← Quay lại trang sách

Chương 643 Chữa trị thần bảo, Sơn thần đòi thù lao

Thần giáp cực kì bất phàm, chất liệu cũng đặc thù.

Đây là sơn thần tập hợp lại lực lượng của dãy núi, luyện chế thành bảo vật, không thua gì tiên bảo.

Chỉ vì sơn thần Triệu Từ thấy thần giáp này không có tác dụng với bản thân cho nên mới để bảo vật này dẫn động ra di tượng, thu hút người tu hành khắp nơi tới tranh đấu.

Tô Đình bị Tần Tông chủ truy sát đến đây, biết được ở nơi này có bảo vật, ỷ vào Trảm Tiên Phi Đao, ra tay chém Bạch Kính Huyền của Bạch thị ở Lâm Đông, đoạt được vật này.

Mới chưa được bao lâu mà thần giáp đã ở bị rách trong tay hậu bối này.

"Thần giáp phi phàm, chỉ có bản lĩnh cấp độ Tiên gia mới có thể phá rách."

Sơn thần nhận lấy quả cầu sắt màu đen trong tay Tô Đình, cảm thấy không biết nên nói gì, nói ra: "Lúc trước đạo hạnh của ngươi còn thấp, lấy được thần giáp còn không thể thi triển hết uy năng, nhưng ta cũng không ngờ chỉ trong thời gian ngắn ngủi như thế mà một Thượng Nhân mới chỉ tu thành Âm Thần như ngươi đã có trực tiếp đối đầu với bản lĩnh Tiên gia..."

Lúc trước Tô Đình đi vào Lê sơn, đạo hạnh mới sơ thành Âm Thần.

Về sau ở Lê sơn có lĩnh ngộ, mới là đột phá tới cảnh giới tầng năm.

Nhưng thời gian trôi qua đến nay không dài, không nói tới chuyện Tô Đình đã tu thành Dương Thần, hắn còn bước vào tầng tám.

Mà bàn về sự tích, hắn đã giết không chỉ một vị Bán Tiên.

Lần trước công phá Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, việc này giống như một cơn lốc càn quét khắp các nơi trên nhân gian, rất nhiều tiên thần, tông phái các phương đều có nghe thấy.

Sơn thần Triệu Từ tuy có nghe qua tên của Tô Đình, nhưng cũng chưa từng nghĩ qua vị Tô trưởng lão của Nguyên Phong Sơn có uy danh hiển hách kia chính là Tô Đình trước đây không lâu mới đột phá tầng năm ở đây.

Không ai ngờ được tốc độ tu hành của Tô Đình sẽ kinh người như thế.

Nhưng sơn thần càng không ngờ mới một thời gian ngắn ngủi mà thần giáp đã hư hại.

"Nói ra cũng thật xấu hổ... Lão hạc kia tuy không phải Tiên gia, nhưng một kiếm quả thực lăng lệ."

Tô Đình gãi đầu một cái, nói: "Vãn bối chịu hai kiếm, thần giáp bị tổn hại cũng là không nhỏ."

Sơn thần nhìn thần bảo trong tay, lại nhớ tới cái gì, lộ ra vẻ kinh dị, nói: "Tiên gia xuất thủ, ngay cả thần giáp cũng hư hại, sao ngươi chưa thành tiên mà không bị đối phương giết chết?"

Tô Đình khụ một tiếng rồi nói: "Vãn bối có chút bản lĩnh bảo mệnh, may mắn giữ được tính mệnh."

Sơn thần liếc hắn một cái, nói ra: "Bản lĩnh bảo mệnh này đúng là không nhỏ."

Tô Đình nghe vậy, cố nén vẻ đắc ý, khiêm tốn nói: "Không đáng nhắc tới, không đáng nhắc tới."

Sơn thần không nhiều lời, chỉ tung tung thần giáp trong tay, nói ra: "Lúc trước ngươi ở Lê sơn này kiếm được không ít lợi ích, đầu tiên là lấy được thần bảo, lại mượn địa thế của Lê sơn để đột phá tầng năm, về sau lại được gặp cảnh Đạo Tổ giảng pháp... Có thể nói là đã lấy hết cơ duyên tạo hóa ở Lê sơn."

"Vãn bối nhìn thấy cảnh tượng Đạo Tổ giảng pháp dưới ánh trăng, không phải tôn thần cũng nhận được lợi ích sao?"

Tô Đình hắc một tiếng, bây giờ hắn là Đại Chân Nhân tu thành Động Huyền lâu, rất nhiều phương diện chỉ cần suy nghĩ một chút là có thể xem thấu.

Năm đó gặp được tình cảnh Đạo Tổ giảng pháp, chưa chắc đã là cơ duyên mà sơn thần ban tặng.

Có lẽ đây vẫn là cơ duyên mà sơn thần muốn gặp được.

"Coi như ngươi thông minh."

Triệu Từ chắp hai tay sau lưng, nói ra: "Lợi ích đoạt được từ lần đó, đối với sơn thần bị giới hạn Thần vị như ta cũng được xem như một lần cơ duyên lớn nhất trong tám trăm năm qua... Cũng coi như ngươi báo đáp bản tôn."

Sau khi nói xong, hắn nhìn về phía thần giáp, chầm chậm nói ra: "Như vậy hiện tại thì sao?"

Tô Đình nhìn thần giáp này, hiểu được ý của Triệu Từ.

Chuyện lúc trước xem như hai bên đều có lợi.

Tuy rằng Tô Đình thu hoạch khá lớn, nhưng sơn thần cũng thu hoạch ít.

Tuy vậy đối với sơn thần bị giới hạn Thần vị, có thể khiến tự thân tiến thêm một bước, dù cái giá phải trả có lớn hơn nữa cũng đáng bỏ ra.

Cho nên sơn thần mới nói cơ duyên lần trước xem như thù lao của Tô Đình.

Nhưng lần này chữa trị thần giáp, thì nên như thế nào?

Đây rõ ràng chính là muốn Tô Đình trả thù lao.

Nhưng dựa vào chuyện này cũng có thể thấy chí ít vị sơn thần này vẫn có năng lực chữa trị thần giáp.

"Việc này..."

Tô Đình khẽ khụ một, nói: "Đã là đồ vật, không đều có kỳ hạn bảo hành sao? Ngươi nhìn trong Đại Chu, các cửa hàng đều có quy củ, trong một khoảng thời gian, nếu như đồ vật bị hỏng, thương gia có trách nhiệm sửa chữa..."

Sơn thần cười lạnh nói: "Trách nhiệm sửa chữa? Ngươi tự hỏi lương tâm đi, bản tôn luyện chế thần giáp bất phàm bực nào? Ngươi chịu hai kiếm đẳng cấp Tiên gia mà không chết, thế mà còn nhiều lời như vậy? Ngươi thấy bảo bối nhà ai bị pháp môn của Tiên gia phá hỏng còn có thể nguyện ý chữa trị cho ngươi?"

"Tôn thần nhẫn tâm nhìn thần bảo mà mình luyện chế bị phế bỏ sao?"

"Bản thần đã có thể nhẫn tâm đưa thần bảo ra ngoài, còn có gì không đành lòng nữa?"

"..."

Tô Đình sờ sờ mặt, cảm thấy bất đắc dĩ, nói: "Tôn thần chữa trị cho thần bảo này, muốn thù lao gì?"

Lúc này sắc mặt sơn thần mới tốt hơn một chut, nói ra: "Chữa trị thần bảo này không phải là chuyện dễ, cũng may bản thần luyện chế thần bảo này, biết được các loại biến hóa bên trong, cũng có thể chữa trị, chỉ là hao phí cũng không nhỏ."

Tô Đình nghe được hắn nói bóng gió, trong lòng cảm thấy kỳ quái, thầm nghĩ: "Vị sơn thần này ở Lê sơn, rời xa thế ngoại, làm sao vẫn học được dáng vẻ của đám gian thương ở nhân gian thế?"

Sơn thần không biết suy nghĩ trong lòng Tô Đình, chỉ đáp: "Bản tôn làm thần Lê sơn, bị Thần vị giới hạn, nếu muốn tăng trưởng pháp lực, hoặc là được Thiên Đình sắc phong, được là thành thượng thần, hoặc là Lê sơn có biến hóa, từ đó nhận được lợi... Mà một loại còn lại chính là hương hỏa nguyện lực."

Tô Đình mơ hồ hiểu được mấy phần, nói: "Tôn thần muốn mở rộng Thần uy, để tín đồ cung phụng, lấy được hương hỏa gia thân?"

Sơn thần không phủ nhận, chậm rãi nói ra: "Trong triều đình Đại Chu, do Ty Thiên Giám quản lý, phía sau chính là Thủ Chính Đạo Môn, ngoài chính thần trên Phong Thần bảng, chỉ khi được Ty Thiên Giám cho phép, mới có thể nhận hương hỏa. Bây giờ ngươi là trưởng lão tiên tông, nghe nói cũng có mấy phần quan hệ cùng Ty Thiên Giám..."

Tô Đình sờ lên cằm, nói ra: "Thời gian trước, vãn bối miễn cưỡng còn tính là cộng tác viên với Ty Thiên Giám, việc này đợi ta nói chuyện cùng quốc sư, chắc là không khó."

Sơn thần chậm rãi nói ra: "Chắc ngươi đã điều tra ra nguyên thân của ta."

Tô Đình hắc một tiếng, cười nói: "Đúng là đã điều tra, tám trăm năm trước, Triệu Từ dưới trướng đại tướng quân Khương Bách Giám có bản lĩnh cực cao, sau khi Thục quốc bị diệt đã ám sát Thục đế, thật là tráng sĩ."

Sơn thần bình tĩnh nói ra: "Truyền sự tích này ra, thanh danh có lẽ cũng không kém, bản thần cũng có thể nhận được một chút hương hỏa."

Trong lòng Tô Đình dị dạng, mơ hồ cảm thấy có lẽ bản ý của vị sơn thần này là muốn chính danh, nhưng dù như thế nào, việc này không tính là khó làm, chí ít so với để hắn lấy ra mấy món pháp bảo làm thù lao thì cũng đơn giản hơn nhiều.

"Ly Giang Long Vương chính là Yêu Tiên, tới gần Lê sơn, có ý đồ không tốt đối với bản thần."

Triệu Từ hơi phất tay áo, nói ra: "Nếu hương hỏa cường thịnh, dùng để tu luyện, ngày sau chưa hẳn đã không thể đòi lại chút thể diện với nó."

Trong lòng Tô Đình hơi giật mình, thầm nghĩ: "Hóa ra là bị bắt nạt, bây giờ nghĩ phải lớn mạnh hơn mấy phần, ngày sau sẽ từ từ thanh toán nợ cũ với người ta, nhưng dù sao có cũng là Yêu Tiên đắc đạo, mà nó cũng tu hành, đạo hạnh càng ngày càng tăng, vị sơn thần đại nhân này muốn mượn hương hỏa nguyện lực gia thân, để thần uy tăng thêm, từ đó đòi lại thể diện, chỉ sợ không dễ dàng..."