← Quay lại trang sách

Chương 667 Vân Khang khác thường

Vân Khang đã chết.

Người chủ sự mới của Thủ Chính Đạo Môn lại chưa quyết định.

Nhưng vì Vân Khang xảy ra chuyện, đám người hơi có bất mãn đối với Thủ Chính Đạo Môn.

Tô Đình như có suy nghĩ, chưa hẳn đã không thể thay vào đó.

"Ồ?"

Chỉ thấy Tô Đình khẽ nhíu lông mày, giống như cười mà không phải cười, nói ra: "Chính Tiên Đạo từ trước đến nay luôn thanh tĩnh vô vi, cho nên không tranh quyền thế, ngươi thế mà lại có suy nghĩ này."

Vẻ mặt Vân Ly bình tĩnh, nói ra: "Nếu Tô trưởng lão đã kéo người chủ sự của Thủ Chính Đạo Môn xuống, mà lại không có ý muốn thay thế sao? Trong đám người còn lại, chỉ có ngươi cùng Tề Tuyên mới hoàn toàn không có hiềm nghi... Tề Tuyên không bằng cho ngươi, cũng không thể phục chúng, mà hắn đối ngươi cũng rất kính trọng, nếu ngươi đảm đương vị trí này, hắn cũng không dị nghị."

Tô Đình nghe vậy thì sờ cằm, nói ra: "Nói như vậy, Tô mỗ thật sự muốn đảm nhiệm vị trí này, có vẻ cũng không phải việc khó nha."

Vân Ly gật đầu nói: "Chư vị trưởng lão của Hoán Hoa Các được Tô trưởng lão ân cứu mạng, còn có chuyện Vân Khang ngăn cản làm cho trong lòng các nàng không thích. Mà Tề Tuyên của Tiên Tần Sơn Hải giới cũng có kính ý đối với Tô trưởng lão, đương nhiên sẽ không dị nghị... Vân Ly là người chủ sự của Chính Tiên Đạo, cũng nguyện để Tô trưởng lão thống lĩnh việc lên phía bắc trảm ma lần này."

Tô Đình hắc một tiếng, nói: "Nói như vậy, cũng chỉ còn lại Phật tông ở Tây Thổ, nhưng có vẻ cũng không quan trọng."

Vân Ly nói ra: "Còn Thủ Chính Đạo Môn này, một khi như thế nhất định bọn hắn sẽ cực kỳ bất mãn. Chỉ là..."

Dừng lại một chút, Vân Ly nói ra: "Nhưng giờ phút này Tô trưởng lão ở trong mắt Thủ Chính Đạo Môn, cũng làm cho người không thích."

Lúc trước người chủ sự của Thủ Chính Đạo Môn chính là có quyền thế hiệu lệnh các tông.

Nhưng lần này Tô Đình đã phá vỡ quy củ.

Địa vị của người chủ sự Thủ Chính Đạo Môn đã bị hắn kéo xuống.

Các tông sở dĩ nguyện ý nghe lệnh của Thủ Chính Đạo Môn, không phải vì e ngại Thủ Chính Đạo Môn, chỉ là kính trọng Thủ Chính Đạo Môn, đồng thời những lần trước người chủ sự Thủ Chính Đạo Môn thể hiện ra năng lực quyết sách, đúng là đủ khiến người tin phục.

Bây giờ Vân Khang của Thủ Chính Đạo Môn không đủ năng lực để đảm đương nhiệm vụ này.

Như vậy Tô Đình của Nguyên Phong Sơn đủ khiến kẻ dưới phục tùng, có phải chính là có thể xứng đáng nhiệm vụ này?

"Quyền thế..."

Tô Đình thở ra một hơi, nói ra: "Dù cho là người tu hành, nhưng cũng không phải hạng người đoạn tình tuyệt nghĩa, giống như Cổ Diễn trưởng lão đã dần dần già đi, nhưng vẫn quan tâm đến quyền thế... Ngươi nói những lời này, nếu là người khác, có lẽ thật sự có thể thuyết phục được họ, đáng tiếc là nói với Tô mỗ."

Vân Ly nghe vậy thì trầm ngâm nói: "Tô trưởng lão không muốn sao?"

Tô Đình giang tay ra, nói ra: "Hiệu lệnh các tông, địa vị vô hình tăng vọt, thỏa mãn được ham muốn quyền lực trong lòng một chút, nhưng ngoài ra còn có chỗ tốt gì sao? Đạo hạnh của ta cũng không bởi vậy mà đột nhiên tăng mạnh, ngược lại bởi vì phải quản lý mọi việc, nhất định phải phí sức, trở ngại tu hành, cái được không đủ bù cái mất."

Vân Ly nghe vậy, cảm thấy hơi kinh ngạc, sau một lúc lâu, mới lên tiếng: "Những lời đồn lúc trước luôn nói Tô trưởng lão trẻ tuổi nóng tính, ngạo khí cực kỳ, bây giờ xem ra mới biết là người có tính tình thoải mái, an tĩnh bình thản."

Tô Đình sờ lên cằm, luôn cảm thấy lời này giống như có thâm ý, giống như đang nói hắn không ôm chí lớn.

"Thôi được, Tô trưởng lão đã không có ý này thì cứ an tâm chờ đợi Thủ Chính Đạo Môn bổ nhiệm người chủ sự mới thôi."

Vân Ly thi lễ, nói: "Bần đạo đã hoàn thành mệnh lệnh của chưởng giáo, ta xin cáo từ."

Tô Đình giống như cười mà không phải cười, nói ra: "Nghe nói đạo sĩ của Chính Tiên Đạo luôn thanh tĩnh bình thản, tuân theo hai chữ 'Vô vi', sao Vân Ly đạo trưởng lại muốn khuyên ta thay vào đó? Ngươi không muốn nói tỉ mỉ cùng ta lý do sao?"

Vân Ly liếc hắn một cái, nói ra: "Bản môn có mười hai tĩnh công, tu luyện đến đại thành, sẽ vô tình vô dục, vô niệm vô cầu, nhưng năm đó Vô Thượng tổ sư thân là Đạo Tổ, cũng không đại thành... Đến lúc đại thành thì đã đến lúc siêu thoát."

Hắn thở dài một tiếng, nói ra: "Bần đạo chưa thành tiên, dù thành Dương Thần, nhưng vẫn là phàm thân, trong lòng sao có thể vô niệm?"

Tô Đình nghe vậy thì khẽ gật đầu, vừa cười vừa nói: "Lời giải thích này cũng tạm được, nhưng trong lòng ngươi rốt cuộc có suy nghĩ gì mà khuyên ta thay vào đó?"

Vân Ly trầm mặc một lát, nhưng cuối cùng không nói tiếng nào.

Tô Đình phất phất tay, nói ra: "Thôi được, đã khó nói ra thì ta cũng không truy vấn, chuyến này ta là người chủ sự của Nguyên Phong Sơn, ngươi là người chủ sự của Chính Tiên Đạo, cũng coi như ngang hàng nhau, cũng không tới phiên ta đến thẩm vấn ngươi."

Vân Ly cười khổ nói: "Không nói rõ ràng, Tô trưởng lão sẽ không thể yên tâm về bần đạo?"

Tô Đình chậm rãi nói: "Ngươi biết là tốt, nếu ngươi đã có bí ẩn, Tô mỗ khó tránh khỏi phải có đề phòng."

Vân Ly chần chừ một lúc, chỉ nói: "Như thế cũng tốt."

Hắn cuối cùng vẫn không nói thẳng ra.

Nhưng trên thực tế, lời nói của hai người đã nói ra, đã Tô Đình nguyện nói rõ cùng hắn, cũng đại biểu là tuy Tô Đình có đề phòng cùng chất vấn hắn, kì thực cũng là không quá nặng nề.

Một chút đề phòng này thực sự cũng không quan trọng.

"Bần đạo cáo lui."

"Đi thong thả không tiễn."

❖ ❖ ❖

Vân Ly trở về khu vực của Chính Tiên Đạo.

Tô Đình khẽ nhíu mày, cũng thật sự cảm thấy nghi hoặc.

Các tông tu hành đều có khác biệt, Chính Tiên Đạo chú trọng nhất thanh tĩnh vô vi, bởi vậy, theo đạo lý thì bàn về tâm cảnh, Vân Ly xuất thân từ Chính Tiên Đạo vốn nên bình tĩnh lạnh nhạt nhất.

Nhưng lời nói và hành động của Vân Ly, quả thực không giống phong cách vốn có của chân truyền Chính Tiên Đạo.

"Quái lạ..."

Trong lòng Tô Đình mơ hồ hoài nghi, có phải Vân Ly đã lây dính ma tính, ý đồ gây ra các tông không hợp nhau, để lần liên minh để trảm ma này sẽ sụp đổ.

Nhưng nghĩ lại mới thấy nếu Vân Ly thật là người của ma đạo, như vậy giờ khắc này, cử động sáng suốt nhất của hắn là nên ẩn nấp đi.

Ở trước mặt Tô mỗ mà chọn gây ra điều thị phi, không khỏi làm người khác hoài nghi.

Trong lòng Tô Đình có rất nhiều nghi hoặc, nhưng hoài nghi đối với Vân Ly cũng không tính mãnh liệt.

Kì thực trong các tông, bao năm qua cũng có ví dụ bị ma hoạn xâm nhập, không chỉ là Tiên Tần Sơn Hải giới, chính là Thủ Chính Đạo Môn cùng Nguyên Phong Sơn cũng không ngoại lệ.

Nhưng chân truyền của Chính Tiên Đạo, tâm cảnh bình thản, không có dục niệm, ngược lại rất ít khi có ví dụ môn hạ đệ tử bị ma hoạn xâm nhập.

Hắn đang suy nghĩ, lại nghe được một chút động tĩnh, quay đầu nhìn sang mới thấy chính là chư vị trưởng lão của Hoán Hoa Các.

"Vân Cung cô nương?"

Tô Đình đứng dậy, nhìn về phía cô nương trẻ tuổi kia.

Sắc mặt Vân Cung vẫn tái nhợt, đôi môi cũng không có huyết sắc, chỉ là khí sắc lúc này đã tốt hơn lúc trước mấy phần, dù sao đan dược của Chính Tiên Đạo cũng không phàm phẩm.

"Tô trưởng lão..."

"Ngươi bị thương rất nặng, vẫn nên nghỉ ngơi thêm, tĩnh tâm khôi phục thành tốt."

"Lần này Vân Cung làm người chủ sự, bị ma đạo bố trí mai phục, đệ tử trong môn chạy tứ tán, đến nay không biết tình cảnh như thế nào, quả thực khó mà ổn định lại tâm thần."

Vân Cung thở dài một tiếng, bỗng nhiên nói ra: "Hành tung của Hoán Hoa Các bị Ma tông biết được, đồng thời có thể sớm bố trí mai phục, đủ kết luận bên trong tiên tông, tất có hạng người nhập ma, mà thân phận lại không thấp, chỉ là đến nay chưa biết là người nào... Không tra ra người này được, trong lòng mọi người đều không tránh khỏi có lòng ngờ vực vô căn cứ, khó tránh khỏi bất an."

Tô Đình khẽ nhíu mày, suy tư nói: "Ngươi muốn nói cái gì?"

Vân Cung nói khẽ: "Thủ Chính Đạo Môn chưa định ra người chủ sự mới, mà cho dù định ra, ai cũng không biết chủ sự mới có phải cũng là hạng người nhập ma không? Mà lúc này chúng đệ tử Hoán Hoa Các đều đang trong tình thế nguy hiểm, nếu Tô trưởng lão có thể gánh vác nhiệm vụ này, ra lệnh tiếp dẫn chư vị đệ tử Hoán Hoa Các ta, mới có thể để các nàng bình yên trở về."

Tô Đình khẽ nhíu mày, không lập tức đáp lời.

Trong lòng của hắn mơ hồ phát giác có mấy phần dị thường.

Phía trước có Vân Ly, phía sau là Vân Cung.

Đều là thuyết phục Tô Đình thay thế vị trí người chủ sự của Thủ Chính Đạo Môn để ra lệnh ở đây.

Nếu như suy nghĩ sâu xa hơn, cử động lần này không khỏi có hiềm nghi để Nguyên Phong Sơn thay thế Thủ Chính Đạo Môn.