lão hạc giương cánh bảy thước, như kiếm dài bảy thước, vung cánh đánh vào trong lòng bàn tay Tô Đình.
Vẻ mặt Tô Đình lạnh lùng, một chưởng quét ngang!
Lão hạc chém ra một kiếm, cực kì ngưng tụ, kiếm khí duy trì không tiêu tan, ngưng ở một điểm, ý muốn xuyên phá thế giới kia để chém giết Tô Đình!
Mà Tô Đình đánh ra Ngũ Hành ngưng ở một chưởng, kết thành một phương thế giới, bên trong Ngũ Hành vận chuyển, sinh sôi không ngừng, nhưng cũng định ở nơi đó!
Trong khoảnh khắc, chỉ thấy một người một hạc giằng co ở nơi nào!
Chợt ầm một tiếng!
Kiếm khí của lão hạc phá tán, hóa thành vô số khí tức bén nhọn, tản mát ra bốn phía!
Thế giới trong tay Tô Đình đột nhiên biến thành các loại khí tức, trút xuống, dường như có ngọn lửa, có mưa gió, có nham thạch, có cỏ cây, cũng tương tự có kiếm khí.
Vô tận khí tức, càn quét ra các phương.
Cho dù là Chân Nhân Dương Thần xung quanh, cùng Yêu Vương hạc tộc, cũng đều khó mà đứng vững, bị luồng khí thế kia đẩy ra, đành phải cố gắng tự vệ!
❖ ❖ ❖
" Bản lĩnh của lão hạc này càng cao hơn lão phu một bậc sao?"
"Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, không nói tới tu hành phương diện, đơn thuần đấu pháp, không thua bất luận tiên tông chân truyền nào, mà lão hạc này làm tộc trưởng, nhất định có ỷ vào!"
"Sư huynh lấy tiên bảo viện thủ đi!"
"Chậm đã..."
Tín Thiên Ông đang muốn lấy ra tiên kiếm, lại lộ ra vẻ kinh dị.
Chỉ thấy ở chỗ hỗn loạn tại phía trước, một vệt kim quang bỗng nhiên thoáng hiện!
Chỉ thấy một bóng trắng bay ra ngoài, nghiêng nghiêng rơi xuống mặt đất phía dưới, không biết sinh tử!
Mà ở chỗ cũ, toàn thân Tô Đình mặc giáp trụ, kim quang lấp lóe, tay phải đầm đìa máu me, sắc mặt nghiêm túc, mà con mắt thứ ba còn có dư quang!
"Lão tộc trưởng, ngươi bại rồi."