Chương 668 Tiếp dẫn đệ tử chân truyền của Hoán Hoa Các
Nếu Tô Đình thật sự có ý đó, thì hậu quả chỉ sợ không nhỏ.
Nếu như suy nghĩ sâu xa hơn thì đây không đơn thuần là hắn thay thế Vân Khang.
Ở trong mắt người cố ý hữu thì đây là dấu hiệu Nguyên Phong Sơn làm Đạo Tổ truyền thừa duy nhất hiện nay không cam lòng thua kém Thủ Chính Đạo Môn, muốn tranh đoạt vị trí đạo môn đệ nhất.
Chưởng giáo tuy rằng mệnh Tô Đình chủ sự, coi trọng hắn trẻ tuổi nóng tính, bản lĩnh cũng cao, có thể chấn hưng tâm khí của chư vị đệ tử, nhưng nếu Tô Đình làm đến trình độ này, gây ra hậu quả nghiêm trọng, chỉ sợ chưởng giáo cũng khó tránh khỏi cảm thấy kinh hãi.
Đã kéo người chủ sự Thủ Chính Đạo Môn xuống, người chủ sự của Nguyên Phong Sơn lại thay thế vị trí đó, hậu quả tất nhiên là Nguyên Phong Sơn trở mặt cùng Thủ Chính Đạo Môn, thậm chí trong mắt một số kẻ lòng dạ lăng lệ, thì hành động này không thua gì đang tuyên chiến.
Tô Đình cũng không biết chưởng giáo của Nguyên Phong Sơn có phải từng có hùng tâm tráng chí dạng này.
Nhưng ít ra hiện tại nội tình của Nguyên Phong Sơn còn chưa đủ để so sánh cùng Thủ Chính Đạo Môn.
"Các ngươi đều có lòng muốn Tô mỗ làm người chủ sự mới."
Tô Đình bỗng nhiên cười hai tiếng, chỉ là ý cười đầy vẻ khó hiểu.
Vân Cung ngơ ngác một chút, nói: "Chúng ta? Trừ ta ra còn có người nào?"
Tô Đình nói ra: "Người chủ sự lần này của Chính Tiên Đạo- Vân Ly đạo trưởng."
Vân Cung nghe vậy, trầm mặc một chút, mới nói: "Hắn có suy nghĩ giống ta, chẳng lẽ không phải càng nói rõ ngươi thật sự có bản lĩnh này?"
Tô Đình khoát tay áo, nói ra: "Đảm đương nhiệm vụ này, thứ nhất là bận rộn, thứ hai là trì hoãn tu hành, thứ ba là triệt để khiến Thủ Chính Đạo Môn xé rách mặt mũi cùng Nguyên Phong Sơn, thấy thế nào đều không có chỗ tốt..."
Vân Cung hơi có kinh ngạc, nói: "Ngươi thật sự không thay mặt Vân Khang?"
Tô Đình lặng lẽ cười nói: "Tô mỗ nếu ham mê quyền thế, năm đó đã ở lại Lạc Việt Quận, dựa vào bản lĩnh tầng hai của ta lúc đó có thể làm một thổ bá vương, còn chạy lung tung bốn phía, du lịch tu hành làm gì?"
Sau khi nói xong, Tô Đình mơ hồ phát hiện cái gì, nhíu mày nói: "Vân Cung cô nương có ý muốn dò xét."
Vân Cung không thừa nhận, nhưng cũng không phủ nhận, chỉ nói: "Trong các tông bên trong, chỉ có Tiên Tần Sơn Hải giới cùng Tô trưởng lão ngươi mới đáng tín nhiệm, so sánh với nhau thì Vân Cung vẫn muốn đẻ ngươi làm người chủ sự."
Tô Đình hơi trầm ngâm, nói ra: "Ngươi cũng đã nhìn rõ."
Vân Cung có chút chần chờ, lại nói: "Rất nhiều chuyện ta có thể thấy rõ ràng, hiện nay các tông ngờ vực vô căn cứ lẫn nhau, ngoài Tiên Tần Sơn Hải giới ra, chỉ có ngươi mới ngoại lệ, đám người còn lại đều có hiềm nghi... Tha thứ cho ta nói thẳng, chính là chư vị trưởng lão của Nguyên Phong Sơn cũng chưa chắc đã hoàn toàn vô sự."
Tô Đình gật đầu nói: "Ngươi nói phải."
Vân Cung thở dài một tiếng, nói: "Cho dù là Hoán Hoa Các lần này bị tập kích, ta cũng không thể kết luận, trưởng lão trong môn không có hạng người đã nhập ma, cho dù là ta, chỉ sợ Tô trưởng lão cũng khó tránh khỏi vẫn có nghi vấn?"
"Không..."
Tô Đình bỗng nhiên lắc đầu, nói ra: "Ta cũng không hoài nghi ngươi."
Vân Cung nghe vậy, cảm thấy hơi kinh ngạc.
Tô Đình nói ra: "Ngươi là người chủ sự Hoán Hoa Các, lần này bị tấn công, ngươi bị thương nặng nhất, nhưng cũng dựa vào ngươi, mới có thể để đám người Hoán Hoa Các không gặp nguy hiểm bị hủy diệt... Lúc ấy ta chạy đến, ngươi cũng gần rơi vào tử cảnh, sát cơ của đối phương cũng không phải chỉ làm bộ."
Nói đến đây, Tô Đình nhìn nàng một cái, nói: "Giả sử ngươi đã nhập ma, như vậy thì nên liên thủ, tru diệt đoàn người Hoán Hoa Các này, giả vờ một mình chạy ra, hoặc là càng có thể đơn giản hơn là ngươi lại mang theo mấy trưởng lão trong môn chạy trốn tới Phế tích Cổ Thần... Sau đó trong khi kể lại mọi chuyện lại xóa đi những chi tiết bị mai phục, cũng sẽ không có bao nhiêu người hoài nghi ngươi."
Vân Cung nghe vậy thì tự giễu nói: "Là ta nghĩ nhiều rồi."
Tô Đình cảm khái nói: "Là ngươi coi thường trí tuệ của Tô Thần Quân."
Vân Cung cảm thấy không biết nên nói gì, nhưng nghĩ tới một chuyện, lại hỏi: "Ngươi không cảm thấy Vân Khang bỏ mình cực kì cổ quái sao?"
Tô Đình sờ sờ mặt, thoáng cảm thán, nói ra: "Quả nhiên đều là người thông minh."
Vân Cung hơi trầm ngâm, nói: "Ngươi đã nhìn ra?"
Tô Đình giang tay ra, nói ra: "Chỉ sợ tất cả mọi người đều đã nhìn ra."
Sau khi nói xong, hắn kể lại phỏng đoán trước đó khi nói chuyện cùng Tề Tuyên, cũng kể cả lời giải thích của Vân Ly cho Vân Cung nghe.
"Khó trách Vân Khang cổ quái."
Vân Cung thấp giọng nói: "Hắn mắc lừa sao?"
Tô Đình nhẹ gật đầu.
Vân Cung chần chừ một lúc, nói ra: "Trước khi hắn bỏ mình, ta còn đang suy nghĩ, hắn có phải là gian tế của ma đạo, muốn gây ranội loạn, nhưng biện pháp của hắn dùng cũng quá thô thiển chút... Thẳng đến khi hắn bỏ mình, ta mới có chút đắn đo không chắc."
Tô Đình nói ra: "Kỳ thật ta cũng từng nghĩ tới có lẽ là Vân Khang nhập ma, ở phế tích Cổ Thần còn sót lại thần tính, đã ảnh hưởng tới ma tính của hắn, để tính tình hắn đại biến... Nhưng về sau nghĩ lại mới thấy phế tích Cổ Thần sẽ chỉ áp chế ma tính của hắn, mà sẽ không dẫn ra ma tính của hắn, cho nên sẽ bác bỏ."
Hắn trầm mặc một chút, lại nói: "Nhưng có một điểm ngươi nói không sai."
Vân Cung hỏi: "Điểm nào không sai?"
Tô Đình nói ra: "Chư vị đệ tử Hoán Hoa Các ở bên ngoài bị truy sát, lúc này chúng ta vì cái chết của Vân Khang mà ngồi bất động mấy ngày ở đây, chờ đợi Thủ Chính Đạo Môn một lần nữa bổ nhiệm người chủ sự, quả thực không phải biện pháp..."
Vân Cung chấn động, nhìn về phía Tô Đình.
Tô Đình khoát tay áo, nói ra: "Không nên hiểu lầm, Tô mỗ thật sự không nghĩ muốn chiếm lấy địa vị người chủ sự của Thủ Chính Đạo Môn, chỉ là để đệ tử Hoán Hoa Các ở bên ngoài bị truy sát mà chúng ta ở đây bị một chút thủ đoạn của hạng người Ma tông quấy rối làm cho lòng người bàng hoàng, hoàn toàn không có động tĩnh, không khỏi buồn cười."
Vân Cung nghe được lời này, nhưng trong lòng cũng không biết suy nghĩ gì, dường như cũng thấy buồn cười.
Chuyến này các tông gặp mặt lấy Thủ Chính Đạo Môn làm chủ, mà Thủ Chính Đạo Môn để Vân Khang chủ sự.
Nhưng chưa xuất thủ trảm trừ ma hoạn, Hoán Hoa Các đã bị tập kích.
Mà bây giờ, Vân Khang lại chết không minh bạch.
Người của các tông còn lại lại không để ý tới chuyện tiếp dẫn chân truyền đệ tử của Hoán Hoa Các, mặc cho đệ tử Hoán Hoa Các ở bên ngoài bị truy sát, chẳng lẽ không phải thật sự rất buồn cười?
"Xin người chủ sự các tông một lần nữa nghị sự."
Tô Đình chậm rãi nói ra: "Vân Khang đã chết, nhưng chúng ta không thể hoàn toàn không có hành động."
Vân Cung nhẹ gật đầu, nói ra: "Ta theo ngươi đi."
❖ ❖ ❖
Không bao lâu sau.
Ở vị trí Thủ Chính Đạo Môn.
Người chủ sự của các tông đều đã đến đây.
Chỉ là lần này, lại không phải Thủ Chính Đạo Môn hiệu triệu, mà là Tô Đình mời.
Vẻ mặt của Cổ Diễn trưởng lão lộ ra vẻ không tốt lắm.
"Tô trưởng lão còn có chuyện gì?"
Cổ Diễn chậm rãi nói ra: "Người chủ sự của bản môn đã ngã xuống, bây giờ đang bẩm báo tông môn, chờ ý chỉ của chưởng giáo, Tô trưởng lão còn có suy nghĩ gì sao?"
Lời này không mặn không nhạt, có ý muốn chỉ.
Vẻ mặt Tô Đình lộ ra vẻ bình tĩnh, nói ra: "Tô mỗ cũng đang chờ đợi ý chỉ của chưởng giáo quý môn chỉ là chúng ta ở đây nhàn nhã chờ đợi, những chư vị chân truyền đệ tử của Hoán Hoa Các còn đang trong tình thế nguy hiểm đến tính mạng."
Trong lòng Cổ Diễn hơi trầm xuống, nói: "Ngươi muốn nói điều gì?"
Tô Đình nói ra: "Một lần nữa bố trí, tiếp dẫn chân truyền đệ tử Hoán Hoa Các, đồng thời trảm trừ ma hoạn."
Lời này vừa nói ra, bầu không khí ở đây đã yên lặng đến cực điểm.
Bầu không khí giữa đám người đã cứng đờ.