Chương 657 Diệt ma đoạt đao
Chỉ thấy Tô Đình lấy ra trấn ma phù của Thanh Đế, đánh vào ngực lên cao nhân ma đạo này.
Vừa đánh xuống đã thấy trên người nam tử dữ tợn có vô số ma khí tràn lan ra bốn phía.
Nhưng dưới ánh sáng màu xanh kia, ma khí không ngừng tiêu tán.
Cao nhân ma đạo đã suy yếu đến cực hạn rú lên thảm thiết, sau đó dần dần im ắng.
Gã rốt cục vẫn không chịu được phù chiếu Thanh Đế mà Tô Đình lấy ra, cứ thế tan thành mây khói.
Chỉ có một thanh ma đao mà thế giới trên tay phải của Tô Đình vẫn giữ chặt kia tựa như vật sống, vẫn đang rung động.
"Một thanh ma đao thật tốt."
Vẻ mặt Tô Đình lãnh đạm, tay trái ngưng tụ ra một tia sáng.
Thiên Lôi kiếm chỉ, hừng hực bá đạo.
Hắn điểm một chỉ lên trên ma đao.
Chất liệu của ma đao vẫn là kim thiết tạo thành, có thuộc tính kim, mà lôi hỏa hừng hực có thể khắc kim.
Trong một chớp mắt, ma đao như bị tấn công mạnh, run lên một cái, quang mang lập tức ảm đạm.
"Không có chủ nhân còn muốn lật trời?"
Tô Đình lại ra tay lần nữa, lại dùng lôi pháp tẩy luyện một lần, xóa đi rất nhiều ma khí, rồi mới vận dụng pháp lực bắt đầu trấn phong.
Làm xong những chuyện này, hắn mới quay người nhìn về phía một đoàn người Hoán Hoa Các.
Trên pháp thuyền, chư vị trưởng lão Hoán Hoa Các đều kinh ngạc nhìn Tô Đình.
Sớm đã nghe nói, Tô Đình có thiên phú tuyệt đỉnh, bản lĩnh cực cao, nhưng lần trước hắn tới Hoán Hoa Các đến nay cũng chưa được bao lâu... Mà ở trong mắt chư vị trưởng lão Hoán Hoa Các, lúc ấy hắn đấu với Vân Cung cũng rơi vào thế hạ phong, chỉ là Vân Cung làm người nhu hòa, giữ mặt mũi cho hắn, mới nói là cân sức ngang tài.
Mà bây giờ Tô Đình so với khi đó đã cường đại hơn mấy phần!
Ba ma đầu cấp độ Bán Tiên, trước sau chỉ trong thời gian một chén trà đã đều chết hết.
Mà ma đầu cầm ma đao kia tay rất có thể là nhân vật thượng tầng trong Ma tông, so với Vân Cung là Bán Tiên của tiên tông còn hung ác hơn ba phần.
Khi nãy chính là ba ma đầu chặn giết cả đoàn người Hoán Hoa Các này ở đây.
Lúc trước chư vị trưởng lão của Hoán Hoa Các đứng trước sinh tử thời khắc, trong lòng gần như tuyệt vọng, cũng đều cho rằng trừ phi người chủ sự của các đại tiên tông đều tới, nếu không thì cũng chỉ có Tiên gia đắc đạo mới có thể bảo vệ được các nàng.
Nhưng ba ma đầu hung lệ như thế, vẫn bị một mình Tô Đình xử lý trong vòng một chén trà.
Mà nghe nói Tô Đình chỉ có bối phận cao, nhưng tuổi tác của hắn vẫn còn rất trẻ.
Chư vị trưởng lão Hoán Hoa Các nhìn về phía Tô Đình, trong ánh mắt đều là vẻ phức tạp, phần lớn là khó có thể tin.
"Tô trưởng lão..."
Vân Cung được sư muội giúp đỡ kích thích sinh cơ, lúc này thở dốc nói: "Đa tạ Tô trưởng lão cứu giúp, nếu không, chỉ sợ chuyến này chúng ta đều sẽ gặp sát kiếp."
Mấy vị trưởng lão khác của Hoán Hoa Các cũng vội hành lễ với hắn.
Tô Đình trở về pháp thuyền, khẽ gật đầu, mới nhìn tới Vân Cung, thở sâu, miễn cưỡng trấn định lại nói ra: " Hoán Hoa Các lần này có tám vị trưởng lão, hơn sáu mươi chân truyền đệ tử, sao bây giờ chỉ có mấy vị trưởng lão ở đây, trưởng lão còn lại cùng chân truyền đệ tử đâu rồi?"
Mấy vị trưởng lão liếc nhau, đều có mấy phần do dự.
Vân Cung thấp giọng nói: "Lúc trước bản môn bị tập kích, ta bị ma đầu kia dùng ma đao gây thương tích, không thể bảo vệ môn hạ đệ tử, cho nên cùng chư vị trưởng lão ở lại đây cản lại ba đại ma đầu, hai vị trưởng lão còn lại bảo vệ đệ tử rời đi, tản hết ra... Nhưng ba đại ma đầu này mang tới hơn một trăm ma chúng cũng đã tản ra, chỉ sợ là truy sát đệ tử trong môn ta."
Vẻ mặt Tô Đình đột nhiên run lên, nói: "Gia tỷ Tô Duyệt Tần đi hướng nào?"
Vân Cung khẽ lắc đầu, nói ra: "Hơn sáu mươi đệ tử tản mát bốn phía, quả thực khó mà biết được... Nhưng đệ tử trong môn đều có pháp môn đưa tin, một khi tìm được chỗ an toàn, tất nhiên sẽ đưa tin trở về."
Tô Đình trầm giọng nói: "Không thể chủ động tìm được vị trí của các nàng sao?"
Vân Cung khẽ lắc đầu, nói ra: "Lệnh bài trong tay của ta có thể cảm giác được, nhưng cần dùng công pháp cùng bí thuật của tông môn chúng ta, mà lại phải có đạo hạnh tầng chín mới có thể vận dụng, bây giờ ta bị thương nặng, chí ít ba ngày mới có thể khôi phục."
Tô Đình khẽ siết tay, vẻ mặt vô cùng khó coi.
Muốn chờ Vân Cung khôi phục lại vận dụng lệnh bài, chủ động xác nhận vị trí của chúng đệ tử còn phải chờ đợi ba ngày.
Nhưng Ma tông đã xuất thủ trước như thế, trong ba ngày này, ai biết được sẽ sinh ra chuyện gì?
Mà bây giờ đệ tử Hoán Hoa Các chạy tứ tán, đã có đệ tử Ma tông đuổi giết rồi.
Biểu tỷ Tô Duyệt Tần vừa thành Âm Thần chưa qua bao lâu, xem như đệ tử đạo hạnh thấp nhất, lịch duyệt cạn nhất của Hoán Hoa Các lần này, một khi gặp nạn, sao có thể chống đỡ được?
Mà lại, lần này Hoán Hoa Các bị tập kích, những điểm đáng nghi trong chuyện này không khỏi cũng quá nhiều.
Trong lòng Tô Đình không ngừng suy nghĩ.
Nhưng đúng vào lúc này, từ phía bắc truyền đến tiếng ầm ầm.
Một chiếc pháp thuyền lập tức bay tới!
Đây là lâu thuyền của Tiên Tần Sơn Hải giới!
Trưởng lão của các đại tiên tông giờ phút này mới khó khăn đuổi tới.
❖ ❖ ❖
"Hung đồ của ma đạo ở đâu?"
Trên pháp thuyền, Tề Tuyên cầm pháp kiếm trong tay, ánh mắt trầm ngưng.
Mà ở bên người hắn, cũng có vài vị trưởng lão đạo hạnh cao thâm, bên trong có hai vị trưởng lão của Tiên Tần Sơn Hải giới, hai vị là trưởng lão Thủ Chính Đạo Môn, hai vị là trưởng lão Chính Tiên Đạo, còn có một vị cao tăng đại đức của Phật tông.
Mấy vị trưởng lão này nhìn thấy pháp thuyền của Tô Đình thì nhẹ nhàng thở ra, vội tản ra, bảo hộ ở xung quanh.
Nơi này vẫn có thật nhiều vết tích đấu pháp còn sót lại, hơn nữa ma trận vẫn còn, khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.
Dám can đảm ra tay chặn pháp thuyền của Hoán Hoa Các, quả nhiên không phải hạng người tầm thường, vẫn có thật nhiều khí tức lăng lệ chưa tan, làm cho Chân Nhân Dương Thần cũng không nhịn được mà trái tim đập nhanh.
"Hung đồ ma đạo đã bị chư vị trưởng lão đánh lui sao?"
Lão giả là người của Thủ Chính Đạo Môn thở phào một hơi, tới gần pháp thuyền tới.
Vẻ mặt Tô Đình bình tĩnh, chỉ mở ra thiên nhãn, đảo qua một lần ở trên người ông ta, xác nhận đây là trưởng lão của Thủ Chính Đạo Môn mới thu ánh mắt.
Dựa vào cảm giác Động Huyền lâu, kết hợp với thiên nhãn thần thông, trừ phi là ma đầu có thể so với Tiên gia, nếu không thì không thể gạt được hắn.
Vị trưởng lão này của Thủ Chính Đạo Môn phát hiện ra hành động của Tô Đình thì khẽ nhíu mày, có vẻ không thích, nhưng cũng không nhiều lời, chỉ nhìn về phía chư vị trưởng lão của Hoán Hoa Các.
Vân Cung là người chủ sự, tuy rằng không phải người có bối phận cao nhất, nhưng dựa theo cấp bậc lễ nghĩa cũng đáp lễ lại, nói: " Hung đồ ma đạo lần này đều đã bị Tô trưởng lão tru diệt."
"..."
Lão giả của Thủ Chính Đạo Môn lộ ra sắc mặt khác thường.
Chẳng những là ông ta, các trưởng lão của Tiên Tần Sơn Hải giới, Chính Tiên Đạo, cũng đều cảm thấy kinh dị.
Nhất là tăng nhân trung niên của Phật tông ở Tây Thổ kia lại càng là kinh dị, ông ta có thể phát hiện ra, Tô Đình tuy có thiên phú cao, nhưng tuổi tác còn trẻ, tích lũy còn thấp, đạo hạnh còn yếu hơn mình một tầng.
Nhưng Tô Đình này lại thật sự đã tru diệt hung đồ dám can đảm chặn đường Hoán Hoa Các?
Từ khí tức bén nhọn còn lưu lại thì có thể thấy trong đám hung đồ ma đạo kia, có nhân vật có thể so với Bán Tiên của Đạo gia.
Còn Tề Tuyên tuy rằng cũng kinh dị, nhưng nhớ tới Tề Nhạc đã chết, lão tộc trưởng của Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc cũng mất mạng trong tay Tô Đình, nên hắn tương đối bình tĩnh.
"Đi thôi, trước tiên đi tới phế tích Cổ Thần đã."
Tô Đình bỗng lên tiếng nói như vậy.