Chương 674 Nàng ấy là tỷ tỷ của ta
Hai chữ công đức quả thực không tầm thường.
Ngay cả Tô Đình cũng sờ lên cằm, có mấy phần trầm ngâm.
Trước đây chưởng giáo không có đề cập với hắn lần này có công đức gia thân.
Thua thiệt Tô mỗ hắn coi là chuyến này lên phía bắc trảm ma chỉ là vì giúp thiên địa trong sạch, càn khôn sáng tỏ.
"Không được."
Tô Đình bỗng nhiên lắc đầu, nói ra: "Lần này Tô mỗ đến là vì trừ bỏ ma hoạn, chính là thiện ý của bản tâm, làm sao có thể là vì công đức? Nếu ta vì công đức, mà đồng ý chức vị này, chẳng lẽ không phải sẽ làm ô uế tấm lòng muốn quét dọn thiên địa của ta?"
Cổ Diễn méo mặt, tiểu tử này rõ ràng là sợ phiền phức, nếu hắn thật sự chính trực cao khiết như vậy, trong lòng mang một bầu nhiệt huyết thì đã sớm nghĩa bất dung từ mà gánh vác lấy trách nhiệm này, dùng quyền lực hiệu lệnh các tông, thanh trừ ma hoạn, nào cần nhiều lời như vậy?
"Chưởng giáo của bản môn đã đáp ứng, nếu ngươi đảm nhiệm chức vị này, đồng thời phải có thể thật sự trảm trừ ma hoạn, sau này Thiên Đình ghi chép công đức, luận công hành thưởng cho Nguyên Phong Sơn ngươi, Thủ Chính Đạo Môn ta cũng không keo kiệt."
"Ồ..." Tô Đình sờ lên cằm, hỏi: "Có chỗ tốt gì?"
"Tuyệt đối sẽ không tùy tiện ban cho rồi đuổi ngươi đi." Cổ Diễn trưởng lão trầm ngâm nói: "Ban thưởng cho ngươi như thế nào, tất nhiên là chuyện của chưởng giáo bản môn, nhưng nếu ngươi không thể hài lòng, cự tuyệt phong thưởng thì sẽ mặc cho ngươi đi tàng thư kho, lựa chọn một bộ điển tịch, chỉ cần ngươi lập lời thề không truyền ra ngoài, thì dù là pháp môn cấp Tiên gia, Thủ Chính Đạo Môn ta cũng có thể lấy ra làm phần thưởng."
"Chuyện này..."
Tô Đình dừng một chút, nói ra: "Tô mỗ cần nhấn mạnh một chuyện, lần này ta lên phía bắc là vì trảm trừ ma hoạn, giải trừ đi độc hoạn của ma đạo, trả lại một vùng trời xanh mây trắng, đây là bản ý. Vì điểm ấy, ta có ủy khuất một chút mà đảm nhiệm chức vị này cũng có thể."
Cổ Diễn trưởng lão thở sâu, cố nén xúc động giơ bàn tay tát chết tiểu tử này, cuối cùng vẫn cắn răng nghiến lợi nói: "Lão phu hiểu rõ, từ sau ngày hôm nay, bao gồm cả lão phu, tất cả đều nghe ngươi điều khiển."
Tô Đình nhẹ gật đầu, nói ra: "Như thế cũng tốt."
Cổ Diễn có chút chần chờ, cuối cùng thở dài nói: "Nếu ngươi đã đồng ý, như vậy lão phu sẽ truyền lệnh đi chính danh cho ngươi, để trưởng lão đệ tử các tông đều biết hiểu, bây giờ Tô Đình ngươi chính là người chủ sự mà chưởng giáo Thủ Chính Đạo Môn tự mình bổ nhiệm."
Tô Đình hơi trầm ngâm, cuối cùng khẽ lắc đầu, nói ra: "Tạm thời đừng rêu rao."
Cổ Diễn cau mày nói: "Vì sao? Ngươi nhận chức vị này, sau khi truyền ra, ngươi có đưa ra mệnh lệnh chính sách cũng danh chính ngôn thuận, nếu không thì khó tránh khỏi sẽ có kẻ lá mặt lá trái... Dù là Thủ Chính Đạo Môn ta cũng khó tránh khỏi có một số người không phục ngươi, nhưng chỉ cần ngươi là do chưởng giáo bản môn bổ nhiệm, thì dù có ai không phục, bọn hắn cũng không dám trái nghịch."
Tô Đình nhìn về phía Cổ Diễn đánh giá vài lần, cuối cùng nói ra: "Tên gian tế ma đạo kia, đến nay còn chưa điều tra ra..."
Ánh mắt Cổ Diễn thoáng nheo lại, hơi hiểu được mấy phần.
Tô Đình không muốn truyền ra việc này.
Nếu như gian tế của ma đạo là trưởng lão đệ tử bình thường, như vậy sẽ không biết được Tô Đình chính là người chủ sự lần này.
Nếu nói biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng, Tô Đình ẩn nấp trong một nơi bí mật gần đó, đối phương lại không biết được người chủ sự của các tiên tông là ai, như thế sẽ càng không thể căn cứ vào vết tích người chủ sự các tiên tông trong quá khứ để suy đoán ra đường lối mưu đồ kế hoạch.
Đương nhiên, nếu là người chủ sự trong tiên tông nào đó chính là gian tế ma đạo, việc này tự nhiên cũng không thể bảo mật.
Dù sao thân phận của Tô Đình, người chủ sự các tiên tông vẫn cần biết được.
Nhưng đây cũng là một trận thăm dò.
Nếu như Ma tông biết được thân phận của Tô Đình, như vậy có thể kết luận, gian tế của ma đạo chính là một trong những người chủ sự của các tông.
Đương nhiên, nếu như đối phương nhìn thấu điểm ấy, thì sẽ không dám truyền ra thân phận của Tô Đình.
Như vậy đối với tiên tông cũng vẫn có lợi.
"Lão phu dường như đã hiểu được mấy phần vì sao chưởng giáo của bản môn lại chọn ngươi là người chủ sự."
Cổ Diễn trưởng lão chầm chậm thở ra một hơi, nói: "Chí ít từ tình huống hiện tại đến xem thì ngươi đúng là cũng có chút tâm kế."
Tô Đình giang tay ra, không nói gì.
Cổ Diễn trưởng lão dừng một chút, nói ra: "Trong các tông chỉ có ngươi cùng Tiên Tần Sơn Hải giới là hoàn toàn không có hiềm nghi, nhưng các tông môn còn lại, đều khó mà kết luận, có lẽ ngay cả lão phu, ngươi cũng chưa chắc đã yên tâm?"
Tô Đình chầm chậm nói ra: "Cũng nên có đề phòng mà."
Cổ Diễn trưởng lão cảm thấy không biết nên nói gì, Tô Đình ở trước mặt ông ta cũng không che giấu, vốn cũng là một loại thăm dò.
"Được rồi, ta nhận gánh nặng này."
Tô Đình phất phất tay, nói: "Đợi ta trảm trừ ma hoạn xong, quý môn cũng không nên quên phong thưởng cho ta, có lẽ Thủ Chính Đạo Môn đường đường là tiên tông đệ nhất Trung Thổ, thời gian dài nội tình sâu, sẽ không đến mức nói không giữ lời đâu nhỉ."
Cổ Diễn trưởng lão nghe lời này lại nghĩ tới tiểu tử này luôn mồm dùng nghĩa chính ngôn từ cường điệu là vì trừ ma vệ đạo, trong lòng dâng lên suy nghĩ muốn chụp chết hắn... Cho dù là một Bán Tiên, tích lũy tâm cảnh mấy trăm năm, sau khi gặp phải Tô Đình, tâm cảnh cũng không khỏi có chút chập trùng bất định.
"Thôi được, lão phu..."
Cổ Diễn trưởng lão đang muốn cáo lui xuống đi.
Nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên lại thấy một luồng khí tức từ phía sau Nguyên Phong Sơn bắn ra ra.
Tô Đình khẽ nhíu lông mày lại, lộ ra nét mừng.
Cổ Diễn trưởng lão run lên, mới phát hiện kia là khí tức của Vân Cung.
❖ ❖ ❖
" Pháp môn của Hoán Hoa Các, quả nhiên không tầm thường."
Tô Đình nhìn Vân Cung, cảm khái nói: "Cũng chưa qua bao lâu, thương thế đã khôi phục tám thành."
Vân Cung thấp giọng nói: "Là vì đan dược của Chính Tiên Đạo cực kì bất phàm, ổn định thương thế, khu trừ ma khí, hôm nay mới có thể khôi phục như thế."
Nói đến đây, Vân Cung lại nói: "Khi nãy ta đã liên hệ với Tần nhi."
Trong lòng Tô Đình khẽ động, vội vàng nói: "Nàng không có việc gì chứ?"
Vân Cung nói ra: "Nàng bị thương một chút, nhưng không có gì đáng ngại."
Tô Đình hỏi: "Nàng bây giờ ở đâu?"
Vân Cung nói ra: "Ở phía Đông Bắc cách đây ba ngàn dặm năm trăm dặm."
Tô Đình ngơ ngác một chút, có chút ngạc nhiên.
Vị trí này, hoàn toàn khác biệt vị trí lúc trước hắn thôi diễn.
Theo đạo lý thì không nên có sai lầm này.
Tại sao có thể có sai lầm như thế?
Tô Đình hơi nghi hoặc, nhưng nghe nói biểu tỷ không xảy ra chuyện, đã có thể nhẹ nhàng thở ra, những chuyện khác cũng không quan trọng.
Cũng may lúc trước không trực tiếp khởi hành, đi tới nơi chính mình chỗ thôi diễn để tìm kiếm, nếu không thì một chuyến sẽ tay không mà về, hơn nữa khoảng cách tới vị trí chân chính với biểu tỷ lại càng ngày càng xa.
"Hơn ba ngàn dặm cũng không coi là xa xôi."
Tô Đình phất phất tay, nói: "Ngươi nói rõ vị trí của chư vị đệ tử Hoán Hoa Các cho người chủ sự các tông, có thể thương nghị để các tông đi ra bên ngoài tiếp dẫn trưởng lão đệ tử còn có phương hướng có thể xác định."
Vân Cung nghe vậy, thần sắc nghiêm nghị, gật đầu đồng ý.
Cổ Diễn trưởng lão nghe thấy thế thì cảm thấy quái dị, không khỏi lên tiếng nói: "Như vậy người chủ sự là người thì sao?"
Tô Đình chậm rãi nói ra: "Tô mỗ muốn đi nghênh đón tỷ tỷ của ta trở về."
Cổ Diễn trưởng lão nghe vậy, quát: "Không nên quên thân phận bây giờ của ngươi? Đường đường là người chủ sự của tiên tông lại tự ý rời vị trí, rời đi phế tích Cổ Thần, đây là chuyện chưa bao giờ xảy ra!"
Tô Đình nhíu nhíu mày, nói ra: "Mưu đồ cho giai đoạn trước đã sớm định ra, ta đi nửa ngày cũng không quá quan trọng, sau khi trở về, ta tự nhiên sẽ gánh trách nhiệm của chức vị này, ngươi không cần phải lo lắng!"
Cổ Diễn trưởng lão nói ra: "Tiên Ma tranh đấu, thay đổi trong nháy mắt, ai biết sẽ có thay đổi gì? Mà bây giờ ngươi là người chủ sự, lần này đi cứu thân quyến trước, không khỏi thiên vị, khó tránh khỏi sẽ khiến môn hạ đệ tử sinh lòng bất mãn."
"Tô mỗ để ngươi đừng rêu rao không phải là vì thăm dò gian tế ma đạo, mà là vì ta có thể đi cứu ta tỷ."
Tô Đình chậm rãi nói ra: "Bây giờ ta còn không phải người chủ sự của tiên tông, tự nhiên không phải thiên vị... Hiện tại ta vẫn chỉ là người chủ sự của Nguyên Phong Sơn, chờ ta trở lại, sau đó ta mới là người chủ sự các tiên tông."
Cổ Diễn trưởng lão quát: "Tô Đình! Không cho ngươi lỗ mãng!"
Tô Đình nhìn lại, thần sắc lãnh đạm, nói ra: "Trước khi Tô mỗ tu hành, Tô Duyệt Tần chính là tỷ tỷ của ra! Trước khi ta trở thành trưởng lão Nguyên Phong Sơn, nàng đã là tỷ ta! Trước khi ta làm người chủ sự tiên tông, nàng càng đã là tỷ tỷ ta! Cái thân phận này, vượt xa bất kỳ một thân phận nào khác!"
"Tô Đình, ngươi không nên quên..."
"Cổ Diễn trưởng lão, từ một cấp độ khác, bây giờ trên dưới Thủ Chính Đạo Môn ngươi còn phải nghe Tô mỗ nhân điều khiển!"
Sau khi Tô Đình nói xong, lập tức phẩy tay áo bỏ đi, rời khỏi mảnh doanh địa này.
Cổ Diễn trưởng lão đứng tại chỗ cũ, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ.
Vân Cung lại nhìn Tô Đình, trong đôi mắt mơ hồ có mấy phần quái dị.