Chương 644 Các tông chuẩn bị
Hoán Hoa Các.
Lần này đã quyết định do Vân Cung dẫn đầu hơn sáu mươi vị đệ tử trong môn, tới phía bắc trảm trừ ma hoạn.
Kì thực lần này cũng coi là một trận tôi luyện đối với đệ tử tiên tông các nhà.
Không nằm ngoài dự đoán của Tô Đình, Tô Duyệt Tần cũng nằm trong hàng ngũ này.
Chỉ là hắn không nghĩ tới chính là tiểu tinh linh cũng đi theo.
Lần này ngược lại là tiểu tinh linh chủ động tiến về, chỉ vì Tô Duyệt Tần đi tơi phía bắc trảm ma, nàng không yên tâm, hơn nữa ở Hoán Hoa Các, đi theo Các chủ đời trước tu hành cũng có thu hoạch không nhỏ, cũng cần một trận tôi luyện, kiểm tra sở học của mình.
" Đại Ngưu nhà ta cũng đi phương bắc chứ?"
Tiểu tinh linh chống gò má, nói: "Không cho phép gạt ta."
Các chủ đời này cảm thấy không biết phải nói gì, nói ra: "Hắn bây giờ có thể xưng là người dưới Tiên gia có bản lĩnh đấu pháp cao nhất, Bán Tiên chủ sự chuyến này của Nguyên Phong Sơn đã đổi thành hắn, đồng thời còn có sáu vị trưởng lão đi cùng, lừa ngươi làm gì?"
Tiểu tinh linh ồ một tiếng, sau đó nói: "Đúng rồi, kh nãy có nói ta đi tới phương bắc, giết chết được một kẻ nhập ma thì sẽ thưởng ta một bình đan dược, sẽ tính thế nào?"
Các chủ đời này lấy ra một vật, giao cho tiểu tinh linh, nói ra: "Vật này tự nhiên sẽ có ghi chép."
Tiểu tinh linh rất hài lòng, nhận lấy vật này, sau đó bay tới chỗ Tô Duyệt Tần.
Các chủ trầm mặc hồi lâu, khẽ thở dài một tiếng.
Một vị Chân Thần do thiên địa sinh ra, sao lại trở nên tham tiền như thế chứ?
❖ ❖ ❖
Trong Tiên Tần Sơn Hải giới.
"Lần này đi Bắc Vực trảm trừ ma hoạn, sẽ do Tề Tuyên chủ sự, chư vị cùng tương trợ."
"Rõ."
Ai cũng biết sau khi Tề Nhạc chết, Tề Tuyên đã không còn trở ngại gì.
Dù chưởng giáo đời này chưa tỏ rõ ý, nhưng trưởng lão đệ tử trong môn phái, phàm là người sáng mắt thì đều biết được, chưởng giáo tương lai của Tiên Tần Sơn Hải giới chính là Tề Tuyên.
Mà gần đây có mấy chuyện đều do Tề Tuyên làm chủ, xử lý rất thỏa đáng.
Đây là chưởng giáo đang cho hắn cơ hội thể hiện.
Đây là cơ hội góp nhặt công lao.
Chỉ cần Tề Tuyên không phạm sai lầm, sau mấy lần, đạt được công lao hiển hách, thì có thể danh chính ngôn thuận kế thừa vị trí này.
Dù không có nói rõ, nhưng tất cả mọi người đều ngầm hiểu.
"Tổ sư có lời, lần này đi Bắc Vực phải chú ý cẩn thận."
Chưởng giáo nhìn về phía Tề Tuyên, nói ra: "Lần này tới phía bắc trảm ma, chính là Thiên Đế tự mình hạ chỉ... Theo như tổ sư nghe nói, ngay sau khi ngươi từ Địa Phủ trở về, ở Lục Đạo Luân Hồi đã bị ma đạo xâm nhập, làm rối loạn trật tự, Thiên Đế hạ lệnh trừ ma, có lẽ cũng có chút liên quan cùng việc này."
Tề Tuyên khẽ gật đầu, thần sắc cũng nặng nề hơn, lại nhớ tới Tô Đình.
Tô Đình rời khỏi Địa Phủ sau hắn.
Như vậy ma đạo làm loạn trật tự luân hồi, Tô Đình có thể gặp phải hay không?
"Lần này người chủ sự của Nguyên Phong Sơn là người nào?"
"Chính là Tô Đình."
"Xem ra Nguyên Phong Sơn thực sự rất tín nhiệm hắn, đầu tiên là tiến đánh Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, sau đó lại là lên phía bắc trảm ma, tất cả đều giao cho Tô Đình chủ sự... Tương lai cho dù hắn không thể trở thành chưởng giáo của Nguyên Phong Sơn, thì cũng hẳn là trụ cột vững vàng của Nguyên Phong Sơn."
"Không sai, sau này cần gia tăng chú ý về Tô Đình này."
"Đệ tử hiểu rõ."
❖ ❖ ❖
Trong Thủ Chính Đạo Môn.
Ty Thiên Giám nhiều lần truyền tin về, khiến tiên tông đệ nhất Trung Thổ cũng phải cảm thấy kinh ngạc.
Nhưng việc này cũng không trở ngại chuyện trảm yêu trừ ma.
Dù phía bắc Trung Thổ không thuộc vị trí của Thủ Chính Đạo Môn, nhưng trong tam giới lục đạo, phàm là yêu ma làm loạn, đệ tử Thủ Chính Đạo Môn đều có trách nhiệm trảm yêu trừ ma.
"Thiên Đình có lệnh, tiên tông chúng ta lên phía bắc trảm yêu trừ ma."
Chưởng giáo truyền lệnh nói: "Lần này bản môn phái đi tám vị trưởng lão, trăm vị đệ tử, nhất thiết phải tiêu diệt được ảnh hưởng của yêu ma."
Chúng đệ tử đều gật đầu hô vâng.
Mà việc này cũng truyền đến trong tai Cát Chính Hiên.
Sau khi biết được tin tức một trận chiến giữa Tô Đình cùng lão hạc, vị trích tiên sinh ra mà làm Tiên thể kia bây giờ cũng đã chân chính đột phá Tiên Đạo trở thành Tiên gia, thế mà vẫn không nhịn được trầm mặc hồi lâu.
Chỉ vì lão hạc kia không phải phàm tục, chính là được Bạch Hạc đồng tử truyền thừa, cũng học được thức thứ nhất trong ba thức kiếm đạo.
Cát Chính Hiên ngộ được một thức, đã biết rõ kiếm này bất phàm đến mức nào.
Nhưng đạo hạnh của Tô Đình thấp hơn lão hạc, thế mà vẫn có thể sống sót dưới kiếm của lão hạc.
Điều này không khỏi khiến hắn lâm vào trầm tư.
Nhưng chỉ suy tư một phen, cũng không qua bao lâu đã bị hắn ném ra sau ót.
Bây giờ đưa mắt nhìn khắp thế gian, thứ hấp dẫn hắn nhất không có gì ngoài ba thức kiếm đạo quỷ thần khó lường này.
Chuyện lên phía bắc thượng trảm ma này hắn cũng nghe thấy tin tức, nhưng hắn cũng không thèm để ý.
"Thủ Chính Đạo Môn dùng trừ ma vệ đạo làm tôn chỉ, lần này đi phương bắc trảm ma cũng nằm trong dự liệu."
Cát Chính Hiên thầm nghĩ: "Chính Tiên Đạo vốn lãnh đạm không tranh nhất, chỉ ở trong núi luyện đan cầu đạo là được, tại sao phải nhiều chuyện như vậy?"
Những lời này là hắn viết lên lá bùa rồi truyền cho chưởng giáo của Chính Tiên Đạo.
Chính Tiên Đạo cùng Thủ Chính Đạo Môn đều được vinh dự là tổ đình đạo môn.
Chỉ là so sánh với nhau, Chính Tiên Đạo luôn luôn không để ý chuyện thế gian.
❖ ❖ ❖
Phương tây.
Phật thổ.
Thiền âm trận trận, Phật quang nở rộ.
Phía trên có một vị Bồ Tát, vầng sáng lấp lóe, trên mặt là vẻ hiền từ.
"Nghe nói khi Huyền Sách nhập diệt, ma đạo tông chủ Tô Quan Nhi đã xâm nhập vào luân hồi, đảo loạn trật tự, rối loạn việc đầu thai chuyển thế của rất nhiều người."
"Bây giờ Âm Thiên Tử tức giận, báo cáo lên Thiên Đình."
" Đế Quân Thiên Đình truyền ý chỉ xuống, trảm trừ ma hoạn ở phương bắc."
"Trong ý chỉ của Thiên Đế, dù chưa đề cập tới Tây Thổ Phật Môn, nhưng độ hóa ma đầu, thanh tĩnh thế gian, trả lại cho thế gian sự yên tĩnh hòa bình cũng là ngã phật từ bi."
"Hơn ba mươi phật tử các ngươi, tất cả đều là người tu hành có thành tựu, nhưng chưa từng rời đi Phật Môn Tịnh Thổ, lần này đi về phường Bắc, có thể trải nghiệm thế gian hiểm ác, ma đạo dữ tợn."
"Sau khi nhập thế mới biết sự đáng quý của xuất thế, mới có thể lĩnh ngộ ra chân lý của Phật pháp."
Vị Bồ Tát kia chầm chậm nói ra, ngữ khí bình tĩnh.
Phía dưới là hơn ba mươi vị phật tử, đều khom người xưng vâng.
❖ ❖ ❖
Trong Nguyên Phong Sơn.
"Lần này tới phía bắc vốn nên do Tạ trưởng lão chủ sự, nhưng lần trước tiến đánh Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, Tạ trưởng lão chưa hồi phục thương thế, mà Tô trưởng lão cũng có ý tới phía bắc, cho nên lần này sẽ do Tô trưởng lão chủ sự."
Chưởng giáo nói ra: "Trần trưởng lão, mấy vị đều đã tu hành nhiều năm, mà Tô trưởng lão tuy có bản lĩnh cao, có thể ổn định cục diện, dù sao tuổi vẫn còn trẻ, mà lại rất nhiều chuyện phức tạp hắn có lẽ không xử lý được, thậm chí không muốn để ý tới, nên các ngươi còn phải cùng đi."
Những vị trưởng lão này đều lộ ra vẻ quái dị, khom người xác nhận.
Lần trước tiến đánh Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, mấy vị trưởng lão này cũng không cùng đi tới.
Cho nên chưa từng thực sự tiếp xúc với Tô Đình, chỉ biết người này có bản lĩnh cực cao, nhưng thời gian tu hành ngắn, thực sự chỉ là một hậu sinh vãn bối mà thôi, hơn nữa còn là từ bên ngoài sơn môn mời chào trở về.
Đối với bản lĩnh của vị Tô trưởng lão này, tuy rằng bọn hắn khó có thể tin, nhưng chư vị trưởng lão cùng thế hệ đều tán thưởng không thôi, nên bọn hắn cũng không có bao nhiêu chất vấn.
Cho dù hơi khuếch đại, nhưng có thể trảm Bán Tiên vẫn là sự thật.
Loại bản lĩnh này, cũng đủ khiến bọn hắn đè xuống bất mãn trong lòng.
Chưởng giáo chậm rãi nói ra: "Sáu mươi vị đệ tử, tất cả đều đã chọn lựa xong, ngày mai lên đường. "
Trần trưởng lão chần chừ một lúc, nói: "Đã do Tô trưởng lão chủ sự, như vậy Tô trưởng lão ở đau?"
Chưởng giáo dừng một chút, lần này Tô Đình đi Lê sơn là làm việc tư, nhưng hắn vừa mới có chút thanh danh, nếu nói thật ra không khỏi sẽ tổn hại thanh danh.
Sau khi suy tính, chưởng giáo mới lên tiếng: "Sau khi Tô trưởng lão công phá Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, bản tọa có lệnh nên hắn có chuyện quan trọng khác, đi tới Lê sơn xử lý, đồng thời lưu lại một chiếc pháp thuyền, chờ đợi Trần trưởng lão và chư vị tiến về Lê sơn tụ hợp."
Trần trưởng lão nghe vậy, nổi lòng tôn kính, nói: "Tô trưởng lão tuy không phải xuất thân từ đây, lại không thua gì trưởng lão chúng ta, lần tiến đánh Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc kia, hắn xuất lực nhiều nhất, lại ngựa không dừng vó, nghe lệnh của chưởng giáo, tận chức tận trách như thế, quả thực khiến người khác kính nể."
Chưởng giáo lộ ra vẻ cổ quái, lại chưa phản bác.