← Quay lại trang sách

Chương 676 Tô Đại Ngưu bại gia

Trước khi tới đây, Tô Đình luôn nơm nớp lo sợ, cố gắng nhanh chóng lên đường, chỉ sợ chậm trễ một cái chớp mắt sẽ xuất hiện biến cố.

Khi nãy thấy ma khí xuất hiện, trong lòng hắn lập tức run lên, cảm thấy mình đã tới chậm một bước, khiến hắn rơi vào hoảng loạn.

Chỉ sợ khi tới chỗ này, nhìn xuống chỉ thấy thi thể của biểu tỷ Tô Duyệt Tần.

Nhưng lúc này nhìn thấy đúng là có kẻ gặp cảnh thê lương bi thảm.

Vấn đề là kẻ gặp cảnh này lại là cao nhân ma đạo.

Tà ma có thể so với Chân Nhân Dương Thần, đặt ở bên trong Ma tông, cũng là kẻ có địa vị có thể so với trưởng lão tiên tông.

Thế nhưng là vị trưởng lão ma đạo này đang bị một sợi dây leo trói lại, không thể nào tránh thoát, bị treo ở dưới cành cây, khí tức yếu ớt, lên tiếng muốn chết, tràn đầy vẻ sống không còn gì luyến tiếc nữa.

"Muốn chết? Nào có dễ dàng như vậy?"

Đúng lúc này, một giọng nói giòn tan từ trong thân cây truyền đến.

Tô Đình bỗng nhiên ngơ ngẩn, mặt lộ vẻ ngạc nhiên.

Giọng nói của biểu tỷ Tô Duyệt Tần, từ trước đến nay luôn ôn hòa cũng rất nhu hòa.

Nhưng giọng nói này lại có vẻ non nớt mà thanh thúy.

Đó không phải giọng nói của biểu tỷ Tô Duyệt Tần.

Đây là giọng nói của tiểu tinh linh!

Tô Đình run lên nửa ngày.

Hắn làm người chủ sự của Nguyên Phong Sơn, có một phần danh sách đến từ Hoán Hoa Các.

Nhưng trên danh sách không có tiểu tinh linh.

❖ ❖ ❖

"Ngươi dám đuổi giết chúng ta, còn muốn được chết nhẹ nhàng sao?"

Tiểu gia hỏa từ trên cây nhảy xuống, đứng giữa không trung.

Đó là một bé gái thân cao một thước, chỉ lớn chừng bàn tay, ngũ quan tinh xảo, diện mạo non nớt, phía sau có một đôi cánh mỏng như cánh ve, nhẹ nhàng vỗ khiến nàng có thể lơ lửng giữa không trung, chỉ là trên mặt tràn đầy vẻ cười lạnh.

"Ta cho ngươi biết, ngươi không câu đủ một trăm con cá đến cho bổn quân chủ, ngươi muốn chết cũng không được."

Vừa dứt tiếng, lại có một đao gió bổ tới.

Đường đường là trưởng lão ma tông lại đột nhiên gào lên thê thảm, lộ ra vẻ cực kỳ thê lương.

Tô Đình đứng trên không trung, gãi đầu một cái.

Tình huống này dường như có chút không giống những gì hắn nghĩ.

Nếu sớm biết tiểu tinh linh đi theo biểu tỷ, hắn cũng không cần nơm nớp lo sợ nhiều ngày như vậy.

Tiểu tinh linh có lai lịch bất phàm, thiên tư vô song, chính là Chân Thần do thiên địa tự nhiên thai nghén mà thành, nàng chỉ cần có được pháp môn đầy đủ, bản lĩnh của nàng sẽ tăng nhanh, thậm chí không kém gì Tô mỗ.

Đồng thời, tiểu tinh linh luôn luôn thông minh, lại kế thừa phẩm chất bụng dạ độc ác của Tô mỗ, đi ra bên ngoài, tuyệt đối sẽ không lỗ vốn.

Nhưng tiểu tinh linh đang làm gì vậy?

Không có việc gì đi tra tấn người ta làm gì?

Trực tiếp đánh chết không phải phi thường dứt khoát sao?

Câu một trăm con cá lại là tình huống gì?

Cho dù là Tô Thần Quân, giờ phút này cũng có phần buồn bực.

Tiểu nha đầu này mới mấy ngày không gặp, lại học được bản lĩnh từ đâu? Hay là nàng tự học thành tài, trò giỏi hơn thầy?

Tô Đình đang muốn hạ xuống gặp tiểu tinh linh, đã thấy biểu tỷ cũng xuất hiện từ phía sau cây, chỉ là sắc mặt có vẻ hơi tái nhợt, trên vai rõ ràng bị thương.

"Người của Ma đạo đang bốn phía truy sát đệ tử Hoán Hoa Các, chúng ta ở chỗ này có phải rất nguy hiểm hay không?"

Tô Duyệt Tần nói khẽ: "Không phải chúng ta nên trực tiếp giết hắn, rồi đi về phế tích Cổ Thần à?"

Ma tông trưởng lão nghe được lời này, lập tức lộ ra vẻ cảm kích, nói: "Vị cô nương này nói cực phải, lão phu biết được phương hướng đại khái của một nhóm đệ tử này, có thể định ra đường đi cho các ngươi, vòng qua đệ tử Ma tông, đi về phế tích Cổ Thần... Chỉ cần hai vị nguyện ý hạ sát thủ, lão phu vô cùng cảm kích, kiếp sau nguyện làm trâu làm ngựa để báo đáp hai vị."

"..."

Tô Đình sờ sờ mặt, hết sức tò mò, trước đó rốt cuộc vị trưởng lão ma tông này đã bị ngược đãi thế nào mới lộ ra vẻ sống không bằng chết như thế.

Có người muốn giết hắn, hắn thế mà còn vô cùng cảm kích, kiếp sau nguyện làm trâu làm ngựa để báo đáp.

Đường đường là trưởng lão ma tông, ma đầu có thể so với Chân Nhân Dương Thần, sao lại thê lương đến trình độ như vậy?

"Phi!"

Nào biết lời này vừa nói ra, tiểu tinh linh đã nhếch miệng, vẻ mặt đầy ghét bỏ nói: "Bổn quân chủ đã có trâu rồi, mới không cần ngươi."

Ma tông trưởng lão nghe vậy, lại rơi vào mờ mịt.

Tiểu tinh linh cả giận nói: "Ngay cả Đại Ngưu Đạo Nhân nhà ta mà ngươi còn chưa từng nghe qua? Hắn có danh xưng Tô Thần Quân, gần đây thanh danh cũng lớn! Bổn quân chủ sở dĩ gọi là quân chủ, chính bởi vì hắn là Thần Quân!"

"..."

Tô Đình còn tưởng rằng tiểu tinh linh được đặt phong hào khi ở Hoán Hoa Các, được tôn xưng là quân chủ, nào biết xưng hô thế này lại là chủ của Thần Quân.

"Ta..."

"Ngươi cái gì mà ngươi? Bớt nói lời vô ích, tiếp tục triệu tập đám tiểu ma đầu là thủ hạ của ngươi tới đây."

Tiểu tinh linh nhẹ hừ một tiếng, nói: "Bổn quân chủ giết một ma đầu, Hoán Hoa Các sẽ ban thưởng cho ta thêm một món bảo vật!"

Trong mắt tên trưởng lão ma tông kia tràn đầy mờ mịt, hắn có thể điều động ma khí toàn thân, khi nãy còn từng thử tự sát, nào biết khi vừa muốn cắt đứt tâm mạch, thì sợi dây leo đang trói mình này lại truyền đến một luồng sinh cơ, kéo dài tính mạng cho mình.

Sau đó tiểu cô nương lớn chừng bàn tay rất đáng yêu kia lại giận tím mặt, ra tay ngược hắn một trận.

Hắn tràn đầy cay đắng, lại lần nữa bắn ra ma khí, dùng danh trưởng lão ma tông để dụ đệ tử Ma tông xung quanh tới đây.

Mà lúc này, Tô Đình cuối cùng đã hiều được vì sao khi nãy vị trưởng lão ma tông này đột nhiên tản ra ma khí ngút trời.

Mà Tô Đình cũng rốt cuộc hiểu rõ ý nghĩa của câu nói câu đủ một một trăm con cá.

Treo cá lớn lên để câu cá con.

"Bao vây đánh viện binh?"

Trong đầu Tô Đình chợt nhớ tới một câu như thế.

Đây chính là chiêu mà hắn chưa từng dạy qua.

Tiểu nha đầu này học được từ đâu, hay tự học thành tài?

Làm sao mới mấy ngày không gặp mà âm mưu quỷ kế của tiểu nha đầu này dường như còn cao minh hơn Tô Thần Quân hắn mấy phần?

❖ ❖ ❖

"Chúng ta còn muốn ở lại chỗ này sao?"

Tô Duyệt Tần nói khẽ: "Ta luôn cảm thấy Ma tông đang đuổi giết chúng ta, chúng ta không nên ở lâu một chỗ, mà lại gióng trống khua chiêng như thế, còn chủ động dụ người ma đạo tới, khó tránh khỏi có chút nguy hiểm."

"Không sao đâu..."

Tiểu tinh linh bay tới, dừng ở đầu vai Tô Duyệt Tần, nói ra: "Chúng ta bắt được hắn, để hắn gọi đệ tử Ma tông ở xung quanh đến, không phải cũng vì giúp đệ tử Hoán Hoa Các bị đuổi giết ở xung quanh giảm đi rất nhiều áp lực sao?"

Tô Duyệt Tần nghe vậy, cũng thấy có lý, chỉ là vẫn có mấy phần sầu lo.

Tiểu tinh linh đang muốn nói chuyện.

Nhưng ở phương bắc bỗng nhiên có hai đạo khí tức phóng tới.

Lại là hai kẻ trong ma đạo bị thu hút tới.

Nhưng đạo hạnh của hai ma đầu này có vẻ không thua kém tên ma tông trưởng lão trước mắt này.

Tô Duyệt Tần lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.

Tiểu tinh linh nóng lòng muốn động, muốn xông lên nghênh đón.

Nhưn đúng vào lúc này, bỗng nhiên có tiếng hổ gầm vang lên!

Chỉ thấy một Bạch Hổ từ phía Tây xông đến, hung hãn vô song, miệng ngậm lợi kiếm, mũi kiếm sâm nhiên.

Trong chớp mắt, Bạch Hổ Hàm Kiếm đã xông qua.

Hai đạo ma quang bỗng nhiên run lên, lập tức rơi xuống.

"Ngươi đang chơi lửa!"

Đúng lúc này, giọng nói lạnh lẽo của Tô Đình từ trên bầu trời truyền đến.

Tiểu tinh linh đầu tiên là khẽ giật mình, chợt ngẩng đầu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ giận dữ.

"Ngươi làm thú cưỡi thế nào đấy?" Tiểu tinh linh lớn tiếng nói: "Bổn quân chủ để ngươi xuất thủ sao?"

"Ta..." Tô Đình ngẩn người.

"Ta cái gì mà ta?"

Tiểu tinh linh cả giận nói: "Rõ ràng là một đống lớn bảo bối, thế mà ngươi chém một kiếm thành không có, ngươi là đồ trâu phá sản!"