← Quay lại trang sách

Chương 681 Người nhập ma

Cuộc đời này của Tô mỗ luôn nhất ngôn cửu đỉnh, từ khi hiểu chuyện đến nay, chưa từng lừa gạt người khác!"

Tô Đình lộ ra vẻ nghiêm nghị, nói ra: "Lời ấy nếu như không sự thật, nhất định sẽ bị Thiên Lôi đánh lên người!"

Ma Quân đệ nhất trầm mặc một lát, nói ra: "Trong tiên tông thật sự có hạng người nhập ma, mà địa vị lại cực cao, chỉ là bản tọa chỉ biết một người."

Tô Đình lặng lẽ cười nói: "Một người là đủ, giả sử như có nhiều người, như vậy không phải tiên tông đã thành Ma tông rồi?"

Ma Quân đệ nhất nghe trong lời nói của hắn như có chuyện, không khỏi hỏi: "Có ý gì?"

Tô Đình chậm rãi nói ra: "Ta xuất phát từ Phế tích Cổ Thần, tin tức tất nhiên là phong tỏa, chỉ có người chủ sự các tông mới có thể biết được... Mà biết hành tung của ta lại một đường truy sát đến, còn bày ra ma trận, cũng không nhanh không chậm, vô cùng bình tĩnh, đủ thấy ta mới ra khỏi phế tích Cổ Thần, ngươi đã biết được tin tức rồi."

Hắn nhìn Ma Quân đệ nhất, nói ra: "Trước hết biết được hành tung của Tô mỗ, lại có thể cấp tốc truyền tin tức tới, tất nhiên là người chủ sự tiên tông... Tổng cộng có bao nhiêu chủ sự tiên tông, trong đó đã có hoạn ma đạo, riêng chuyện này đã đầy đủ làm lòng người rét lạnh, giả sử như không chỉ có một, chẳng lẽ không phải tiên tông đều thành Ma tông?"

Ma Quân đệ nhất ngừng lại một lúc rồi nói: "Ngươi đã sớm đoán được?"

Tô Đình nói ra: "Đại khái là biết được, nhưng dù sao vẫn cần trải qua miệng ngươi xác nhận, ta mới có thể định tội của hắn."

Đôi mắt Ma Quân đệ nhất lóe lên, nhưng lại không nói gì.

Tô Đình cười cười, vẻ mặt bình thản, có dáng vẻ như từ trên cao nhìn xuống.

Hắn nhìn như bình thản, kì thực trong lòng cũng có phần ngưng trọng, chờ Ma Quân đệ nhất chính miệng nói ra cái tên này.

Kỳ thật lời mà Tô Đình vừa mới nói kia chỉ là lừa hắn mà thôi, bản thân hắn cũng chỉ suy đoán trong phế tích Cổ Thần có người chủ sự của tiên tông nào đó có lẽ đã nhập ma, nhưng lại chưa thể kết luận là vị nào.

❖ ❖ ❖

Trong phế tích Cổ Thần.

Các tông đều đã ở nơi.

Cổ Diễn trưởng lão của Thủ Chính Đạo Môn đã tạm thay chức vụ người chủ sự của Thủ Chính Đạo Môn sau khi Vân Khang chết.

Tiên Tần Sơn Hải giới do Tề Tuyên cầm đầu.

Phật tông Tây Thổ do hòa thượng trung niên mặc tăng bào xanh nhạt.

Chính Tiên Đạo thì có Vân Ly ở đây.

Hoán Hoa Các có Vân Cung, giờ phút này sắc mặt nàng đã tốt hơn mấy phần, mà bởi vì đệ tử trong môn dần dần được tiếp dẫn trở về, sầu lo trong lòng nàng cũng giảm bớt được một chút.

Về phần Nguyên Phong Sơn, vì Tô Đình rời đi, cho nên do Trần trưởng lão tạm thay.

Mà Cổ Diễn trưởng lão đã báo cho các tông, Tô Đình được Thủ Chính Đạo Mônbổ nhiệm làm người chủ sự lần này.

Chỉ có Tô Đình ở đây mới xem như các tông đến đông đủ.

Nào biết người chủ sự này dứt khoát gọn gàng rời đi phế tích Cổ Thần.

Hiện tại có vẻ như rắn mất đầu.

"Lần này Tô trưởng lão đi, sẽ không quá lâu."

Vân Cung nói khẽ: "Vừa đi vừa về sáu ngàn dặm, dùng một chiếc pháp thuyền kia thì chắc cũng nhanh trở về."

Người chủ sự các tông lộ ra ánh mắt phức tạp, cuối cùng chỉ nhẹ gật đầu.

Cổ Diễn trưởng lão khẽ khụ một tiếng, đang muốn nói chuyện.

Nhưng đúng vào lúc này, sắc mặt đám người đều biến đổi.

Ở đây đa số là nhân vật cấp độ Bán Tiên, có tu vi tầng chín, là đỉnh phong trong nhân thế.

Ở phía đông bắc truyền đến một luồng rung động khó tả.

Một luồng khí tức này tràn đầy ý hủy diệt, xen lẫn các loại khí tức, cực kì phức tạp, thậm chí mơ hồ có cả ma khí.

Một luồng khí tức kia truyền đến đây, đã như gió nhẹ, khí tức bên trong cũng nhỏ không thể thấy.

Nhưng là người có đạo hạnh tầng tám trở nên đều có thể khám phá hư ảo, xem xét biết chi tiết, biết được chân tướng.

Trong một cơn gió nhẹ này, bọn hắn cảm nhận được một chút mùi vị quen thuộc.

"Hướng đông bắc?"

Sắc mặt Cổ Diễn biến đổi.

Tề Tuyên thấp giọng nói: "Tô Thần Quân đi tới chính là hướng đông bắc?"

Ánh mắt Vân Cung phức tạp, nhẹ gật đầu.

Tề Tuyên vuốt vuốt lông mi, nói ra: "Quả nhiên là vừa đi ra ngoài đã xảy ra biến cố, chức vụ người chủ sự tiên tông đủ để Ma tông dốc sức vây giết hắn... Nhưng từ luồng khí tức này có thể thấy Tô trưởng lão chưa hẳn đã rơi vào hạ phong."

Hắn nói đến đây, trong lòng mơ hồ hết sức phức tạp.

Năm đó đạo hạnh của Tô Đình không bằng hắn, hắn phải tự phong tu vi rồi đấu một trận, Tô Đình mới đánh bại hắn.

Chỉ một thời gian ngắn ngủi không gặp, Tô Đình đã có thể tru sát Tề Nhạc, sau đó còn công phá Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, bây giờ diệt đi Trấn Ngục ma đao là một trong thập đại Ma Quân.

Từ luồng khí tức truyền đến kia có thể thấy đối phương tuyệt đối không phải hạng người tầm thường.

Cách xa hơn ba ngàn dặm, khí tức vẫn truyền đến tận đây.

Đủ thấy trận tranh đấu này kịch liệt bực nào?

"Tô trưởng lão nhất định là đang đấu pháp, chúng ta nên làm như thế nào?"

Vân Ly bỗng nhiên lên tiếng, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía Cổ Diễn trưởng lão.

Sắc mặt Cổ Diễn trưởng lão biến đổi, nói ra: "Còn có thể như thế nào? Hắn là người chủ sự chuyến này, có thể nào mặc hắn ở bên ngoài bị Ma tông vây giết?"

Trần trưởng lão nghe vậy, không khỏi nhẹ nhàng thở ra.

Vân Cung thấp giọng nói: "Phế tích Cổ Thần còn cần có người ở đây chủ sự, ta tiến đến tương trợ a."

Tề Tuyên vỗ vỗ quần áo, nói ra: "Kiếm của Tề mỗ cũng đã hơi cùn, cần mượn đầu lâu trên cổ mấy ma đầu để mài mũi kiếm một chút."

Đúng lúc này, lại nghe được hòa thượng trung niên kia chắp tay trước ngực, niệm một tiếng niệm phật, nói: "Chư vị ở đây đều có trưởng lão đệ tử, cần quản lý mọi việc, chỉ sợ không dễ buông tay, ra ngoài trảm ma. Chỉ có bần tăng, từ Tây Thổ mà đến, đệ tử không nhiều, đã tản vào Bắc Vực, có thể khởi hành..."

Cổ Diễn cùng Vân Ly liếc nhau, trầm ngâm trong chốc lát.

"Vậy đành làm phiền đại sư cùng Vân Cung cô nương cầm đầu, Thủ Chính Đạo Môn và Chính Tiên Đạo sẽ có mười vị trưởng lão có thể tùy hành."

"Bần đạo còn có một bảo vật, có khắc chế ma loại, đại sư là người trong Phật môn, bảo vật Đạo gia ta có lẽ không hợp dùng, nên đưa bảo vật này cho Vân Cung cô nương."

"Đa tạ Vân Ly đạo huynh." Vân Cung thi lễ.

"Chư vị trưởng lão chớ lo lắng, bần tăng nhất định sẽ đón Tô trưởng lão trở về, tuyệt đối không để hắn bị thương tổn gì." Tăng nhân chắp tay trước ngực, nói như vậy.

❖ ❖ ❖

Ở hướng Đông Bắc cách đó hơn ba ngàn dặm.

Tô Đình nhìn Ma Quân đệ nhất.

Ma Quân đệ nhất trầm mặc hồi lâu mới nói: "Bản tọa chưa từng tới gặp, cũng không biết đối phương rốt cuộc là ai, nhưng người truyền đến tin tức kia, xung quanh có mấy phần thiền âm... Ở vị trí của đối phương, nhất định có bảo vật của Phật Môn. "

Tô Đình bỗng dưng đứng dậy, sắc mặt biến đổi.

Ở trong đầu hắn chợt nhớ tới Huyền Sách đại pháp sư.

Mà thân ảnh Huyền Sách đại pháp sư chợt lóe lên trong đầu hắn, sau đó lại xuất hiện một hòa thượng trung niên mặc tăng bào màu trắng.

"Sao lại như thế?"

Sắc mặt Tô Đình liên tục thay đổi.

❖ ❖ ❖

Ở Phế tích Cổ Thần, các tông quyết định việc này xong, lập tức có hai nhân vật Tầng chín, mang theo mười vị tiên tông trưởng lão, ngồi trên một chiếc pháp thuyền, tiến về vị trí của Tô Đình.

" Dư uy trận đấu pháp có thể truyền đến Phế tích Cổ Thần, đây là uy thế kinh người bực nào?"

Trong lòng Vân Cung nghiêm nghị, âm thầm thì thầm: " Bản lĩnh của Tô trưởng lão đúng là kinh người như thế... Nhưng đối phương có thể đấu cùng Tô trưởng lão đến trình độ như vậy, cũng không phải hạng người tầm thường, không biết hiện nay Tô trưởng lão còn có thể ổn định cục diện không? Tần nhi cùng tiểu nha đầu kia không biết ra sao?"

Nàng đang vô cùng sầu lo, bỗng nhiên thở dài một tiếng.

"Sao Vân Cung cô nương lại ưu sầu như thế?"

Vị tăng nhân kia chầm chậm đi đến, hỏi như vậy.

"Đại sư."

Vân Cung thi lễ rồi nói: "Lần này Vân Cung đến, bị Ma tông bố trí mai phục, thương thế chưa hồi phục, chính là suy yếu, mà môn hạ đệ tử cũng đều tứ tán, không biết hao tổn bao nhiêu... Hiện nay Tô trưởng lão đi tiếp dẫn một vị đệ tử của bản môn mà lại có dấu hiệu đấu pháp kinh người như vậy, cũng không rõ tình huống như thế nào?"

Hòa thượng hơi cảm khái, nói: "Nguyên do sự việc do thiên định, cô nương ưu sầu cũng vô ích, nên ổn định tâm cảnh, chờ một lúc nghênh chiến tà ma, trợ giúp Tô trưởng lão mới đúng."

Vân Cung nhẹ gật đầu, nói: "Như thế cũng phải."

Vị tăng nhân này nói ra: "Bần tăng có một môn Phật pháp, có thể giúp tâm cảnh người ta an ổn, cô nương thả lỏng chút, bần tăng giúp ngươi bình phục nỗi lòng."

Vừa nối xong, ông ta lấy xuống một viên phật châu, đưa về phía trán của Vân Cung.