Chương 652 Giương cung bạt kiếm
Người các tông đa số đều đã tới phế tích Cổ Thần.
Tiên Tần Sơn Hải giới từ Đông Hải mà cũng đến nơi.
Nhưng Hoán Hoa Các ở cực nam, cho nên đến chậm hơn một chút.
Tô Đình vốn cũng chỉ cho là vì đường xá xa xôi nên họ tới chậm một chút cũng là lẽ thường, nhưng không ngờ lúc này lại nghe được tin Hoán Hoa Các bị tập kích.
Hoán Hoa Các bị tập kích ở chỗ cách phế tích Cổ Thần hơn hai ngàn dặm!
Mà chuyến này trong đám đệ tử Hoán Hoa Các đi tới, còn có biểu tỷ Tô Duyệt Tần của hắn!
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Trên thân Tô Đình bắn ra một luồng sát cơ cực kì mãnh liệt.
Trong chớp mắt, hắn hóa thành hồng quang, bay tới vị trí doanh địa của Thủ Chính Đạo Môn.
Mà chư vị đạo sĩ của Thủ Chính Đạo Môn vừa mới bày xuống trận pháp, thậm chí chỉ ngăn cản hắn được một chớp mắt mà thôi.
❖ ❖ ❖
"Tô Đình!"
Vân Khang thấy Tô Đình mạnh mẽ xông tới, lập tức lộ ra vẻ giận dữ, quát: "Chưa thông bẩm đã mạnh mẽ xông tới vị trí của Thủ Chính Đạo Môn, ngươi có mục đích gì?"
Tô Đình vung tay lên một cái, dừng bước lại, cũng không tiếp tục tiếp tục xâm nhập vào vị trí doanh địa của Thủ Chính Đạo Môn, chỉ ở bên ngoại lên tiếng hỏi.
"Vân Khang, ta là nghe lời gọi của ngươi mới tới chỗ này... Khi nãy ngươi nói Hoán Hoa Các bị tập kích, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Tô Đình thở sâu, miễn cưỡng đè xuống gợn sóng trong lòng.
"Bần đạo tuy rằng triệu các ngươi đến đây, ngươi cũng không thể chưa thông bẩm mà đã mạnh mẽ xông tới! Tô Đình! Ngươi là người chủ sự của Nguyên Phong Sơn, nên hiểu cấp bậc lễ nghĩa!" Vân Khang còn đang tức giận, trong mắt tràn đầy vẻ tức giận.
"Đưa tin tức mà ngươi vừa mới nhận được cho ta nhìn một chút..." Tô Đình trầm giọng nói: "Chờ lần này trở về, Tô mỗ sẽ xin lỗi ngươi sau!"
"Tin tức này vừa mới nhận được, đơi người chủ sự các tông khác ở đây mới có thể công bố, ngươi tạm thời chờ một lát." Vân Khang vung tay giấu trong tay áo, có phần bất mãn.
"Tiên Tần Sơn Hải giới còn chưa đuổi tới! Cũng không ai biết còn phải đợi bao lâu! Trong số đệ tử của Hoán Hoa Các chuyến này, có thân quyến của ta ở trong đó, Tô mỗ không đợi kịp!" Tô Đình trầm ngưng nói: "Khi nãy ta thất lễ, là ta không đúng, trở về ta sẽ bồi tội sau! Nhưng lúc này ngươi chỉ cần nói cho ta biết trước đã xảy ra chuyện gì? Hoán Hoa Các bị tập kích khi nào? Bị tập kích ở vị trí nào? Ta sẽ tự mình chạy tới cứu người!"
"Chờ không nổi cũng phải chờ một lát!" Vân Khang từ khi mới gặp Tô Đình đã có bất mãn, huống chi lần này hắn đều làm việc theo quy củ, cũng chưa nói tới sai lầm, lúc này hắn ta bày ra sắc mặt nghiêm nghị công chính, hừ một tiếng, trầm giọng nói: "Mọi chuyện phải làm theo quy củ! Tiên Tần Sơn Hải giới chưa đến, các tông chúng ta thương nghị trước là bất kính!"
"Nói cho ta! Hoán Hoa Các bị tập kích ở nơi nào?"
Tô Đình không áp chế nổi tức giận trong lòng, bỗng dưng vung tay áo, trong tay hiện ra một quả cầu sắt màu đen, nở rộ kim quang.
Hắn đưa tay vỗ quả cầu sắt màu đen kia vào ngực vỗ, quả cầu sắt màu đen lập tức lan tràn ra, hóa thành một thân giáp trụ, kim quang nở rộ, thần uy hạo đãng.
Trong chớp mắt, uy thế trên người hắn cũng vì thế mà tăng vọt!
Hắn hất tay lên, năm ngón trên tay phải đều có một cái vòng tròn, màu sắc khác nhau, khí tức khác biệt, mà trên cổ tay cũng có một vòng tròn... Sáu vòng tròn, khí tức hỗ trợ lẫn nhau, đều là pháp bảo thượng đẳng!
Khí tức mạnh mẽ lan ra mấy trăm dặm xung quanh!
"Ngươi còn nói nhảm nữa! Lão tử chém ngươi một đao!"
"Tô Đình! Khẩu khí của ngươi thật lớn!"
Vân Khang bỗng nhiên tức giận, phất trần quét qua, tay trái rút ra pháp kiếm phía sau, kiếm khí lập tức bắn ra, quang mang lấp lóe.
Trong lòng Tô Đình đang đè ép một cơn tức giận, cũng không kịp nghĩ tới chuyện hai tông môn bất mãn, lục đục với nhau sẽ có hậu quả gì, chỉ muốn lập tức xuất thủ!
Chỉ trong nháy mắt, hai người đối chọi gay gắt, đã có uy thế vô cùng truyền khắp bát phương.
Đệ tử các tông xung quanh không khỏi cảm thấy trái tim đập nhanh.
Nhưng đúng vào lúc này, một luồng khí tức đè xuống, vừa vặn chen vào giữa hai luồng khí cơ đang va cham!
Luồng khí tức này cực kì nhu hòa, mà chỗ rơi xuống lại chính là vị trí hai luồng khí tức đang va chạm, ngăn cách ra khí cơ của hai người!
Đây là một đạo phất trần!
Người xuất thủ chính là Vân Ly đạo nhân của Chính Tiên Đạo!
"Hai vị trước tiên tỉnh táo lại, chớ tổn thương hòa khí."
Đúng lúc này, lại có một cái thanh âm ôn hòa truyền đến.
Chỉ thấy một hòa thượng mặc tăng bào xanh nhạt chầm chậm rơi xuống.
Đây chính là người chủ sự của Phật tông ở Tây Thổ, vị cao tăng Phật Môn kia có thiền công thâm hậu, có thể so với Bán Tiên của Đạo gia.
Mà vào thời khắc giằng co này!
Phía Đông chợt có một luồng khí tức, trong nháy mắt tới gần!
Chính là pháp thuyền Tiên Tần Sơn Hải giới đang tới!
Tề Tuyên cũng đã đuổi tới, hắn phát hiện ra sát cơ, vội vàng hạ pháp thuyền, nhìn thấy là Tô Đình cùng Vân Khang sắp ra tay đánh nhau thì không khỏi nhíu mày, lộ ra sắc mặt khác thường.
❖ ❖ ❖
Người chủ sự các tông đã đến tận đây, trận này tự nhiên sẽ không đánh được!
Tô Đình thấy các tông đều đến, ngay cả Tề Tuyên cũng đã đến, lập tức thu lại lửa giân, thở sâu, nói: "Người chủ sự của các tông đều đã đến, chuyện Hoán Hoa Các bị tập kích kia, ngươi cũng nên nói rồi chứ?"
Vẻ mặt Vân Khang vô cùng khó coi, bỗng dưng phất tay áo, mới nói: "Nguyên Phong Sơn gần đây kiêu ngạo thật lớn! Tô trưởng lão thật uy phong!"
Tô Đình thở sâu, nói ra: "Ngươi muốn tính sổ sách cùng ta, đợi trở lại hẵng nói! Lúc này mọi người đã tới đây, dựa theo quy củ, ngươi cũng nên mở miệng!"
Vân Khang nhìn về phía đám người, thấy Tề Tuyên của Tiên Tần Sơn Hải giới cũng đã tới mới thở sâu, nói ra: "Vừa mới nhận được tin tức, pháp thuyền của Hoán Hoa Các ở một chỗ cách đây hơn hai ngàn dặm về phía nam phế tích Cổ Thần đã bị tập kích, Vân Cung đạo hữu của Hoán Hoa Các bị trọng thương, đã mất đi tin tức."
Người chủ sự các tông riêng liếc nhau, tất cả đều lộ ra vẻ chấn kinh.
Tô Đình trầm ngưng nói: "Vị trí xác thực ở đâu?"
Vân Khang tràn đầy tức giận nhìn hắn một cái, nhưng cũng không nói thêm gì nữa, chỉ vung tay lên một cái, pháp lực ngưng tụ thành một tấm bản đồ địa hình, dừng ở một vị trí nào đó.
"Tin tức khi nãy truyền đến là ở vị trí này!"
"Tốt!"
Tô Đình lập tức quay người đi!
Vân Khang quát: "Tô trưởng lão! Ngươi muốn làm gì?"
Tô Đình cũng không quay đầu lại, nói ra: "Lập tức cứu viện!"
Vân Khang trầm giọng quát: "Vân Cung đạo hữu chính là Bán Tiên tầng chín, còn không thể tự vệ, ngươi chỉ có đạo hạnh tầng tám, dù có bản lĩnh đấu pháp không thua gì Bán Tiên, cũng không được lỗ mãng, mà trước tiên cần bàn bạc kỹ hơn..."
Tô Đình dừng lại, lạnh giọng nói ra: "Bàn bạc kỹ hơn, chờ người của Hoán Hoa Các chết sạch sao?"
Vân Khang nghe được lời này, sắc mặt lập tức tái xanh, đang muốn nổi giận.
Mà đúng lúc này, Tề Tuyên bỗng nhiên lên tiếng, nói ra: "Tô trưởng lão nói thế không phải không có lý... Nhận được tin tức đến nay không lâu, lập tức khởi hành, phi độn hai ngàn dặm, có lẽ còn kịp."
Vân Khang cắn răng, đang muốn nói chuyện.
Đúng lúc này, hòa thượng mặc tăng bào xanh nhạt kia chắp tay trước ngực, nói: "Bần tăng có thể đi theo Tô trưởng lão, có thể chiếu ứng lẫn nhau."
Sắc mặt Vân Khang cực kỳ khó coi, chỉ cảm thấy lần này mặt mũi của Thủ Chính Đạo Môn đã bị khiêu khích cực lớn.
Tô Đình khua tay nói: "Không cần, Phế tích Cổ Thần tuy là nơi còn thần tính, ma hoạn có thể xâm nhập đến tận đây cũng nằm ngoài ý muốn, chư vị lưu ở chỗ này chủ sự, Tô mỗ một mình tiến về là được... Trên thế gian hiện nay, ngoài Tiên gia đã đắc đạo ra, cũng không có người nào có thể làm càn trước mặt Tô mỗ!"
Sau khi nói xong, hắn nhìn lại Vân Khang một chút, sờ tay vào ngực, thả tới phía trước.
Một đạo quang mang lóe lên, hóa thành một lầu thuyền.
Tô Đình nhảy lên lâu thuyền.
Lâu thuyền hóa thành một vệt sáng, phóng về phía nam.
Vệt sáng chỉ chớp mắt đến chân trời.
Mà giọng nói của Tô Đình lúc này mới là truyền tới.
"Trần trưởng lão, cẩn thận để ý chư vị đệ tử bản môn, ta đi một chút sẽ trở lại!"