Chương 665 Uy lực của Thần Tướng giáp
Tô Đình trở về khu vực của Nguyên Phong Sơn, trong lòng mơ hồ cảm thấy hơi khác thường.
Hắn luôn cảm thấy, chuyện của Vân Khang không đơn giản như vậy.
Việc này chỉ sợ còn chưa phải kết thúc cuối cùng.
Người chủ sự của Thủ Chính Đạo Môn, đường đường là Bán Tiên Đạo gia lại ở đây tự thiêu mà chết, chết không minh bạch như thế là việc lớn cỡ nào?
Không chỉ là vị Cổ Diễn trưởng lão kia, chính là Thủ Chính Đạo Môn ở Trung Thổ cũng không sẽ dễ dàng bỏ qua việc này như thế, nhất định phải điều tra kỹ một lần.
Một khi điều tra kỹ, như vậy việc Vân Khang mắc lừa cũng có thể phát giác.
"Tô trưởng lão..." Trần trưởng lão đến gần, trên mặt có chút chần chờ.
"Không có việc gì." Tô Đình phất phất tay, nói: "Đã thu xếp xong cho đám người Vân Cung cô nương rồi sao?"
"Đã an bài thỏa đáng." Trần trưởng lão nói như vậy.
"Như thế rất tốt." Tô Đình nhẹ gật đầu.
"Còn có..." Trần trưởng lão muốn nói lại thôi.
"Còn có chuyện gì?" Tô Đình cau mày nói.
" Con của Tô trưởng lão..."
"..."
Tô Đình cảm thấy không nói gì, nói: "Cái gì gọi là con của ta?"
Vẻ mặt Trần trưởng lão dị dạng, trong lòng mơ hồ coi đứa bé kia là con riêng của Tô Đình, nhưng nghe nói Tô trưởng lão không nhận, cũng không nói rõ, chỉ đành giả bộ như không biết lai lịch của đứa nhỏ này.
"Bất kể là con của ai, nhưng lão phu quả thực không biết chăm sóc một đứa bé như thế nào."
"Thôi được, làm khó cho ngươi." Tô Đình bất đắc dĩ nói: "Ôm tới đây đi."
"Được."
Trần trưởng lão như trút được gánh nặng.
❖ ❖ ❖
Sau một lát.
Mới thấy Trần trưởng lão đang ôm tới một đứa bé đang oa oa khóc lớn.
Tô Đình ôm lấy đứa bé này, cúi đầu nhìn thoáng qua.
Đứa bé này tuy rằng còn nhỏ, thân thể yếu đuối, cực kì non nớt, nhưng khí tức lại rất tinh khiết, mà căn cốt cũng không kém.
"Không hổ là đầu thai từ Thăng Tiên Đạo ra, quả thật có một bộ căn cốt thượng giai, cũng chưa chắc đã kém so với kiếp trước."
Tô Đình thầm nghĩ: "Thật đúng là một mầm mống tốt."
Hắn cảm thấy rất hài lòng, nhìn kỹ diện mạo của đứa bé này.
Dù diện mạo của đứa bé này chưa nẩy nở, nhưng hình thức ban đầu của ngũ quan đã từ từ hiện rõ.
Hắn nhìn kỹ một lần, cảm thấy thất vọng.
Đứa nhỏ này có diện mạo cũng không xấu, ngũ quan đoan chính, chỉ là không có diện mạo như Ứng Phong ngày xưa.
"Ta xem qua rồi, Trần trưởng lão có thể ôm xuống."
"..." Trần trưởng lão lộ ra vẻ mờ mịt, nói: "Không phải trả lại cho Tô trưởng lão chăm sóc sao?"
"Tô mỗ thân là người chủ sự chuyến này, mọi việc bận rộn, khó mà chăm sóc được tiểu tử này." Tô Đình nói như vậy.
"Nó vẫn luôn khóc." Trần trưởng lão nói ra.
"Vậy Trần trưởng lão nghĩ biện pháp để nó không khóc nữa là được."
"Ta..." Sắc mặt Trần trưởng lão biến đổi, chợt cắn răng nói: "Đây là đứa bé do ngươi mang về."
"Ta biết." Tô Đình gật đầu nói.
"Tô trưởng lão, nếu là đứa bé do ngươi mang về thì không phải nên do ngươi đến chăm sóc sao?"
"Ta lại không biết chăm sóc đứa nhỏ." Tô Đình nói chuyện trực tiếp, không giấu diếm nữa.
"..." Trần trưởng lão trầm mặc một chút, nói ra: "Lão phu cũng không biết."
"Ngài có thể học." Tô Đình nói một tiếng, bỗng nhiên suy tư nói: "Chăm sóc trẻ con phần lớn là nữ nhân tương đối hiểu rõ, ngươi có thể nhờ mấy vị trưởng lão của Hoán Hoa Các kia, xemcó thể giúp một chút hay không?"
"Mấy vị này đều chưa từng kết hôn..." Trần trưởng lão nhắc nhở: "Ngươi mang đứa bé tới, ném cho người ta chăm sóc, không chừng sẽ bị đánh trở về."
"Không đến mức như thế chứ?" Trong lòng Tô Đình lo sợ, thầm nghĩ: "Tốt xấu gì Tô mỗ đã cứu tính mạng của các nàng."
Tuy nghĩ như vậy, nhưng hắn cũng từ bỏ suy nghĩ này.
Sau đó, lại thấy một già một trẻ này đẩy đưa lẫn nhau cả nửa ngày.
Chỉ là Tô Đình bỗng nhiên nghĩ tới Cát Chính Hiên.
"Truyền thuyết Cát Chính Hiên chính là tiên thiên đạo thể, từ nhỏ đã không ăn ngũ cốc, không nhiễm bụi bặm."
"Tiểu tử này đói bụng, chúng ta có thể độ pháp lực cho nó, hơn nữa còn bớt được chuyện nó sẽ đi tiểu gì đó."
"Mà có pháp lực tẩy luyện, căn cốt của nó tất nhiên cao hơn một bậc."
"Cứ làm như thế đi, một biện pháp cực tốt."
Tô Đình nghĩ thông suốt được chuyện này, dặn dò: "Làm phiền Trần trưởng lão."
Trần trưởng lão im lặng nửa ngày.
❖ ❖ ❖
Mới vừa đẩy dược đứa bé do Ứng Phong chuyển thế cho Trần trưởng lão, ngoài cửa lại có Vân Ly của Chính Tiên Đạo đến đây.
Đối với việc Vân Ly đến, Tô Đình tất nhiên là vô cùng hoan nghênh.
Vị đạo sĩ Chính Tiên Đạo này chính là đến để truyền cho hắn pháp môn vận dụng Thần Tướng giáp.
"Tô trưởng lão..."
Vân Ly đi vào nơi đây, ánh mắt phức tạp, ngữ khí cảm khái, nói: "Lúc trước ngươi nói chờ nửa ngày, không ngờ chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi mà lại xảy ra biến hóa vô tận như thế."
Tô Đình cũng thở dài một tiếng, nói ra: "Làm sao tính được số trời, sự thay đổi của mội chuyện trên đời thường thường diễn ra trong nháy mắt."
Trong nửa ngày ngắn ngủi, đầu tiên là Hoán Hoa Các bị tập kích, Tô Đình tiến tơi cứu giúp, tru sát ba đại ma đầu, trong đó còn có một kẻ là đích truyền Ma Tông, một trong thập đại Ma Quân.
Mà về sau, các tông nghi kỵ lẫn nhau, Vân Khang lại tự thiêu mà chết.
Chỉ trong nửa ngày này, quả thực đã xảy ra rất nhiều chuyện, thậm chí thay đổi cả cục diện vốn có của lần lên phía bắc trảm trừ ma hoạn này.
"Dù như thế nào, nếu Ngũ Hành giáp đã về, bần đạo cũng cần thực hiện lời hứa."
Vân Ly nói ra: " Ngũ Hành giáp này có chất liệu bất phàm, xuất xứ từ tay Đạo Huyền Tiên Ông của bản môn, nhưng bởi vì Tô trưởng lão không có pháp môn vận dụng, cho nên cũng chỉ thể hiện ra cấp độ thiên binh, bây giờ bần đạo đến tận đây, chính là để truyền thụ pháp môn ở cấp độ Thần Tướng giáp."
Tô Đình lấy ra Ngũ Hành giáp, dùng hai tay dâng lên, nói ra: "Ngay ở chỗ này."
Vân Ly nhận lấy Ngũ Hành giáp, nhìn Tô Đình một cái, bỗng nhiên cười nói: "Bây giờ mối họa ma đạo đã ẩn giấu trong các tông, mà nghe nói trong Ngũ Hành giáp này có giấu giếm bí ẩn, nếu bần đạo cứ lấy đi như vậy, chỉ sợ Tô trưởng lão sẽ không yên tâm a?"
Tô Đình chỉ cười một tiếng, cũng không phủ nhận.
Vân Ly khẽ gật đầu, nói ra: "Bần đạo không có ý rời đi, chỉ cần nửa canh giờ là có thể thôi diễn ra pháp môn ở cấp độ Thần Tướng giáp."
Tô Đình biết thuật Vãi Đậu Thành Binh của Chính Tiên Đạo chính là một loại bí thuật cực kì bất phàm.
Ở cấp độ lực sĩ giáp, chỉ cần vận dụng chân khí pháp lực là có thể thi triển ra.
Sau khi đạt tới cấp độ Thiên Binh giáp thì cần có pháp môn mới dùng được.
Lúc ấy quốc sư mượn Thiên Binh giáp trong tay hắn, và pháp môn vận dụng Thiên Binh giáp của ông ta, quan sát Ngũ Hành giáp của Tô Đình, từ đó suy tính ra pháp môn có thể vận dụng cấp độ thiên binh.
Nhưng liên quan tới Thần Tướng giáp, ngay cả quốc sư cũng không thể suy tính ra.
Nhưng Vân Ly chính là cao nhân của Chính Tiên Đạo, hiểu biết quá sâu về pháp môn của Chính Tiên Đạo.
"Mỗi một Ngũ Hành giáp đều có đường vân khác nhau, bên trong đều có khác biệt, cho nên pháp môn vận dụng cũng sẽ khác nhau."
Vân Ly chầm chậm nói: "Nhất là một viên Ngũ Hành giáp này, chỉ cần có được pháp môn cấp độ Thần Tướng giáp, chớ nói ngoại nhân nhất định không hiểu được, chính là hạng người chân truyền của Chính Tiên Đạo ta, cũng chỉ khi quan sát được Ngũ Hành giáp này, lại dựa vào kiến thức của bản thân đối thuật 'Vãi Đậu Thành Binh', mới có thể thôi diễn ra một pháp môn có thể vận dụng."
Tô Đình nhẹ gật đầu, thi lễ nói: "Làm phiền đạo hữu."
Ánh mắt Vân Ly rơi trên Ngũ Hành giáp, trong miệng đáp: "Tô trưởng lão không cần phải khách khí."
Ánh mắt của ông ta biến hóa, hai tay không ngừng kết ấn, giống như đang thử nghiệm.
Mà hắn cũng không tránh né Tô Đình.
Đây là một bí thuật của tông môn.
Mà ông ta chỉ thôi diễn pháp môn một Ngũ Hành giáp trước mắt.
Bàn về các loại biến hóa, mỗi một viên Ngũ Hành giáp, sẽ có biến hóa khác biệt, đâu chỉ có ngàn vạn?
Cho dù ở trong Thủ Chính Đạo Môn, có thể làm đến bước này, cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Chính bởi vậy, mặc cho Tô Đình quan sát, cũng không có gì đáng ngại.
"Quả nhiên huyền ảo khó lường."
Tô Đình nhìn sang, quan sát quỹ tích hắn thôi diễn, trôi qua một lát, Dương Thần đã cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Dù sao hắn không phải người trong đạo này, dù thiên nhãn thấy rõ quỹ tích, dù đến Động Huyền lâu có thể xem xét biết thật giả hư thực, thế nhưng hoàn toàn không có căn cơ, quả thực không thấy rõ lắm.
Cho dù là quốc sư từng thôi diễn qua Thiên Binh giáp, cũng sẽ không thể nhìn ra mánh khóe.
Nếu không phải Vân Ly đến đây, dù Tô Đình biết được Ngũ Hành giáp cực kì bất phàm, cũng khó có thể thôi diễn ra pháp môn cấp thần tướng giáp.
Nhưng càng như thế, Tô Đình lại càng chờ mong.
Thần Tướng giáp rốt cuộc bất phàm bực nào?
Chính Tiên Đạo có thể truyền ra lực sĩ giáp, thậm chí cũng có thể truyền ra Thiên Binh giáp, nhưng lại không để Thần Tướng giáp truyền ra.
Ngoài Tô Đình ra, chưa từng nghe qua bên ngoài Chính Tiên Đạo có người khác lấy được Thần Tướng giáp.
Thần Tướng giáp bị Chính Tiên Đạo xem trọng như thế, trong lòng Tô Đình cũng không khỏi có chút chờ mong.
❖ ❖ ❖
Sau nửa canh giờ.
"Xong rồi!"
Vân Ly bỗng nhiên thu tay lại.
Trên Ngũ Hành giáp phát ra từng điểm sáng.
Hắn đưa tay thu điểm sáng vào trong lòng bàn tay, nắm chưởng thành quyền, ngưng tụ thành một đoàn, nhìn về phía Tô Đình.
Tô Đình vội tiến lên đây, vươn tay ra.
Vân Ly chuyển từng điểm sáng kia vào lòng bàn tay Tô Đình.
Tô Đình chợt nắm chưởng thành quyền, khắc quang mang kia vào trong lòng bàn tay.
"Được rồi."
Vân Ly nói ra: "Pháp môn vận dụng Thần Tướng giáp đã khắc trong lòng bàn tay của ngươi, chỉ cần để Thần Tướng giáp trong tay... Pháp lực trải qua dấu ấn trong bàn tay ngươi, có thể ngưng tụ thành pháp ấn thi triển Thần Tướng giáp."
Tô Đình khẽ gật đầu, có mấy phần kinh ngạc.
Hắn vốn cho rằng Vân Ly sẽ giống như quốc sư vậy, truyền thụ ra pháp môn có thể dùng để thi triển Thần Tướng giáp.
Nhưng không ngờ tới Vân Ly lại khắc pháp môn trong tay hắn.
Nhưng chuyện này này cũng nằm trong dự liệu.
Pháp môn khắc trong tay, trải qua một tay này, Tô Đình có thể thi triển ra Thần Tướng giáp.
Nhưng trên thực tế, Tô Đình vẫn không biết pháp môn chân chính thi triển Thần Tướng giáp, chỉ là có tư cách thi triển mà thôi.
Khó trách lần này Chính Tiên Đạo nguyện ý truyền ra Thần Tướng giáp, hóa ra là dùng pháp môn như thế này.
Trong lòng Tô Đình bừng tỉnh, nhưng cũng không thấy ngoài ý muốn, mà lại lấy ra Ngũ Hành giáp.
Pháp lực lập tức được vận chuyển, ném xuống dưới.
Oanh!
Lập tức có tôn thân người đứng ở trước, ánh mắt uy nghiêm, sắc mặt nghiêm nghị.
Chie thấy cơ bắp trên thân nổi lên từng cục, toàn thân là giáp trụ, thần uy lẫm liệt!
Trong lúc hoảng hốt, giống như là một vị Thần Ma chân chính!
Đây đường như không phải một thân thể do pháp bảo hóa thành!
Đây giống như một thần linh sống sờ sờ!
"Đây..."
Tô Đình chỉ cảm thấy thần tướng trước mắt dường như là thân thể huyết nhục, không khỏi lộ ra sắc mặt khác thường.
Vân Ly cũng không nhịn được lộ ra vẻ cực kì hài lòng, nói ra: "Đây chính là Thần Tướng giáp, tạo hóa đến cực hạn, tựa như sinh linh."
Tô Đình đưa tay điểm về phía trước, chỉ cảm thấy trong cơ thể thần tướng giáp này dường như còn có huyết khí lưu động cuồn cuộn như giang hà, lại là thân thể huyết nhục chân chính.
Nhưng trong lòng Tô Đình bỗng nhiên khẽ động, ngẩng đầu nhìn về phía gương mặt của thần tướng.
Oanh!
Thần tướng này bỗng nhiên tan ra, hóa thành một mảnh bùn đất!
Mà sau một khắc, bùn đất ngưng tựu, lại lần nữa hóa thành một thần tướng, vẫn là thân thể huyết nhục, khí huyết như giang hà cuồn cuộn!
"Đây..."
Vẻ mặt Tô Đình đầy kinh dị, chợt nhớ tới bất tử thân của mình!
Mà thần tướng này dường như cũng là bất tử thân!
Đây chính là Thần Tướng giáp của Chính Tiên Đạo?
Hô hấp của Tô Đình bỗng dưng có chút gấp rút.
Trong thời khắc này, rốt cuộc Tô Đình đã hiểu vì sao Chính Tiên Đạo rất xem trọng Thần Tướng giáp, chỉ lưu ở trong môn chứ không truyền ra ngoài.
Mỗi một vị thần tướng đều có bất tử thân, nên là giúp đỡ bực nào?
Nếu như đúng là thế, như vậy mỗi một vị thần tướng có bản lĩnh mạnh mẽ, tuyệt không thua gì trưởng lão của bất luận tiên tông nào!