← Quay lại trang sách

Chương 653 Ma đoạn Hoán Hoa Các

Phế tích Cổ Thần, đi về phía nam cách đó hơn hai ngàn dặm.

Trên trời có vô số vết tích hư ảo, lít nha lít nhít như mạng nhện!

Chợt nhìn xuống lại có vô số sợi tơ, nhưng lại hết sức lăng lệ, giống như kiếm khí đang tung hoành.

Chính là khí tức bén nhọn như vậy, tựa như một tấm lưới bao phủ trên bầu trời, ngăn cản đường đi của Hoán Hoa Các!

"Ma tông đã sớm có bố trí!"

Sắc mặt Vân Cung đã tái nhợt đến cực điểm, bụng của nàng bị một thanh ma đao chém trúng, y phục cấp pháp bảo đã nứt ra, nàng đã bị thương cực nặng.

Nếu không phải có pháp y bảo vệ, nàng đã bị chém thành hai đoạn!

Dù tránh được bị một đao chém giết, nhưng giờ phút này nàng bị ma khí quấn quanh, thậm chí như vật sống khát máu vậy, không ngừng ăn mòn tạng phủ trong bụng nàng.

Nàng rất sợ bị ma đạo ăn mòn, đành phải hao phí ba thành pháp lực để tiêu trừ ma khí ăn mòn.

Nhưng cũng bởi vì như thế, ba thành pháp lực bị giảm đi, bản lĩnh có khả năng đánh ra cũng hao tổn hơn một nửa.

"Tòa ma trận này cực kì bất phàm, trước đó chúng ta không phát hiện ra, pháp thuyền bị hao tổn nghiêm trọng, chỉ cần ma đầu có thể so với Bán Tiên kia lại lần nữa ra tay, thậm chí chỉ ba thức pháp thuật đã đủ để phá hủy chiếc lâu thuyền này."

Vân Cung nhìn lại, khí sắc trên mặt đã trắng bệch, nói ra: "Lúc trước là ta chủ quan, bị thương quá nặng, không chịu nổi... Tiểu sư muội ki nãy đã dẫn đệ tử phân tán né ra, mấy vị trưởng lão lại không đi thì sợ là đi không nổi."

Mà mấy vị bên cạnh nàng, có mỹ phụ diện mạo như trung niên, cũng có nữ tử trẻ tuổi có khí tức thành thục, nhưng đạo hạnh đều ở tầng tám, chính là trưởng lão của Hoán Hoa Các, phần lớn là sư tỷ, thậm chí trưởng bối của Vân Cung.

"Chúng ta cứ thối lui như thế, còn ngươi thì thế nào?"

"Sư muội không cần nhiều lời, chúng ta kết kiếm trận, còn có thể chống đỡ thêm hồi lâu, có lẽ không lâu nữa, các tông sẽ phái người đến đây viện trợ."

"Rất nhiều đệ tử đã tản ra, chúng ta đã thành công kéo dài rồi, tiếp theo nên đào mệnh mới đúng... Các ngươi tội gì phải lưu lại?"

Vân Cung che bụng, lui trở về, khí tức suy yếu, thấp giọng nói: "Các ngươi không cần để ý tới ta, đối phương có ba nhân vật cấp Bán Tiên, hai kẻ khác sở học không cao, cho nên bản lĩnh còn yếu hơn ta ba phần."

"Nhưng kẻ vận dụng ma đao kia, tiền thân nhất định không phải hạng người tầm thường, sau khi hắn nhập ma còn hung hãn không sợ chết, ma khí lại cực kỳ khó dây dưa, xuất thủ cực kì hung lệ."

"Người này trong ma tông có lẽ có thể xếp vào hàng tam đại Ma Tôn, thập đại Ma Quân, tuyệt đối không phải là ma đầu bình thường."

"Người này có bản lĩnh quá cao, dù ta xuất thân tiên tông, cũng không phải địch thủ, cho dù chúng ta kết trận giữ gìn, cũng không chống được bao lâu."

Nói đến đây, ngữ khí của Vân Cung dần dần thấp, tốc độ cũng chậm dần, thở hổn hển nói: "Một khi chiếc pháp thuyền này bị hủy đi, chúng ta cũng không sống nổi... Đợi đến lúc nào người các tông khác tới?"

Các vị trưởng lão liếc nhau, trên mặt đều hiện ra vẻ xoắn xuýt không thôi.

Kì thực các nàng cũng đều hiểu rằng ký thác hi vọng sinh tồn vào việc những tông môn khác tới cứu viện, không khỏi cũng quá viển vông.

Vân Cung thở sâu, nói: "Đệ tử tuy rằng bị thương không nhỏ, nhưng trong tình huống liều chết không để ý tới ma khí, ta còn có thể ngăn lại hai đại địch, mà các ngươi kết kiếm trận, chạy thoát từ trong tay một người khác cũng không khó lắm..."

Oanh!

Vừa dứt tiếng!

Đã có một vệt sáng ma đạo quấn quanh pháp thuyền của Hoán Hoa Các, ầm ầm va chạm!

Pháp thuyền không khỏi nghiêng một chút, chạm đến "Sợi tơ" đầy trời, ở bên dưới lại giống như có vô số đao kiếm trảm lên, lưu lại vô số vết tích nhìn thấy mà giật mình.

"Chiếc pháp thuyền này không chịu nổi."

Vân Cung hô hấp hơi gấp, khí huyết dần dần cường thịnh, trong ánh mắt lóe ra ánh sáng càng mãnh liệt, trầm giọng nói: "Đệ tử có thể lại kéo dài hai hơi, mấy vị trưởng lão lập tức kết thành kiếm trận, nhất định có thể giữ được tính mệnh."

Chư vị trưởng lão liếc nhau, trong lòng cũng có dao động.

Vân Cung vội vàng nói: "Ta đã vận dụng cấm thuật, nửa khắc đồng hồ sau, khí huyết hạ xuống, pháp lực tán loạn, cũng không thể trốn thoát, các ngươi lưu lại cũng không thể giúp ích gì ta, ở đây nộp mạng làm gì?"

"Sư tỷ..."

"Không cần nhiều lời! Kết trận!" Nữ tử nhìn như trung niên cắn răng, nghiêm nghị nói: "Không được cô phụ ý tốt của Vân Cung, đào mệnh ra ngoài, ghi khắc thù này, tru diệt ma đạo, mới là chuyện mà chúng ta nên làm!"

"Thù hận lần này nhất định không thể bỏ qua!"

"Kiếm trận!"

"Lên!"

...

Pháp thuyền của Hoán Hoa Các gần như vỡ vụn!

Lại có hai đạo ma quang cùng tấn công từ hai bên!

Kẻ đánh ra hai đạo ma quang này, chính là hai ma đầu có thể so với Bán Tiên tầng chín của Đạo gia!

Hai đạo ma quang cùng tấn công, uy thế đủ để khiến một tòa núi cao vạn biến thành phấn vụn!

Dù đây là pháp thuyền của Hoán Hoa Các, nhưng ở biên giới sắp vỡ nát cũng khó có thể chịu đựng hai đạo ma quang đánh xuống!

Chiếc pháp thuyền này bị hai đạo ma quang hung hãn vô song đánh trúng, ầm vang vỡ vụn!

Vô tận mảnh vỡ bắn ra bốn phương tám hướng, biến thành từng điểm sáng, như là sao băng vậy, bay khắp trăm dặm!

Mà lúc này lại có một đạo kiếm quang đâm về phía ma quang bên trái!

"Lão ma! Nhận lấy cái chết!"

Giọng nói của Vân Cung trở nên cực kì lạnh lùng.

Kẻ trong ma đạo kia cũng không ngờ được bản lĩnh của Vân Cung bỗng nhiên tăng mạnh, gã ta bị kiếm khí xuyên thấu, gào lên thê thảm, lập tức phải lùi lại hơn mười dặm.

Mà Vân Cung không truy kích, kiếm quang khẽ chuyển, lại xông về phía bên phải.

Tên ma đầu phía bên phải này thấy đồng bạn vừa bị thương, đã sớm chuẩn bị, tránh né mũi nhọn, lại có một đạo ma khí tựa như rắn độc lan tới vết thương ở bụng Vân Cung.

Vân Cung giơ kiếm quét qua, ma khí kia bị nàng chém đứt.

Nhưng đúng vào lúc này, hư không trước mặt nàng như đã nứt ra.

Từ trong khe hở giữa hư không có một thanh trường đao chém ra!

Một thanh trường đao này, toàn thân đen như mực, ma khí âm u!

Khi nãy chính là một đao này đã suýt nữa chém ngang lưng Vân Cung!

Bây giờ lại là một đao này, dường như muốn chém xuống từ đầu nàng thành hai nửa!

"Băng kính!"

Vân Cung không tránh kịp, cũng không tìm được cơ hội dùng tổn thương đổi mệnh, đành phải giơ kiếm tự vệ.

Tiếng đao kiếm giao kích bỗng nhiên vang lên.

Vân Cung chỉ cảm thấy pháp kiếm dường như bị gãy mất, trước mắt bị đao quang bao phủ!

"Sư tỷ..."

"Vân Cung..."

Vừa mới pháp thuyền vỡ vụn đục ngầu khí tức bên trong, truyền đến hai tiếng kinh hô.

Vân Cung tụ lên pháp lực, quát: "Đi!"

Nàng miễn cưỡng đẩy lùi được một ma đao.

Nhưng pháp kiếm trong tay nàng đã ảm đạm vô quang.

Mà bản thân nàng cũng bị khí thế của ma đao chấn nhiếp, suy nghĩ vẫn trống không.

Đúng lúc này, ma quang bên phải bị nàng đâm một kiếm lại đột nhiên tới gần, đánh một chưởng về phía hậu tâm của nàng.

Vân Cung vội vàng thu kiếm, nhưng ma khí trong một chưởng này bắn ra rất nồng, khiến nàng phải kêu lên một tiếng đau đớn!

Mà một tia sáng lại bắn về phía kiếm trận do mấy vị trưởng lão Hoán Hoa Các kết thành.

Nhưng ma quang dường như không ngăn được kiếm trận, kiếm trận kia có xu hướng muốn xuyên phá phong tỏa ma quang.

"Muốn đi?"

Bỗng nhiên có một giọng nói trầm thấp vang lên.

Hư không vỡ ra, một ma đao chém về phía vị trí kiếm trận!

Oanh!

Chư vị trưởng lão trong kiếm trận chỉ cảm thấy trận pháp ầm ầm tán loạn, trong lúc vô hình, tất cả đều bị một đao này chặt đứt.

Trước kia chư vị trưởng lão ngưng tụ thành một thể, giờ phút này lại lần nữa phân tán, mà lại các người bị thương.

Trong lòng Vân Cung tỏa ra ý tuyệt vọng, vốn tưởng rằng nàng ngăn lại hai ma đầu kia là có thể để chư vị trưởng lão kết trận rời đi, không ngờ một tên ma đầu kia lại bỏ qua chính mình, chỉ đánh về phía kiếm trận.

"Hoán Hoa Các thì thế nào?"

Ma quang vừa mới bị Vân Cung đâm một kiếm đã hóa thành thân người, biến thành một nam tử trung niên vóc người hơi thấp, cười lạnh nói: "Không phải cuối cùng vẫn phải chết ở chỗ này à?"

Mà một đạo ma quang khác lại hóa thành một lão giả, trên mặt lộ vẻ cười nhạo, phóng về phía chư vị trưởng lão của Hoán Hoa Các.

"Đám đàn bà thối các ngươi kết trận, suýt nữa đã chạy khỏi từ trong tay lão phu, bây giờ trận pháp tán loạn, xem các ngươi có bao nhiêu bản lĩnh, lão phu muốn giết từng người trong các ngươi ở chỗ này!"

"Bớt nói lời nhảm đi, quyết chiến!"

Trong hư không lại vang lên giọng nói âm trầm khi nãy: "Các tông khác chỉ sợ sắp tới rồi."

Nam tử dùng ma đao kia, địa vị hiển nhiên cao hơn hai người khác.

Lão giả kia nghe vậy, đáp lại một tiếng rồi chợt xuất thủ!

Mà nam tử trung niên kia cũng xông về phía Vân Cung, một tay đè xuống, giống như muốn bóp chết Vân Cung trong tay.

Nhưng đúng vào lúc này.

Ở phương xa có một đạo quang mang bắn tới!

Quang mang kia từ đằng xa bắn tới, khi tới gần mới thấy là vô cùng to lớn!

Đám người đều không kịp phản ứng, cho dù là Bán Tiên tầng chín cũng chỉ là kịp lóe lên suy nghĩ.

Chỉ thấy lão ma muốn xuất thủ với chư vị trưởng lão của Hoán Hoa Các bị quang mang to lớn kia va chạm.

Lão ma kia trong chớp mắt đã bị đụng vỡ nát!

Cho tới giờ khắc này, mới nghe được tiếng vang ầm ầm truyền ra!

"Muốn chết!"

Một giọng nói tràn đầy sát cơ vang vọng khắp nơi.