Chương 646 Pháp thuyền của Tô Đình
Chiếc pháp thuyền này cuối cùng cũng ra dáng rồi."
Tô Đình quan sát bốn phía một phen, sau đó mới lên thuyền.
Trên thuyền lại đánh giá chung quanh, nhìn pháp thuyền của mình một chút.
Giờ khắc này, hắn mới xem như hài lòng, trong lòng thầm suy nghĩ: "Bây giờ tiểu tinh linh không ở bên cạnh, nếu ta khống chế chiếc pháp thuyền này, lắc lư một vòng Trung Thổ, không biết sẽ hấp dẫn bao nhiêu người tu hành là nữ tử lên thuyền... Chậc chậc chậc... Chờ lúc trở về từ phương bắc, ta phải lắc lư lắc lư quanh Trung Thổ mới được."
Hắn nhìn chung quanh một chút, đưa tay gõ gõ, khá là hài lòng.
Đến khi tập trng lại mới phát hiện có rất nhiều ánh mắt đều đang nhìn hắn, mà trong ánh mắt lại có vẻ vô cùng cổ quái.
Thiếu niên diện mạo non nớt, cử chỉ không ổn trọng chút nào này lại chính là người chủ sự chuyến này?
Đừng nói là những chân truyền đệ tử kia, ngay cả những vị trưởng lão cùng đi kia cũng không biết nên nói gì.
Đã sớm biết vị Tô trưởng lão này còn rất trẻ, nhưng không ngờ hắn tuổi trẻ non nớt như thế, mà lại hết sức tò mò về pháp thuyền này, khi nãy còn cười ngây ngô hai tiếng.
Vị Tô trưởng lão chủ sự chuyến này sẽ thật sự không xảy ra sai lầm gì chứ?
Chư vị trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, đều cảm thấy không biết nên nói gì.
Nhưng trong rất nhiều đệ tử, chí ít có hơn một nửa vẫn nhận biết Tô Đình.
Dù sao lúc trước Tô Đình nhập môn, tạo ra danh tiếng, về sau cũng đi lại trong môn mấy lần.
"Khụ khụ..."
Tô Đình hơi ưỡn ngực, chắp hai tay sau lưng, nói ra: "Lần này Tô mỗ phụng mệnh, dẫn chư vị tới phía bắc trảm ma... Lần này chính là ý chỉ của Đế Quân Thiên Đình, nhưng cũng là trách nhiệm của Nguyên Phong Sơn làm Đạo Tổ truyền thừa, trách nhiệm của tiên tông chính đạo."
Hắn chậm rãi nói ra: "Các ngươi đều là đệ tử chân truyền của bản môn, đạo hạnh cũng đều không thấp, chí ít đều đã tu thành Âm Thần, lần này đi phương bắc, cũng là một trận ma luyện, mong chư vị đều có thể hiển lộ tài năng."
Đám đệ tử nghe xong đều thi lễ, hô phải.
Trong mấy đệ tử kia, không thiếu người còn lớn tuổi hơn Tô Đình, cũng có một số người đã tu thành cảnh giới Dương Thần.
Chỉ là Tô Đình chắp hai tay sau lưng, khẽ thả ra hai phần uy thế, nhưng cũng có thể triển lộ ra khí thế của trưởng lão trước mặt hơn mười vị chân truyền đệ tử.
Đám người Trần trưởng lão liếc nhau, phát hiện vị Tô trưởng lão này vào giờ phút này cũng có chút đáng tin cậy.
"Các người tới phương bắc trảm yêu trừ ma chuyến này, tuy có bản trưởng lão tọa trấn, kì thực vẫn rất hung hiểm."
Tô Đình chậm rãi nói ra: "Các ngươi không được chủ quan, một khi phạm sai lầm, không chỉ nguy hiểm đến tính mạng, cũng có nguy hiểm rơi vào ma đạo... Lần này chưởng giáo mệnh ta chủ sự, hi vọng đến khi trở về, chư vị ở đây đều đầy đủ, không thiếu một người."
Hắn nói như vậy, nhưng trong lòng đám người đều biết được lần này đi trảm ma, khó tránh khỏi sẽ có thương vong.
Cho dù là tiên tông đệ tử, sở học bất phàm, bản lĩnh cực cao, cũng khó tránh khỏi chuyện ngoài ý muốn.
Tô Đình nói một câu kia cũng chỉ là một lời cổ vũ mà thôi.
❖ ❖ ❖
Một chiếc pháp thuyền này có tốc độ cực nhanh.
Chỉ chớp mắt, pháp thuyền đã vượt qua Lê sơn, trực tiếp bay về hướng bắc.
"Đi không lâu nữa là có thể đến địa giới Thục Bát."
Tô Đình nghĩ như vậy, tâm tư phức tạp.
Lúc trước hắn chính là từ bên trong núi lửa âm linh Song Quế Sơn thuộc Ba Tử huyện ở địa giới Thục Bát, dùng Dương Thần bước vào Địa Phủ.
Chỉ là lần này đi Địa Phủ, Huyền Sách đại pháp sư vì hắn mà chết, Lục Đạo Luân Hồi cũng xảy ra hỗn loạn, Ứng Phong cũng rơi vào nỗi khổ luân hồi.
Lần này tới phía bắc trảm ma, kì thực cũng là bởi vì Lục Đạo Luân Hồi hỗn loạn mà ra, mới khiến Thiên Đế hạ chỉ.
Thật sự muốn tính toán thì vì hôm đó Tô Đình cùng Tề Tuyên đi vào Địa Phủ, mới là nguyên nhân gây ra lần lên bắc thượng trảm ma này.
Trong lòng hắn đầy suy nghĩ phức tạp, lại nghĩ tới Ứng Phong chuyển thế ở phương bắc, cũng không khỏi thở dài một hơi.
Mà đúng lúc này, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng gọi.
"Tô trưởng lão đang tu hành sao?"
Giọng nói của Trần trưởng lão kia từ ngoài cửa truyền đến.
Tô Đình vung tay lên một cái, cửa phòng mở ra, nói ra: "Cũng không phải tu hành, Trần trưởng lão có việc thì đi vào thương nghị."
Vừa nói xong, vị Trần trưởng lão kia trả lời một tiếng rồi lập tức vào trong phòng, trong tay cầm vài lá bùa.
Tô Đình thấy thế, cảm thấy kinh dị, hỏi: "Đây là cái gì?"
Trần trưởng lão nói ra: "Đây là trước khi chuẩn bị đi, chưởng giáo giao cho lão phu, bên trong ghi lại danh sách người tham gia của các tiên tông khác trong chuyến này."
Tô Đình run lên, nói: "Danh sách tiên tông khác?"
Trần trưởng lão gật đầu nói: "Lên phía bắc trảm ma không phải chuyện một nhà, đây chính là ý chỉ của Thiên Đình, cho nên lần này đi, người chủ sự của các nhà đều cần phải gặp mặt... Nơi này là danh sách đệ tử xuất hành lần này của các nhà tiên tông, nhưng vì phòng ngừa tin tức bị tiết lộ, tin tức trong danh sách này chỉ có người chủ sự của các tông mới biết được."
Tô Đình nghe vậy, nhẹ gật đầu, nói ra: "Ta hiểu rồi, Trần trưởng lão còn có chuyện khác sao?"
Trần trưởng lão khẽ lắc đầu, nói ra: "Chuyến này đi có rất nhiều việc rườm rà, mấy người lão phu sẽ ra tay xử lý, chưởng giáo từng đề cập là Tô trưởng lão không muốn quản lý những việc vặt phức tạp này, chỉ cần khi có chuyện lớn thì mời Tô trưởng lão tọa trấn là được."
❖ ❖ ❖
Vị Trần trưởng lão này rời khỏi phòng của Tô Đình, đi về trong phòng của ông ta.
Mà các trưởng lão khác cũng đều ở chỗ này, thấy ông ta trở về thì cùng nhau tiến lên.
"Sao rồi?"
"Hắn thật sự là một thiếu niên, khí tức cũng không có vẻ tang thương, chỉ là đạo hạnh đúng là không cạn, không thua kém chúng ta."
"Tuổi còn trẻ đã đạo hạnh bực này, khó trách năm đó Tín Thiên Ông ra sức bảo vệ hắn vào bản môn, xem ra là thật sự nhìn ra tiềm lực của hắn."
"Đạo hạnh là một chuyện, nghe nói bản lĩnh của hắn cực cao, ngươi có thể nhìn ra không?"
"Hắn không xuất thủ thì nhìn ra thế nào được?"
Trần trưởng lão khẽ lắc đầu, nói ra: "Nhưng chư vị sư huynh đệ trong môn sẽ không nói sai... Người này xuất thân ở bên ngoài bản môn, lại nhận được các loại cơ duyên trong môn, còn được chưởng giáo coi trọng như thế, tự nhiên không phải người thường..."
"Nói như vậy cũng không sai, đến trình độ như chúng ta, khi thu liễm thì sẽ không lộ tài năng, chỉ đến lúc xuất thủ mới thấy lợi kiếm ra khỏi vỏ."
"Không biết đến khi gặp được ma đầu có thể so với Bán Tiên, hắn có thể trấn áp được tràng diện hay không?"
"Mà lần này đi, các đại tiên tông gặp mặt đều có Bán Tiên, chỉ có đạo hạnh của hắn hơi thấp một bậc, khó tránh khỏi có chút cổ quái."
" Chưởng giáo đã để hắn chủ sự, chứng tỏ ngài rất tín nhiệm bản lĩnh của hắn, lần này cứ nghe theo lời chưởng giáo nói, không cần quan tâm nhiều chuyện như vậy."
"Trần trưởng lão nói phải."
❖ ❖ ❖
Tô Đình cũng không hiểu biết suy nghĩ của chư vị trưởng lão.
Hắn lấy ra những lá bùa này, lấy ra một tấm của Hoán Hoa Các, vận chuyển pháp lực, lá bùa cháy lên, bụi mù ngưng tụ thành kiểu chữ, hóa thành một tờ danh sách.
"Quả nhiên..."
Không nằm ngoài dự đoán của Tô Đình, biểu tỷ Tô Duyệt Tần cũng nằm trong danh sách.
Hắn nhìn kỹ lại, lần này người chủ sự của Hoán Hoa Các chính là Vân Cung cô nương, gương mặt của hắn không khỏi co quắp lại.
Lần trước lưu lại một dấu tay đỏ trên mặt người ta, chỉ sợ lần này gặp nhau ở đây, nàng sẽ không có sắc mặt tốt gì.
Nghĩ như vậy, Tô Đình lại lấy ra một tấm bùa, lại thiêu đốt, bụi mù ngưng tựu ra danh sách.
Một tờ này là danh sách của Tiên Tần Sơn Hải giới.
Người chủ sự chính là Tề Tuyên.
Tô Đình cũng chẳng suy nghĩ gì nữa.
Sau khi Tề Nhạc chết, Tề Tuyên hẳn là chưởng giáo tương lai.
Nhưng muốn phục chúng, tất nhiên cần rất nhiều công lao.
Dù là đến Trung Thổ tìm Tô Đình hắn, hay đi phương bắc trảm ma, đều là chuyện giúp Tề Tuyên tích lũy công lao mà thôi.
Sau đó Tô Đình lại đốt cháy danh sách liên quan tới Thủ Chính Đạo Môn cùng Chính Tiên Đạo, nhưng bên trong không có người mà hắn quen.
Mà khiến hắn cảm thấy có chút ngoài ý muốn chính là bên trong còn có một tấm ghi lại danh sách của Phật tông ở Tây Thổ.
Liên quan tới Phật Môn ở Tây Thổ, hiểu biết duy nhất của hắn chính là Huyền Sách đại pháp sư.
Trong danh sách Phật tông Tây Thổ, hắn tất nhiên không biết ai cả.
Nhưng không biết thì không biết, lần này đi phương bắc còn phải gặp mặt, cùng nhau bàn luận chuyện trảm ma, cũng phải ghi lại người chủ sự của những tiên tông này, cùng chư vị trưởng lão tùy hành.